Chương 948: Tìm tới biệt thự nhà họ hạ (2)



Nghiêm Thừa Trì, em tin anh.
Tin anh mà còn bỏ đi? Cô coi anh là trẻ con lên ba dễ lừa vậy sao?


Em thật lòng tin tưởn8g anh.

Cũng vì tin anh, nên em biết dù em có ở bên anh hay không, anh cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với em.
E3m rời đi là để cho anh có đủ thời gian và không gian đi làm những việc anh cần làm.
Cô không muốn trở thành gánh nặng và nỗi l9o của anh.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì lóe lên, lập tức hiểu được ý của cô.
Cô bỏ đi, không phải là không tin anh, 6mà là toàn tâm toàn ý tin tưởng anh.
Cô muốn để anh thỏa sức phát huy khả năng...

Em không ở bên anh, anh hoàn5 toàn không tĩnh tâm nổi.
Nghiêm Thừa Trì bỗng ôm Hạ Trường Duyệt chặt hơn, như muốn khám cô vào cơ thể mình.
Sau đó anh hôn nhẹ lên đỉnh đầu cô, giọng nói quyến rũ xen lẫn sự trêu đùa.

Huống hồ, nếu em không ở bên anh, ngộ nhỡ Diệp Minh Sa lại làm gì mờ ám với anh, anh phải tìm ai để giải thuốc
đây?

Trong mắt anh, cô chỉ có tác dụng đó thôi sao? Hạ Trường Duyệt vừa định đẩy Nghiêm Thừa Thì ra thì anh đã đè cô xuống ghế sô pha, sau đó cúi đầu chặn lấy môi cô.
Không chịu nổi sự đòi hỏi của anh, cô nhanh chóng xin tha, cuối cùng ngân ra khi nghe anh nói vào tai cô một câu trước khi ngất đi trong vòng tay anh.

Ngoài em ra, không ai có tư cách trở thành cô dâu của anh...



Hạ Trường Duyệt, vừa rồi em đã để anh thấy dáng vẻ không mặc đồ của em, bây giờ em phải chịu trách nhiệm với
anh.

Hạ Trường Duyệt:
...
Người chịu thiệt là cô, sao người kêu chịu trách nhiệm lại là anh chứ? Hạ Trường Duyệt vẫn chưa nghĩ ra thì đã bị Nghiêm Thừa Trì ăn sạch.
Hạ Trường Duyệt đã mệt mỏi cả ngày, đến tối còn bị giày vò cả đêm, vừa chạm đến giường là cô lập tức chui vào chăn, ôm lấy chăn, ngủ thiếp đi ngay.
Màn cửa đóng kín, không một tia nắng nào chiếu vào.
Mặt trời đã lên cao mà trong phòng ngủ vẫn tối om như cũ.
Nghiêm Thừa Trì tựa cơ thể tráng kiện vào đầu giường, trên người không mặc quần áo, lồng ngực màu mật ong nhẵn nhụi ánh lên sắc màu mê người trong ánh sáng nhè nhẹ.
Anh chống lấy đầu bằng một tay, đôi mắt đen như mực nhìn đắm đuối cô gái đang ngủ say bên cạnh.
Khi anh lia mắt đến ngực cô - nơi anh cố ý để lại dấu hôn, đôi mắt anh trở nên sâu thẳm.
Yết hầu nhấp nhô, ánh sáng ngưng tụ nơi đáy mắt lại lóe lên...

Nghe tiếng chuông điện thoại vang lên, anh cau mày lại, ẩn yên lặng không chút do dự.

Nhìn lướt qua điện báo hiển thị trên màn hình, anh mới cầm di động ra khỏi phòng ngủ, đi ra ban công,
Cậu Trì, tôi vừa mới nhận được tin, Chủ tịch đã tỉnh, nói là muốn gặp anh.
Giọng nói lo lắng của trợ lý Kim truyền đến từ đầu dây bên kia.


Đã tỉnh?
Ánh mắt của Nghiêm Thừa Trì lóe lên, hờ hững lên tiếng.

Anh vẫn chưa điều tra được rốt cuộc bệnh tình nguy kịch của Nghiêm Thịnh là thật hay giả mà ông ta đã tỉnh rồi.


Vâng ạ, sáng nay ông ta vừa lấy lại ý thức.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.