Chương 205: Rầm rì


Tô Miên có kinh nghiệm nuôi chó, vô cùng thích con chó nhỏ trước mặt này, hơn nữa nó còn rất xinh đẹp, là một con chó đực non n8ớt, Tô Miên càng nghĩ càng thích.

Vả lại khi cô nhẹ nhàng trấn an cậu nhóc liền ngẩng đầu lên nhìn cô, đôi mắt to tròn3 xoe cứ nhìn bạn như thế, ngây thơ mà ỷ lại.

Đến đây.
Tô Miên đưa tay ôm cậu nhóc vào lòng.
Chó nhỏ vừa nằm trong lòng Tô Miên đã trở nên yên tĩnh, Trần Đình thấy thế thì hơi bất ngờ.

Nên đặt cho em tên gì đây nhỉ?
Tô Miên suy nghĩ, sờ sờ đầu của chó nhỏ.
Cậu nhóc kia là chó nhỏ vừa mới ra đời, chủ của cửa hàng thú cưng chỉ chăm sóc tỉ mỉ, chứ chưa đặt tên cho nó.
Chú chó nhỏ ở trước mặt Tô Miên vô cùng ngoan ngoãn, trước đó còn không thèm để ý ai cả, lúc này lại rất nghe lời, Tô Miên đút nó ăn cái gì nó sẽ ngoan ngoãn ăn cái đó.
Hình ảnh cô đút nó ăn khỏi phải nói có bao nhiêu hài hòa.
Nghé con mới sinh không sợ hổ, nó hoàn toàn không cảm thấy Tô Miên nghe hiểu nó nói chuyện có gì kỳ lạ.
Dù sao từ khi nó nhìn thấy Tô Miên đã thích sáp đến gần cô rồi.

Anh đừng dọa nó sợ.
Tô Miên buồn cười chuẩn bị giải cứu cậu nhóc bị giày vò kia.

Hừ hừ! Anh buông tôi ra! Tôi bị sợ độ cao đó!
Chó nhỏ đứng giữa lòng bàn tay của Trần Đình ấm ức rầm rì, âm thanh rất nhỏ.
Với lại nó bỏ công biểu diễn, Tô Miên thích nó như vậy, đương nhiên phải xin chút lợi ích cho nó rồi.
Cô định hỏi đạo diễn đòi tiên diễn xuất giúp nó, để mua đồ chơi và thức ăn cho nó.

Quay phim?
Tam Thể ngơ ngác không hiểu.

Em ngoan ngoãn nghe lời quay phim, đợi lát nữa kết thúc sẽ có tiền ăn cơm đó.
Tô Miên biết nếu tính theo tuổi của con người, Tam Thế trước mặt cũng chỉ là đứa nhỏ bốn năm tuổi thôi, vì vậy cũng trấn an nó bằng cách như cư xử với trẻ con.
Chó nhỏ vừa ngây thơ vừa vô tội, còn rất nhỏ, vẫn trong giai đoạn đang tò mò tìm tòi thế giới này.
Bình thường Tô Miên trò chuyện với nó, cậu nhóc cũng không quá nghi ngờ.
Sau đó cậu nhóc lập tức nghe lời không động đậy không ầm nữa, cứ như thế 9ngoan ngoãn nhìn bạn.
Trái tim như muốn nổ tung vì sự đáng yêu này mà! Tô Miên cảm nhận được sự ngoan ngoãn của chú ch6ó, cô ôm nó trở về nơi nghỉ ngơi của riêng mình, đặt lên trên bàn nhỏ, rồi lấy thịt trong hộp ra để lên đĩa dùng một lần, đút 5nó ăn từng chút một.
Nhưng nhìn thấy Tô Miên tiếp xúc với chó nhỏ, anh cũng trêu đùa theo.
Vả lại bọn họ đều biết con chó nhỏ này quay nguyên hình của Bạch Dạ, cũng xem như nhân vật quan trọng trong phim.
Nếu không phải Tô Miên nghe hiểu thì cô cũng không ngờ nó lại sợ độ cao.
Hay thế, quả nhiên rất giống cô, cô cũng sợ độ cao nữa.
Vì là thú cưng phải bán đi, hy vọng cái tên đầu tiên là do chủ nhân của nó đặt.

...
Chó nhỏ chờ mong nhìn Tô Miên.
Nhưng vì cái bàn nó đứng cách hơi xa Tô Miên, nên vẫn do dự không dám nhảy.

