Chương 972: Chuyện quá khứ rành rành trước mắt (2)


Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này?
Cô Dương...



Mẹ là mẹ con, không phải cô Dương!
Thấy gương mặt nhỏ nhắn của Hạ T8rường Duyệt tái nhợt, nên dù bản thân cũng đang rất sốc, Dương Mộc Nhã vẫn buộc mình phải bình tĩnh lại, nén nước mắt vào.

Trường Duyệt, mẹ biết con rất khó chấp nhận, nhưng mẹ thật sự là mẹ của con đây.
Đến nay, Dương Mộc Nhã đã cô đơn một mình suốt nhiều năm, mà ba cô thì lại kết hôn với một người phụ nữ khác, còn để con gái ruột của mình gọi người đó là mẹ.
Điều này tàn nhẫn với Dương Mộc Nhã biết bao.
Nói đến nửa chừng, thoáng trông thấy vẻ mặt khó coi của Dương Mộc Nhã, Hạ Trường Duyệt mới đột nhiên dừng lại.
Sao cô lại quên mất trong mắt Dương Mộc Nhã, Vệ Kinh Tư đã phản bội tình cảm của họ.
Cả hai mẹ con đều vô thức quay đầu nhìn sang Hạ Hoa trên giường bệnh.
Dương Mộc Nhã hằng giọng, sau đó nói:
Chuyện năm xưa của mẹ và ba con, phải bắt đầu nói từ lúc bác của Nghiêm Thừa Trì, Nghiêm Thịnh đến nhà họ Dương cầu hôn, muốn kết thông gia.

Có liên quan đến bác của Nghiêm Thừa Trì sao ạ?
Hạ Trường Duyệt sững sờ.

Lúc đó, mẹ vẫn còn nhỏ, mới mười sáu tuổi xuân.
Nhưng khác với những cô gái chỉ thích quần áo và túi xách xinh đẹp, từ nhỏ mẹ đã biết mình là con gái duy nhất của nhà họ Dương, tương lai sẽ phải tiến vào thương trường, đưa doanh nghiệp của nhà họ Dương lên đến một tầm cao mới.
Giọng nói của Dương Mộc Nhã rất khẽ, thẩm đượm đau buồn khi nhớ lại quá khứ.
Cô không nên nhắc đến nó vào lúc này.

Xin lỗi.
Hạ Trường Duyệt cúi đầu nói.
Hai mươi bốn năm chờ đợi và tìm kiếm, đã không dưới một lần bà nghĩ rằng có lẽ cả đời này mình cũng sẽ chẳng thể tìm được con gái của mình.
Nay hạnh phúc đến quá bất ngờ, Dương Mộc Nhã ôm chầm lấy cô, giống như đang ôm món báu vật vừa tìm lại được sau khi đánh mất.
Mẹ vẫn luôn tìm kiếm con suốt hai mươi 9bốn năm qua, con có biết không?
Sự thay đổi đột ngột khiến một lúc lâu Hạ Trường Duyệt vẫn không thể bình tĩnh lại được.
6Mãi đến khi Dương Mộc Nhã đưa cô đi kiểm tra, rồi đưa tờ kết quả xét nghiệm DNA đến trước mặt cô, cô mới ngơ ngác nhìn sang Dương 5Mộc Nhã, hỏi:
Cô thật sự là mẹ của cháu sao?

Trường Duyệt.
Dương Mộc Nhã nhìn vào tờ kết quả xét nghiệm vừa nhận được mà khóc không thành tiếng.

Mẹ nên nhận ra sớm hơn mới phải, đôi mắt của con giống mẹ như thế mà.

Cháu không hiểu, nếu mẹ của con là cô, vậy tại sao ba mẹ lại xa nhau? Nhiều năm qua, ba chưa bao giờ nhắc tới cô với cháu cả.
Cháu vẫn luôn cho rằng mẹ cháu là...
Hai mẹ con ôm nhau một lúc lâu, sau đó Dương Mộc Nhã buông cô ra.
Thấy Hạ Trường Duyệt vẫn chưa thể chấp nhận được, bà bèn xoa xoa mặt cô.
Bà bẩm sinh đã là thiên tài thương nghiệp, có độ nhạy bén cực kì cao với các cơ hội kinh doanh biến đổi không ngừng, và luôn có thể hành động trước người khác một bước.

Chỉ trong hai năm, tên tuổi của bà đã vang dội như sấm trên thương trường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.