Chương 892: Ai bệnh nặng hơn? (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 557 chữ
- 2022-02-12 04:20:47
Linh Nhi...
khó chịu.
Dịch Hải Âm cất giọng quyến rũ, lộ rõ sự cám dỗ, kéo tay Nhan Linh đặt lên lồng ngực mình rồi xo8ay người áp cô xuống ghế sô pha.
Cuối cùng, anh chỉ có thể kết thúc qua loa rồi vào phòng tắm xối nước lạnh.
Khi trở ra, anh sẽ bắt đầu không cam lòng ôm lấy cô, làm mình bốc hỏa một lần nữa, nhưng vẫn không thể ăn thịt, nên lại phải đi xối nước lạnh tiếp.
Cảm giác sợ hãi cùng cực từ tận đáy lòng này khiến cô hoàn toàn không thể nào kiểm soát được.
Họ đã ở bên nhau nhiều ngày như vậy, ngày nào Dịch Hải Âm cũng dùng đủ cách để lừa cô lên giường, nhưng lần nào đến thời điểm mấu chốt, cô cũng bắt đầu hoảng sợ.
Việc cô lặng lẽ trốn đi như thể kích thích đến dây thần kinh nhạy cảm của Dịch Hải Âm.
Anh gấp gáp muốn xác nhận, cô vẫn còn trong vòng tay mình.
Vấn đề dường như anh đã hỏi đến nghiện, còn đều đặn hơn cả giờ cơm, một ngày có thể hỏi trên mười lần.
Anh biết rất rõ cô hoàn toàn không thể kháng cự được ánh mắt này của anh, nhưng lần nào đến cuối cùng cũng...
Anh thả cô xuống giường, hai tay chống hai bên hông cô, đôi mắt đen chân thành chăm chú nhìn cô.
Linh Nhi, cho anh.
Cô đã chạm tới chốt cửa, sắp chạy trốn thành công thì6 phía sau còn nhanh tay hơn, đè mu bàn tay cô lại, dứt khoát ẩn cô vào cánh cửa, cúi đầu chặn lấy môi cô.
Um.
Nhan Linh chống tay lên ngực anh, cuống quýt muốn nói gì đó, nhưng Dịch Hải Âm không cho cô cơ hội, cạy khớp hàm cô ra, bắt đầu tấn công dữ dội.
Nhiệt độ cơ thể của anh tăng lên, khiển Nhan Linh căng thẳng, bắt đầu lo lắng run rẩy
Dịch Hải Âm, anh buông em ra trước đã.
Giọng Nhan Linh run run, như một đứa bé đang hoảng loạn, hai tay siết chặt vạt áo anh.
Không buông
Dịch Hải Âm ngang ngược đáp, càng hôn mạnh hơn, sau đó bể bổng cố lên cất bước vào phòng ngủ.
Dịch Hải Âm, sao anh biết em ở đây?
Lại còn tìm tới nhanh như vậy nữa.
Nhan 3Linh nhìn người đàn ông rõ ràng đang nghiên cứu tư thế ăn cô, thân hình gầy yếu cố gắng dịch ra sát mép xô pha, nhân lúc anh sơ9 hở, lập tức chui khỏi vòng tay anh, cẩm túi xách lên lao ra cửa.
Nhan Linh lo lắng nắm lấy ga trải giường, ánh mắt trở nên mờ mịt, nuốt nước bọt, không dám nhìn thẳng vào mắt Dịch Hải Am.
Cô sợ anh, chỉ cần thân mật với nhau là cô lại bắt đầu sợ.
Thấy anh như vậy, trong lòng Nhan Linh khó chịu không tả được, nhưng cô không thể kiểm soát được bản thân, không thể kiềm chế được nỗi sợ hãi đối với anh.
Từng cái đụng chạm của Dịch Hải Âm điều khiến cô nhớ tới chuyện đã trải qua vào đêm đó, cô rất sợ sẽ phải chịu đựng nỗi đau kia lần thứ hai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.