Ôm ôm
So với Cục Bông kiêu ngạo và Đậu Nành chín chắn ở nhà, lần đầu tiên gặp mặt chú chó nhỏ trước mặt vô cùng ỷ lại Tô Miên, ánh mắt và giọng nói khiến trái tim Tô Miên muốn tan chảy luôn.
tôi sắp khóc rồi đó!
Chó nhỏ hung dữ nhìn Trần Đình, vẻ mặt nhe răng trợn mắt cũng không hề khiển Trần Đình sợ.
Ngược lại anh ấy còn cảm thấy nó đang đùa giỡn với mình.

Quả nhiên nó rất thích tôi.
Trần Đình tiếp tục cười.

Anh nói bậy, tôi không có!
Giọng điệu của cậu nhóc mang theo bực bội.
Đồng chí Trần Đình, có lẽ anh không biết bây giờ nó sợ hãi đến mức nào đâu! Người ta sợ độ cao, anh còn ép nó dùng chân nhỏ đứng trên lòng bàn tay anh, đây thật chẳng khác gì việc Cổ Quân Nghiên ép cô nhảy bungee vậy.

Tôi...

Vậy Tam Thế phải ngoan nhé! Uống bình sữa này xong thì đi quay có được không!
Tô Miên cầm một bình sữa dụ dỗ nó.
Khi nãy đạo diễn Trương Quốc Long tới đây nói lát nữa phải quay cảnh của nó, hỏi cô nó sẽ phối hợp không, yêu cầu của ông không cao, đừng hoàn toàn không thể điều khiển là được.

Gọi em là Tam Thể được không?
Tô Miên băn khoăn một lát, nghĩ nó cũng phải xuất hiện trong phim, bèn dứt khoát lấy tên Tam Thế, coi như có ý nghĩa kỷ niệm.

Được thôi!
Chó nhỏ ngoan ngoãn gật đầu.

Đây là nhóc con diễn nguyên hình của cô hả!?
Khi Trần Đình quay xong trở về thì nhìn thấy Tô Miên đang chơi đùa với chú chó nhỏ.
Trần Đình cũng rất thích chó, tuy đàn ông bình thường không có hứng thú với chó nhỏ đáng yêu như vậy.
Trần Đình như một cậu nhóc nâng tay chỉ chỉ cái mũi nhỏ của nó.

...
Chó nhỏ vừa uất ức vừa sợ hãi nhúc nhích người.

Con sẽ nghe theo mẹ.
Tam Thể nhìn Tô Miên, ngoan ngoãn gật đầu.
Mę!?

Thật nhỏ, chỉ lớn cỡ bàn tay của tôi thôi.
Trần Đình duỗi bàn tay của mình ra, một tay ôm lấy chú chó nhỏ đang nhảy nhót trên bàn.
Anh cười vô cùng xấu xa nhìn nó dùng bốn chân run rẩy đứng trên lòng bàn tay của mình.

Anh tha cho nó đi!
Tô Miên tức giận đưa tay cướp lấy nó, lại dịu dàng thả nó lên bàn.
Chú chó nhỏ vừa trở về bàn, ánh mắt sợ hãi nhìn Trần Đình, sau đó nhún chân nhỏ nóng lòng muốn thử nhảy vào trong lòng Tô Miên, vô thức cảm thấy lồng ngực cô là an toàn nhất.

Tôi không dọa nó, rõ ràng nó rất thích mà!
Trần Đình lại bình tĩnh nói với Tô Miên, như không thấy bốn chân nhỏ đang run rẩy của cậu nhóc.

...
Tô Miên có chút bất đắc dĩ muốn vô trán.
Lúc trước đạo diễn Trương Quốc Long còn vô cùng đau đầu, khi biết Tô Miên có thể dễ dành con chó nhỏ kia thì tỏ vẻ rất hài lòng.
Vì Tô Miên thành công trấn an cậu nhóc kia, khoảng thời gian quay phim tiếp theo, chó nhỏ đã trở thành thú cưng của Tô Miên luôn, thành công thu phục được nó.
Tô Miên lại bị lời nói thốt ra miệng làm ngạc nhiên, nhưng vừa nghĩ lại nhiều người nuôi thú cưng đều xem nó như con mình, Tam Thế vô cùng ỷ lại cô, xem cô như sen, như mẹ cũng có thể hiểu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.