Chương 125: Phú quý


là Nữu Nữu à!
Ông cụ thở ra thì nhiều hít vào thì ít, lúc híp mắt nhìn thấy Nữu Nữu còn cố gắng nở nụ cười.


Ông à, ông không thoải mái ở đâu8 sao?
Tô Miên ngồi xổm xuống hỏi han.


Không sao, chỉ là vấp ngã một cái thôi.
Ông cụ phất tay muốn đứng dậy, lại không đứng dậy nổi, sau đ3ó nhìn Tô Miên một lúc lâu:
Cô bé, cháu là ai thế?
Thôn Cổ Chương không lớn, mấy nhà gần như đều quen nhau, ông chưa từng thấy cô gái xinh đẹp trướ9c mắt bao giờ.
Tô Miên thành công nằm trong lòng Lâm Canh Nghiêu, đóng máy lĩnh cơm hộp trong màn khóc không tiếng động của anh ta.

Chúc mừng đóng máy!
Đạo diễn Lý Vệ cho một tệ tiền lì xì.
Tô Miên cười nhận lấy, cúi đầu bày tỏ cảm ơn với tất cả nhân viên công tác ở hiện trước:
Cảm ơn sự chăm sóc của mọi người gần ba tháng nay.
Lời cảm ơn chân thành của Tô Miên làm cho mọi người rất hưởng thụ.
Nhưng lúc gần đi, lại nhìn thấy nhóm fan nhỏ đang ngốc nghếch chờ đợi ngoài sân bay, có chút không đành lòng.

Đó là fan của em sao?
Tô Miên quay đầu hỏi Úy Thanh.

Ừ!
Ủy Thanh gật đầu.

Họ đã đợi bao lâu rồi?

Có lẽ khoảng một hai tiếng đấy!
Ủy Thanh đến sân bay đón Tô Miên, máy bay trễ giờ, cho nên cô cũng đã đợi rất lâu.
Khi cô đến sân bay, các fan đã ở đó rồi.

Tiểu Tiêu, em đi mua chút trà sữa và bánh ngọt giúp chị.
Tô Miên quay đầu dặn dò Tiểu Tiêu.

Có phải mọi người đợi ở đây rất lâu rồi không?
Tô Miên dịu dàng hỏi, vì biết nhóm fan này muốn nhìn cô, còn tháo khẩu trang và mặt kính xuống.

Không lâu ạ.
Nhóm fan liên tục khua tay.

Trời rất lạnh, chị mua trà sữa và bánh ngọt cho mọi người, mọi người mau nhận một phần đi.
Tô Miên dặn dò Tiểu Tiêu tự mình chia đồ ăn cho fan.

Vâng.
Tiểu Tiêu cũng không ngại mệt, cầm điện thoại đến một tiệm đồ uống bánh ngọt gần sân bay mua đồ uống và bánh ngọt.
Tô Miên chờ trên xe khoảng hai mươi phút, nhóm fan ở bên kia vẫn đang ngốc nghếch chờ đợi.
Lúc Tiểu Tiêu xách đồ trở về, Tô Miên mới xuống xe đến gần fan.
Tô Miên sợ lạnh, cũng không phải kiểu mùa hè mặc dày mùa đông mặc ngăn như những nghệ sĩ khác.

Cũng may đã chuẩn bị một cái áo lông.
Tô Miên nói xong thì vội vã ra khỏi sân bay với Tiểu Tiêu, chuẩn bị lên xe, kết quả lại phát hiện bên ngoài có một nhóm fan đón máy bay, nhìn bảng trong tay fan, Tô Miên mới phát hiện đó là fan của cô.
Tô Miên vốn muốn lên xe về nhà, chị Ủy Thanh và anh Trần tài xế đang đợi ở bên ngoài.
Bọn họ đưa người đến bệnh viện, ông cụ Điền đã mơ hồ nói mê sảng, bệnh viện nói may là đưa đến kịp thời, nếu không e rằng người đã không còn rồi.
Vì thể người dân của thôn Cổ Chương đều rất biết ơn Tô Miên, bà nội của Nữu Nữu còn cố tình nấu cơm thịt khô, cá hấp, còn thịt một con gà cho Tô Miên, cũng nâng cao điều kiện ăn uống của Tô Miên lên không ít.
Cô ở lại thôn Cổ Chương năm ngày, cảnh diễn cuối cùng của Tô Miên và Lâm Canh Nghiêu cũng quay xong ở rừng cây long não.

