Chương 962: Thân thế bí ẩn (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 587 chữ
- 2022-02-12 04:31:04
Các, các người là ai? Tôi nói cho các người biết, ăn cướp là phạm pháp...
là bà!
Nhìn thấy Dương Mộc Nhã đứng đằng sau vệ s8ĩ, quản gia lập tức ngây người, sợ hãi lùi lại mấy bước.
Nhìn trang phục của Dương Mộc Nhã và điệu bộ của bà hôm nay thì đoá3n chắc bà không phải là người bình thường, ông ta không dám nói nhiều, chuẩn bị đóng cửa lại.
Cái gì, Vệ Kinh Tư? Tôi không biết.
Chủ sở hữu ban đầu của biệt thự này họ Hạ, không phải họ Vệ..
Quản gia nói xong phát hiện mình lãm lời, nên vội vàng cắn răng không chịu nói tiếp.
Ông đã bao giờ nhìn thấy người đàn ông này chưa?
Đôi mắt của Dương Mộc Nhã lóe lên, bà đặt bản vẽ phác họa trước
Tôi chỉ là quản gia, tôi không biết gì cả.
Bà có hỏi gì tôi cũng sẽ không nói!
Tuổi tác của quản gia không lớn lắm, nhưng là một kẻ tham sống sợ chết, chưa đợi Dương Mộc Nhã lên tiếng đã muốn chạy.
Bắt ông ta lại cho tôi!
Dương Mộc Nhã lên tiếng, hai vệ sĩ lập tức một trái một phải kẹp chặt quản gia.
Nếu ông đã không muốn nói ra vậy thì tôi chỉ có thể tự mình đi vào tìm câu trả lời.
Dương Mộc Nhã ra hiệu cho vệ sĩ đưa quản gia đi cùng bà vào trong biệt thự.
Bên ngoài biệt thự rất độc đáo nhưng cảnh trí bên trong lại hoàn toàn khác với tưởng tượng của Dương Mộc Nhã.
Đồ trang trí có giá trị được đặt khắp nơi trong phòng khách, nhưng lộn xộn bừa bãi.
mặt quản gia.
...
Đây là ai? Tôi không biết!
Quản gia nheo mắt trả lời không chút do dự.
Rầm!
Cánh cửa chưa kịp đóng 9lại đã có vệ sĩ đưa tay ra chặn lại.
Tôi đến chỉ để thăm hỏi ông chủ của ông, tại sao ông lại chột dạ?
Dương Mộc Nhã thong6 dong bước về phía trước, ra hiệu cho các vệ sĩ buông tay, để bà đi đến trước mặt quản gia.
Ông chủ của tôi đã đi du lịch, 5cả gia đình không có ở đây, bà đến muộn rồi.
So với sự tươi mới và thanh lịch bên ngoài biệt thự, cách bố trí và trang hoàng bên trong giống như kiểu nhà giàu mới nổi.
Vô cùng khó coi.
Ông cũng gặp qua Vệ Kinh Tư rồi?
Dương Mộc Nhã đi một vòng quanh phòng khách, không tìm thấy gì, quay lại nhìn quản gia đang bị ép ngồi trên ghế xô pha.
Không cần trả lời tôi vội, hãy suy nghĩ cẩn thận, tôi sẽ đợi ông.
Nhìn thấy một biểu hiện nhỏ trên khuôn mặt ông ta, Dương Mộc Nhã ra hiệu cho vệ sĩ thả ông ta ra, còn mình ngồi trên ghế sô pha lặng lẽ chờ đợi.
Reng reng!
Hạ Trường Duyệt bị đánh thức bởi điện thoại vào sáng sớm, thậm chí không xem màn hình hiển thị người gọi, mơ hồ đưa điện thoại lên tại.
Nghe thấy âm thanh truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, cô giật mình ngồi bật dậy!
Cô nói cái gì? Ba tôi ông ấy...
Viền mắt của Hạ Trường Duyệt đỏ hoe, bàn tay cầm điện thoại bắt đầu run rẩy dữ dội.
Cô cúp điện thoại, thừ ra trong vài giây mới nhận ra mặt đầy nước mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.