Chương 920: Chuẩn bị hôn lễ (2)


mắt lại, như thể sự chịu đựng đã đến giới hạn.

Trước khi Diệp Minh Sa nhận ra sự bất thường, anh đưa tay đánh ngất cô ta. <8br>
Ném Diệp Minh Sa sang một bên, anh mới chống tay lên chiếc ghế sô pha đứng lên khỏi mặt đất.
Cô càng chắc chắn có mờ ám, nắm chặt cây gậy gân cổ lên mà gào.

Ai đó?


Kính coong...
Kính coong...
Tiếng chuông cửa như gọi hồn điên cuồng vang lên.
Vì vậy anh chỉ có thể cùng với Diệp Minh Sa diễn kịch, đợi mọi người lơi lỏng cảnh giác.
Đã đợi lâu như vậy rồi, có lẽ đến Nghiêm Thịnh cũng không thể ngờ anh có thể chịu đựng lâu như vậy, bây giờ là thời điểm tốt nhất để rời đi!
Nghiêm Thịnh biết rõ khả năng tự chủ của anh, biết loại th6uốc thông thường không thể khống chế được anh nên đã dùng loại thuốc mạnh nhất.
Nhưng chỉ như vậy Nghiêm Thịnh cũng sẽ khô5ng cảm thấy yên tâm.
Hạ Trường Duyệt nhớ đến những tin tức trên TV gần đây về việc phái nữ ở một mình gặp trộm cướp xông vào nhà.
Cô nheo mắt lại đứng dậy khỏi giường, đi ra ban công tìm một cái chân ghế gãy bị vứt ở bên ngoài, cầm trong tay rồi mới đi ra cửa.
Hạ Trường Duyệt vừa nằm lên giường thì bị giật mình bò dậy khỏi chăn, đôi mắt mở to vì kinh ngạc.
Cô vừa gọi cho Nhan Linh để xác nhận, Dịch Hải Âm không chịu thả người, hôm nay Nhan Linh sẽ không quay lại, vậy thì ai sẽ đến tìm cô vào lúc này? Chẳng lẽ là trộm đang tìm cách thăm dò trong nhà có người không?
Khuôn mặt lạnh lùng lú3c này trở nên ửng hồng dần, cả người toát ra nhiệt độ khác thường.

Chết tiệt!
Nghiêm Thừa Trì khẽ nguyền rủa, thấy thời 9gian cũng đã kha khá, anh lấy chìa khóa xe đi về phía ban công.

Tôi còn là ba anh nè! Cút cho bà, cái đồ lừa đảo!
Hạ Trường Duyệt nghe thấy giọng nói bên ngoài cửa lập tức gào lại mà không do dự.
Nhưng cô vừa dứt lời thì lại cảm thấy có gì đó là lạ.

Anh là chồng của em, mau mở cửa ra!
Nghiêm Thừa Trì quát lên, thân hình cao lớn của anh dựa vào cánh cửa, mái tóc đen ngắn vừa vặn chặn ngay lỗ mặt mèo trên cửa.
Tác dụng của thuốc đã hoàn toàn phát huy, đôi mắt quyến rũ của anh đang hiện lên một màu đỏ kì lạ, giống như viên đá màu đen nhúng trong máu, trong đầu chỉ còn lại Hạ Trường Duyệt...
Nghiêm Thừa Trì không đi ra từ cửa phòng, mà đi đến ban công, sau khi chắc chắn không có ai bên ngoài thì nhảy xuống từ tầng hai, tránh các vệ sĩ tuần tra, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi trang viên...

Nếu vừa rồi anh nhận thấy sự bất thường vội vã rời đi, e là ngay khi anh bước ra khỏi căn phòng này thì sẽ lập tức bị người phát hiện...
Nghiêm Thịnh chỉ cần nhốt anh một lúc, chờ cho tác dụng của thuốc phát huy hoàn toàn là đủ rồi.
Cô không đếm xỉa tiếng chuông cửa, mở mắt mèo trên cửa nhìn ra ngoài.
Cô phát hiện bên ngoài tối đen như mực, thậm chí đèn hành lang cũng không bật.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.