Chương 225: Bữa tối
-
Cô Vợ Siêu Sao
- Hứa Lục Lục
- 1406 chữ
- 2022-02-06 12:35:28
Tôi muốn đại diện thương hiệu của Only Love Jewelry.
Chuyện này anh đã đồng ý với tôi
Lưu Thiển Dĩnh chỉ muốn đại diện thương hiệu8 lần này.
Lưu Thiển Dĩnh, thừa lúc tôi vẫn chưa nổi giận, tốt nhất có nên đi ngay cho tôi.
Nụ cười trên mặt Cổ Việt Thao hoàn toàn biến mất.
Sau khi nghe thấy Lưu Thiển Dĩnh nói chuyện với Tô Miên cũng không hề khó xử khi bị vạch trần.
Nếu Lưu Thiên Dĩnh này lòng tham không đáy, chắc chắn anh ta có thể đòi lại mọi thứ đã cho cô ta.
Anh ta chiều chuộng phụ nữ, nhưng chỉ chiều chuộng người phụ nữ mình thích.
Lúc trước rõ ràng Lưu Thiên Dĩnh rất không vui, nhưng sau khi nhìn thấy Tô Miên, nhìn thấy dáng vẻ chột dạ của Cổ Việt Thao, đột nhiên cô ta rất muốn buông bỏ.
Vốn chỉ hẹn hò vì lợi ích, cứ phải tranh cãi làm gì.
Tô Miên quay rất thuận lợi, hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ quay chụp vốn phải kéo dài đến hôm sau.
Tám giờ tối, Tô Miên thay lại quần áo của mình, đội mũ lưỡi trai và kính râm, kết thúc một ngày quay quảng cáo, chuẩn bị trở về khách sạn.
Cô câm miệng cho tôi.
Diện tích nhà của tôi không thể thấp hơn một trăm năm mươi mét vuông, anh xem rồi làm nhé!
Lưu Thiên Dĩnh chậm rãi mở miệng, nói xong thì nở nụ cười, xoay người rời khỏi studio.
Cổ Việt Thao đứng ngay tại chỗ, không thể tin rằng mình lại bị Tô Miên và Lưu Thiên Dĩnh trêu đùa.
Còn gì chưa nói rõ, cô nói đi
Tô Miên dừng chân lại nhìn Lưu Thiên Dĩnh.
Tôi muốn biết, cô sẽ thích anh ấy sao?!
Lưu Thiển Dĩnh ngơ ngác một lát, sau đó thốt ra lời trong lòng mình.
Phí phát ngôn của Tô Miên cao đến hơn nghìn vạn, nếu cô ta có thể lấy được đại diện thương hiệu, cầm tiền phát ngôn, cô t3a có thể mua nhà ở thành phố G, còn có thể nâng cao độ nổi tiếng, nghĩ thế nào cũng không thiệt thòi.
Chuyện tốt như thể dựa vào cá9i gì mà cô ta không tranh giành chứ.
Hơn nữa có thể nhìn thấy Cổ Việt Thao gặp báo ứng thì cô ta đã vui rồi.
...
Thật ra Lưu Thiển Dĩnh rất hiểu Cổ Việt Thao, thời gian ở cùng nhau không lâu, bình thường người đàn ông này không quan tâm chuyện gì cả, đây là lần đầu tiên không nể mặt như vậy, trong lòng Lưu Thiên Dĩnh càng khó chịu hơn.
Hai người ở bên nhau là giao dịch, nhưng không phải là không có tình cảm trong đó.
Anh ta là cao thủ tình trường, nhưng khi nhìn thấy Tô Miên vẫn hơi xấu hổ.
Còn Tô Miên thì rất bình tĩnh, trang điểm thay quần áo xong lại tiếp tục quay chụp buổi chiều.
Phụ nữ sợ nhất là gặp phải người xinh đẹp đến nghịch thiên thể này, bạn hoàn toàn không phải đối thủ của người đó, vì đối phương không ra tay cũng có thể giết bạn trong nháy mắt.
Đúng!
Tô Miên bình tĩnh gật đầu.
Đối với anh ta, Lưu Thiển Dĩnh cũng chỉ là một món đồ chơi, anh ta không xem trọng lắm.
Dựa vào cái gì chứ?
Lưu Thiên Dĩnh không thể tin được, Cổ Việt Thao lại có thể thật sự yêu Tô Miên từ cái nhìn đầu tiên.
Lời này nói ra không có chút khuyết điểm nào.
...
Lưu Thiển Dĩnh bị nghẹn họng đến không thể phản bác.
Nhưng anh ta lại có thể thắng thừng nói chia tay, cô ta thật sự không chấp nhận được.
Dựa vào ông đây có tiền.
Cổ Việt Thao hơi chống nạnh thở hổn hển.
Lưu Thiên Dĩnh giận dữ đến không chịu được nữa, xoay người bước về phía Tô Miên.
Tô Miên ngồi trên ghế, khi nhìn thấy Lưu Thiển Dĩnh đi về phía mình liền biết cơn bão này sắp lan đến cô rồi.
Cô đừng hòng nghĩ đến quyền đại diện thương hiệu, nếu có thông minh, ngoan ngoãn rời đi, tôi 6còn có thể mua nhà cho cô.
