Chương 189: Anh tin



Đừng sợ!


Sau khi rời khỏi căn phòng kia, Tô Miên bắt đầu bình tĩnh lại, sự kháng cự bản năng cũng dần mất đi.

Được.
Sao Cổ Quân Nghiên có thể không đồng ý được.
Thế giới này chỉ cần có tiền, không có chuyện gì là không làm được, là khách thuê phòng tổng thống, đổ nướng có thể gọi giao hàng, lâu cũng vậy.
Mặc dù anh muốn, nhưng có
muốn đến mấy cũng chẳng có tác dụng gì.
Nhưng hai thứ này đều phải ra ngoài ăn mới có không khí.

Bỏ đi, chúng ta vẫn nên ra ngoài ăn vậy! Em không muốn ăn lẩu ở khách sạn.
Tô Miên đột nhiên tùy hứng quyết định, suy nghĩ liên tục thay đổi.

Đói!
Giọng điệu của Tô Miên vô cùng ấm ức.

Ra ngoài ăn hay sao?

Em không muốn di chuyển.
Không có sức lực, lễ Tình Nhân đang tốt đẹp, qua kiếp nạn này xong, Tô Miên tỏ vẻ rất mệt mỏi.
Có lẽ vì lo lắng nơi này là Hoành Điếm, nghệ sĩ cũng thường qua lại, nên phòng bao trong tiệm lẩu rất nhiều.
Tô Miên hài lòng ngồi trong phòng bao đợi đồ ăn ngon.
Cổ Quân Nghiên cũng không hề mất kiên nhẫn.
Anh đang gọi điện thoại chợt nghe thấy Tô Miên thay đổi thì nói xin lỗi với đầu bên kia, sau đó cúp máy nhìn cô:
Chắc chắn ra ngoài ăn chứ?

Anh mà hỏi em nữa, em lại không nhịn được do dự đó.
Trong lòng Tô Miên đang vô cùng sốt ruột.
Khi ngửi thấy toàn thân đầy mùi lẩu, cô lựa chọn đi tắm rửa gội đầu.
Cổ Quân Nghiên đặt phòng tổng thống, có phòng khách, phòng bếp nhỏ, phòng tắm, ban công, và một phòng ngủ chính rộng lớn.
Tô Miền bối rối, nhưng vẫn sải bước đi qua, chỉ là còn chưa đi tới đã bị anh kéo vào lòng.
Hai người cùng ngã lên sofa.
Cô sợ sâu lông, không muốn bước vào căn phòng kia, cho nên bảo Cổ Quân Nghiên đi vào.
Cố Quân Nghiên cầm mũ và khẩu trang tỉ mỉ đi một vòng trong phòng.

Em muốn ăn đồ nướng, ăn lẩu...
Làm nghệ sĩ, lẩu và đồ nướng là hai cái cơ bản không thể đụng vào.
Hôm nay Tô Miên cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, còn là lễ Tình Nhân, cô cảm thấy có thể buông thả một lần, cùng lắm thì ngày mai tập yoga lâu hơn thôi.
Đợi ăn lẩu rồi thanh toán xong, Tô Miên lại đeo khẩu trang đội mũ, tay nắm tay cùng Cổ Quân Nghiên về khách sạn.
Đêm lễ Tình Nhân, trên đường đều là các cặp đôi, ngược lại không quá thu hút, người chú ý cũng không nhiều.
Nước chảy thành sông gì đó cũng không dễ dàng như vậy, nhất là vào đêm khuya yên tĩnh chính là thời cơ tuyệt hảo để nam nữ làm việc.
Đêm tối hôm lễ Tình Nhân, thế nào cũng sẽ củi khô bốc lửa!
Vì sợ sâu lông, cho nên tạm thời ngay cả hoa hồng Tô5 Miên cũng không muốn nhìn thấy.
Thật sự vừa tưởng tượng đến con sâu lông kia, cô đã không nhịn được run rẩy rối,
Vậy còn đói bụng không? Còn ăn cơm không?
Cố Quân Nghiên lại hỏi.
Nhưng sau khi về khách sạn, Tô Miên nghiên cứu phòng một lát, tổng cộng chỉ có một cái giường, hai người là cô và Cổ Quân Nghiên ngủ thế nào.
Đây là vấn đề khiến Tô Miên vô cùng rối rắm, cũng khiến trong lòng cô không nhịn được xuất hiện cảm giác ngượng ngùng.