Bọn cháu đến thôn Cổ Chương quay phim, ông à, cháu đỡ ông đứng lên trước.
Tô Miên đưa tay cùng Tiểu Tiêu đỡ ông cụ đứng lên 6đi ra bên ngoài, đồng thời nhỏ giọng đạn đó Tiếu Tiếu đi gọi mấy người dân đến.
Ông cụ này vừa vấp ngã rất nghiêm trọng, người già rồi, nhất 5là ông cụ lớn tuổi như vậy, té ngã không thể không đề phòng được.
Nhìn dáng vẻ ông cụ không đứng dậy nổi, Tô Miên cảm thấy không thể sơ suất.
Tiếu Tiếu ra ngoài gọi người, gần thôn Cố Chương này đều là người dân, chỉ chốc lát đã gọi được một nhóm người đi qua.
Mọi người nhìn ông cụ đi đường cũng đi không nổi, đề nghị đưa người đến bệnh viện huyện kiểm tra xem sao.
Ông cụ Điền vốn không đồng ý, nhưng dân làng khăng khăng kiên trì, ông cũng không từ chối nữa.
Lúc đầu khi
Kiểm tiên
khai máy, chắc chắn người khiến tất cả mọi người của đoàn làm phim chướng mắt nhất là Tô Miên.
Chỉ cần là người từng xem ảnh động cay
mặt của Tô Miên lúc trước đều rất lo lắng, nhưng Tô Miên đã dùng thực lực để chứng minh bản thân, Tô Miên chắc chắn là diễn viên kinh nghiệp nhất cả đoàn làm phim, cũng là diễn viên ít NG nhất.
Có trời mới biết mỗi lần quay cảnh diễn của Tô Miên bọn họ vui vẻ đến mức nào, vì hôm nào cảnh diễn của Tô Miên nhiều, chắc chắn ngày đó có thể kết thúc công việc sớm.
Quay
Kiếm tiên
xong, Tô Miên chia tay thôn Cổ Chương dưới đôi mắt đỏ ửng của Nữu Nữu.
Bây giờ thời tiết đã bước vào mùa lạnh, lúc Tô Miên quay về thành phố S đã phải mặc áo khoác nhưng vô cùng dày.

Cảm ơn cô bé.
Ông nội Điển trong miệng bé Nữu Nữu nhỏ giọng cảm ơn.

Ông nội Điền, có phải ông ngã bị đau rồi không!?
Bé Nữu Nữu rất tri kỷ, nhìn thấy ông cụ sắc mặt trắng bệch, biết chắc chắn ông cụ không thoải mái, cô bé dịu dàng sờ mặt ông cụ.

Ông không sao.
Ông cụ cười cười nâng tay sờ bé Nữu Nữu, Phú Quý ở bên cạnh thì cảm kích nhìn Tô Miên.
Tô Miên nhìn ông cụ Điền được người dân của thôn Cổ Chương đưa đi bệnh viện huyện, nhìn chú chó vườn Phú Quý đi sát theo sau, dắt bé Nữu Nữu về nơi quay phim của đoàn.
Chuyện nhìn như một bản nhạc đệm, nhưng thật ra rất may mắn, ngày hôm sau, từ trong miệng người dân, Tô Miên mới biết ông cụ Điền là người già neo đơn, mấy năm trước cháu nuôi đi lính hy sinh rồi, bây giờ lớn tuổi chỉ nuôi một con chó sống qua ngày.
Bình thường người trong thôn đều rất chăm sóc ông, nhưng ông cụ Điện cậy mạnh quên rồi, không muốn tùy tiện làm phiền người khác.

A! Miên Miên!!! A!!! Thật là Miên Miên kìa.
Có fan nhận ra thân phận thật sự của Tô Miên dưới lớp áo lông thật dày, hưng phấn đến nhảy cẫng lên.

Ở đâu, ở đâu thế?

Chị ở đây!
Tô Miên cười chào hỏi bọn họ.

Má ơi! Thật sự là Miên Miên kìa.
Fan nghe thấy giọng nói của Tô Miên, lập tức lộ ra vẻ mặt si mê.
Các fan đều ngơ ngác đứng tại chỗ, từng người xếp hàng nhận lấy trà sữa ấm áp Tô Miên đưa cho bọn họ, trong lòng vô cùng ngại ngùng, sao bọn họ có thể ăn đô idol mua chứ? Nhưng mà, idol thật dịu dàng, động tác đưa trà sữa cũng khiến người ta mê muội.

Nhóm fan lúc trước còn vô cùng mệt mỏi, sau khi nhìn thấy Tô Miên thì lập tức sinh long hoạt hố.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.