Nếu cô không muốn, được! Ông đây sẽ không cho cô cái gì cả.
Cổ Việt Thao nói chuyện rất có lòng tin,
Nói thật lòng, anh ta luôn hào phóng với phụ nữ.
Cổ Việt Thao vừa gặp đã yêu cô, cô rất đắc ý nhỉ!
Lưu Thiển Dĩnh hừ lạnh một tiếng rồi nói.
..
Tô Miên mím môi không đáp lời.
Không.
Tô Miên cũng không qua loa, quét mắt nhìn một vòng trên người Cổ Việt Thao, sau đó lắc đầu.
Vậy thì tốt.
Lưu Thiển Dĩnh hài lòng.
Cổ Việt Thao nhìn Tô Miên, trong lòng bị câu trả lời ngắn gọn của cô đâm đến thương tích đầy mình.
Còn Lưu Thiến Dĩnh quay đầu thấy dáng vẻ bị đả kích của Cổ Việt Thao, cong môi cười lạnh, đạp giày cao gót đi tới trước mặt anh ta:
Cổ Việt Thao, thế giới này rất công bằng, anh thiếu người khác thì anh phải trả, báo ứng của anh đến rồi đấy.
Tuy cô vô tội, nhưng nếu không tránh né, chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Cô là Tô Miên?
Lưu Thiển Dĩnh nhìn Tô Miên ăn mặc tùy ý, khí thể lại mạnh mẽ, cộng với khuôn mặt xinh đẹp đến kinh ngạc kia, trong lòng vô cùng khó chịu.
Vậy tôi đi nhé?
Tô Miên đứng dậy sửa sang lại, chuẩn bị nhường chỗ cho hai người.
...
Lưu Thiển Dĩnh giật mình lấy lại tinh thần nhìn Tô Miên.
Anh ta muốn lưu lại cho Tô Miên ấn tượng tốt, nhưng sự xuất hiện của Lưu Thiển Dĩnh đã làm hỏng hết rồi.
Cô không được đi, còn chưa nói chuyện rõ ràng đâu.
Lưu Thiên Dĩnh lại không định để Tô Miên đi.
Nếu không phải vừa gặp đã yêu, Cổ Việt Thao hoàn toàn không cần làm đến mức này.
Hôm nay cô ta đến gây chuyện chỉ vì nghĩ sự mới mẻ giữa bọn họ vẫn chưa hết, có lẽ anh ta còn luyến tiếc cô ta.
Nếu anh ta đã nói cho cô ta một căn nhà, thì anh ta sẽ không keo kiệt.
Lưu Thiên Dĩnh chạy đến studio gây chuyện một trận, vạch trần suy nghĩ trong lòng Cổ Việt Thao.
Nhưng quay đầu nhìn thấy Tô Miên đi tới chỗ thợ trang điểm bên kia, bắt đầu chuẩn bị trang điểm quay chụp buổi chiều, Cổ Việt Thao lại không thể thốt ra câu nào.
Còn về căn nhà Lưu Thiên Dĩnh nói, tuy cô ta cực kỳ chướng mắt, nhưng dù sao cũng từng hẹn hò.
Cổ Việt Thao cũng nhìn cô:
Thật ngại quá, tăng thêm phiền phức cho cô Tô rồi.
Không đâu.
Tô Miên cười lắc đầu.
...
Cổ Việt Thao hơi xấu hổ nhìn vẻ mặt không chút để tâm của Tô Miên.
Cô cho rằng Lưu Thiên Dĩnh đến tìm mình gây phiền phức, nhưng cô ta vừa lên tiếng đã nói thẳng ra suy nghĩ của Cổ Việt Thao, điều này khiến Tô Miên hơi bất ngờ.
Lưu Thiên Dĩnh chơi chiêu gì vậy, dương Đông kích Tây, hay là bình sứt chàng sợ vợ?
Anh ta chỉ mới hẹn hò với Lưu Thiên Dĩnh được một tháng đã mua xe thể thao cho cô ta, còn mua túi xách hàng hiệu nữa.
Bây giờ chia tay còn sẵn lòng cho một căn nhà, anh ta xem như rất hào phóng rồi.
Chỉ là nhìn thấy sự hờ hững của Tô Miên nên mới cảm thấy bực bội.
Nếu tôi không đi thì sao?
Lưu Thiên Dĩnh hỏi lại.
...
Mấy người xem kịch trong studio cũng yên lặng gật đầu.
Cổ Việt Thao đúng là rất có tiền, anh ta có thể xem như người xuất sắc trong mấy phú nhị đại cùng thế hệ.
Anh ta cầm tiền vốn trong nhà cho, chỉ hai ba năm ngắn ngủi đã có thể kiếm được gấp bội, có thể thấy ánh mắt đầu tư không tệ, đương nhiên bản lĩnh tán gái cũng rất nổi bật.
Cộp cộp cộp...
Cô Tô, tôi mời cô ăn bữa tối nhé!
Cổ Việt Thao thấy Tô Miên muốn đi thì hơi nôn nóng.
Lúc giữa trưa, anh bảo người đặt một bó hoa hồng, lúc này đang ôm hoa hồng mời Tô Miên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.