Còn có thể làm sao đây? Thế anh đành ngủ tạm trên sofa thôi.
Ngược lại Cố Quân Nghiên cũng không kiên trì.
Thật ra anh rất muốn đè Tô Miên xuống, nhưng tình huống này sao có thể làm chuyện kia được.
Sau khi chắc chắn cho Tô Miên là không có sâu lông đáng sợ trong tưởng tượng, cô mới miễn cưỡng đeo lên.
Gần phim trường Hoành Điếm là nơi thuộc về khách du lịch, có rất nhiều chỗ ăn uống vui chơi, Tô Miên và Cố Quân Nghiên tìm tiệm lẩu thuê một phòng bao nhỏ.

Chắc chắn 8sau này sẽ không xảy ra chuyện như thế nữa đâu.
Hôm nay là lễ tình nhân, sổ hoa hồng anh cần vừa nhiều vừa gấp, căn phòng kia ít nhất cũn3g có hơn chục nghìn đóa hoa hồng xanh.
Lúc chập tối đặt hàng giữa chừng, chắc chắn cửa hàng hoa không muốn mất đi đơn hàng lớn này9, lập tức đến vườn hoa hái, cho nên mới có chút sơ xuất.
Tô Miên liếc nhìn sofa trong phòng khách, sofa không nhỏ, đủ để một người đàn ông trưởng thành như Cổ Quân Nghiên nằm.
Tuy không thoải mái bằng giường, nhưng sofa đủ lớn, cũng không tính là uất ức:
Anh vất vả rồi!

Đến đây.
Cố Quân Nghiên dựa lên sofa ngoắc tay với Tô Miên.

Ngủ cùng nhau nhé?
Cổ Quân Nghiên xấu xa để nghị.

Không được.
Tô Miên tỏ vẻ cô vẫn có sự rụt rè của thiếu nữ.
Cổ Quân Nghiên đặt Tô Miên lên sofa, Tô Miên lười nhác làm ổ trên sofa đưa mắt nhìn anh.
Cổ Quân Nghiên cầm điện thoại bàn ở bên cạnh sofa định bảo khách sạn đưa cơm tối lên, hoàn toàn chiều theo Tô Miên.

Đi thôi!
Cổ Quân Nghiên không cho Tô Miên cơ hội đổi ý nữa.
Vì đi ra ngoài ăn nên đương nhiên Tô Miên phải về phòng mình lấy khẩu trang và mũ.

Anh trai, anh thật là tốt.
Tô Miên vừa ăn vừa nói chuyện với Cổ Quân Nghiên.
Cổ Quân Nghiên trả lời bằng cách tự tay nhúng cho cô thịt bò cuộn.
Cổ Quân Nghiên có thể đoán ra được lý do sâu lông xuất hiện.

Đừn6g, không cần, bây giờ em không thích hoa hồng nữa.
Tô Miên liên tục lắc đầu.
Sau khi thấy nồi lẩu sôi ùng ục, cô lập tức vô cùng thèm ăn.
Cả quá trình Cổ Quân Nghiên đều cẩn thận nhúng đồ ăn cho Tô Miên, Tô Miên ăn no đến căng bụng.
Cổ Quân Nghiên xoay người nhanh nhẹn đè Tô Miên xuống, đôi môi mỏng mang theo xâm lược hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Tô Miên từ chối đẩy anh ra, không đẩy ra được chỉ có thể thuận thế nằm xuống hôn môi nhau.
Cô cũng không biết có phải người phụ nữ khác cũng sẽ như thế không, nhưng lúc này có thật sự đang thay đổi theo suy nghĩ trong lòng.
Nhìn Cố Quân Nghiên kiên nhẫn dỗ dành đủ kiểu, cô cảm thấy rất thỏa mãn.
Tô Miên cũng quăng thân phận của mình đi luôn, hơn nữa cô che rất kín, nên cũng tùy ý hơn.
Ăn lẩu xong trở về, trên người đều là mùi lẩu, cũng sắp đến rạng sáng, Tô Miên cau mũi ngửi tóc.

Tối nay ngủ thế nào đây?
Khi Tô Miên tắm rửa xong đi ra liền hỏi Cố Quân Nghiên đang ngồi trong phòng khách.
Trước đó vô cùng ngọt ngào cũng không có gì, lễ tình nhân, mọi thứ giống như nước chảy thành sông.
Bầu không khí trong phòng khách bắt đầu trở nên ngọt ngào, Cổ Quân Nghiên không nỡ thả người.

Sau khi hôn cô đến mơ hồ, bàn tay to của anh cũng bắt đầu di chuyển, bắt đầu luôn vào trong dọc theo áo lông trên người Tô Miên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.