Chương 958: Thân thế bí ẩn (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 580 chữ
- 2022-02-12 04:31:04
Vì uống quá nhiều nên mặt bà đỏ bừng, khóe mắt vẫn còn đọng lại giọt nước chưa khô.
Hạ Trường Duyệt ngồi xuống cạnh bà, lần đầu tiên nhìn ng8ười khác một cách nghiêm túc đến vậy.
Chúng ta khác nhau, anh ấy sẽ không buông tay cháu, và cháu cũng sẽ không buông tay anh ấy.
Hạ Trường Duyệt nhìn Dương Mộc Nhã đang ngủ, rồi bất ngờ nói.
Cô biết rõ Dương Mộc Nhã không thể nghe thấy, chỉ là như muốn nói cho chính mình nghe.
Hạ Trường Duyệt vốn còn định phụ giúp, nhưng sau khi cô rửa mặt ra, Dương Mộc Nhã đã bày lên bàn ăn xong cả, và đã ngồi vào vị trí, đợi cô ăn cùng.
Cô say rượu mà không bị đau đầu sao ạ?
Hạ Trường Duyệt ngồi đối diện bà, thấy sắc mặt của Dương Mộc Nhã có hơi tệ, nên không kìm lòng hỏi thăm.
Hạ Trường Duyệt không hề mất kiên nhẫn, chăm sóc bà cẩn thận.
Mãi đến khi chân trời bắt đầu hừng sáng, cô mới miễn cưỡng ngủ một giấc.
Nói thật, Dương Mộc Nhã cực kì đẹp.
Đã hơn bốn mươi mà bà vẫn mang phong thái thế này, không 3khó để tưởng tượng lúc còn trẻ bà quyến rũ đến nhường nào.
Cô lau sơ tay chân cho Dương Mộc Nhã, sau khi thay đồ ngủ giúp bà thì đỡ bà lên giường.
Dương Mộc Nhã uống quá nhiều rượu, nên nửa đêm còn thức dậy nôn mấy lần.
Giấc ngủ này này rất sâu, thẳng đến buổi chiều cô mới thức dậy.
Cô Dương.
Hạ Trường Duyệt lo lắng trở mình, phát hiện Dương Mộc Nhã vốn nên ngủ bên cạnh mình đã không thấy đầu, bèn vội vã ngồi dậy, vén chăn lên định đi ra ngoài để tìm bà.
Lại thêm danh tiếng trên thương trường, Dương Mộc Nhã chắc hẳn đã từng là đối tư9ợng theo đuổi của vô số đàn ông.
Nhưng vì một người đàn ông bỏ rơi mình, bà lại rơi vào tình cảnh sống cô đơn suốt quãng đời còn lại, thật 6không khỏi làm Hạ Trường Duyệt thổn thức trong lòng.
Cháu dậy rồi à? Phải chăm cô cả đêm qua, chắc cháu mệt lắm phải không? Đi rửa mặt đi, chuẩn bị ăn cơm thôi.
Dương Mộc Nhã quay đầu lại nhìn Hạ Trường Duyệt đang đứng cạnh cửa, rồi đưa tay tắt lửa, bưng cháo đã nấu xong đi ra ngoài.
Tiếp đó, bà lại trở vào bếp, nhanh chóng nấu vài món nữa, và dọn từng món một ra phòng khách.
Nhưng vừa chạy ra phòng khách, ngửi thấy mùi cơm, cô sững sờ, bước chậm lại đi về phía phòng bếp, đứng ở cửa, nhìn Dương Mộc Nhã đang nấu ăn.
Bà vừa nấu cháo, vừa thái rau, động tác nhuần nhuyễn, có vẻ đây không phải là lần đầu tiên bà xuống bếp.
Nếu như người kia vẫn còn sống và thấy dáng vẻ đau buồn khổ sở của bà vào lúc này, thì5 liệu người đó hối hận và áy nay chút nào không nhỉ? Hạ Trường Duyệt nắm chặt chiếc khăn, đột nhiên nghĩ tới Nghiêm Thừa Trì.
Lần đầu tiên cô có cảm giác sợ hãi và bất lực vì bị số phận đưa đẩy.
Làm gì có ai hôm qua còn say bí tỉ mà thoáng một cái đã trông như chẳng xảy ra chuyện gì đâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.