Chương 239: Bộ đồ ăn


Ninh Phi Phi thẩm cười trộm, đợi bắt đầu xã giao bằng rượu, các lão tổng trên bàn đều nâng ly kính rượu.

Đầu tiên mọi người đề8u kính rượu Cố Quân Nghiên, Ninh Phi Phi cũng đứng lên bắt đầu kính rượu điều hoà không khí.
Mọi người muốn xem anh sẽ phản ứng với hai người khác nhau thế nào, dù sao ai cũng không quên khi nãy Cố Quân Nghiên không chút do dự ghét bỏ bảo người đối bát đũa đi.
Cố Quân Nghiên nghe thấy Tô Miên nói chuyện, hơi nghiêng đầu nhìn cô, cô gái nhỏ mặc áo hai dây, xinh đẹp mềm mại, cứ mãi ngồi bên cạnh làm người vô hình, khó khăn lắm mới lên tiếng, còn có ý không muốn anh uống rượu, Cố Quân Nghiên bèn nhẹ nhàng buông ly rượu xuống:
Em nghe ai nói tửu lượng của anh không tốt?

Trên bàn này không phải lão tổng, Trưởng đài thì cũng là nghệ sĩ, ngoài Tô Miên ra thì chẳng có ai nghiêm túc ăn cơm.
Hơn nữa nghệ sĩ để ý đến hình tượng, một vài người còn lén ăn no mới đến dự tiệc, một vài người dù có đói cũng không dám ăn gì.

Làm gì thế?
Giọng điệu của Tô Miên mang theo khó chịu.
Người trong phòng bao nhìn Cố Quân Nghiên với những suy nghĩ khác nhau.
Tô Miên cũng không để ý chuyện này, chỉ có Ninh Phi Phi nghiến răng, sau đó bực bội ngồi xuống, trừng Tô Miên một cái, tức muốn nổ phổi.
Cô ta cảm thấy chắc chắn Tô Miên cố ý, nếu không sẽ chẳng thể nói chuyện vào lúc cô ta uống ly rượu trắng kia xong.
Tô Miên rất hiểu tửu lượng của anh tệ đến mức nào, từng chăm sóc hai lần, cô cảm thấy mình không muốn chăm sóc người nào đó thêm lần thứ ba nữa.

Em uống xong rồi, Cổ tổng cứ tuỳ ý.
Ninh Phi Phi rất hào sảng, vì thường tiếp rượu nên tửu lượng của cô ta không tệ, uống cả ly rượu trắng không còn một giọt.

...
Về mặt uống rượu xong cười híp mắt của Ninh Phi Phi cũng thay đổi giống Lục Hân Nhiên khi nãy.
Mọi người bất ngờ vì Tô Miên đột nhiên nói chuyện, cũng thấy cô to gan gắp đồ ăn cho Cố Quân Nghiên, đều chờ phản ứng của anh.
Cố Quân Nghiên thưởng thức ly rượu đế nho nhỏ trong tay, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng bưng lên chuẩn bị nhận ly rượu này.

Nghe nói tửu lượng của Cố tổng không được tốt, uống ít rượu, ăn nhiều vào.
Tô Miên hằng giọng, nãy giờ vẫn luôn không nói chuyện bắt đầu lên tiếng, gắp một con tôm để vào bát Cố Quân Nghiên bằng đũa của mình.

Ừm!
Tô Miên nhìn thoáng qua thịt tôm trong bàn, trong lòng hơi vui vẻ, lại nhìn ánh mắt kỳ lạ của người trong phòng bao, sau đó cầm đũa ăn.
Cố Quân Nghiên là Tổng giám đốc được mọi người chú ý, vốn không biểu hiện mờ ám gì với Tô Miên, nhưng người đàn ông này lại ga lăng lột tôm cho cô.

Không biết, hình như từng nghe người ta nói một lần.
Tô Miên nhún vai giả vờ vô tội.

Ừm, tửu lượng của anh thật sự không tốt, cả tối cô gái nhỏ không nói lời nào nhưng vẫn rất hiểu anh đấy.
Cố Quân Nghiên gật đầu bình tĩnh, xem như đồng ý với lời của Tô Miên, cũng nói câu dài nhất từ khi vào phòng bao đến giờ.
Anh không trả lời Tô Miên, gặp tôm của cô qua xong vẫn rất bình tĩnh.
Sau đó ngón tay thon dài thoải mái lột vỏ tôm, cẩn thận vạch tôm rồi lấy chỉ tôm ra trong ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Cô ta còn cho rằng Cố Quân Nghiên sẽ nổi giận, dù sao khi nãy Lục Hân Nhiên cũng chơi trò quan tâm gắp đồ ăn, nhưng anh lại nhìn Tô Miên, còn buông ly rượu xuống thừa nhận tửu lượng của mình không tốt.
Ninh Phi Phi có mặt dày cười cười ngồi xuống.
Ninh Phi Phi thấy vậy mỉm cười, ngẩng đầu dứt khoát uống cạn rượu trong ly mình.
Tô Miên ngồi tại chỗ im lặng ăn cơm, hiếm khi ăn sau bảy giờ tối, còn lấy danh nghĩa là đóng máy, cô cảm thấy đêm này mình phải ăn nhiều một chút.
Tô Miên thì không có những phiền não đó, chút hình tượng và chuyện xấu của cô, Cố Quân Nghiên còn hiểu rõ hơn ai khác, cô cũng không cần phải giấu.
Vả lại tiệc tối thế này có thể không tham gia thì cô sẽ không tham gia, đương nhiên không cần hình tượng gì cả, không có lần sau là tốt nhất.
Sau đó lau tay, để con tôm lớn đã lột vỏ vào bát Tô Miên, trong đó còn có con tôm cô mới gặp cho anh.

Ăn đi!
Cố Quân Nghiên dùng khăn ướt lau tay, bình tĩnh nói.

...
Ha hả! Sao Tô Miên không hiểu Cố Quân Nghiên đang nói với mọi người, ý là thấy Tô Miên im lặng không lên tiếng, nhưng thật ra cô gái nhỏ vẫn âm thầm có suy nghĩ giống Ninh Phi Phi và Lục Hân Nhiên chứ gì.
Tên vô lại này!
...
Mấy người xem kịch trên bàn nhìn Tô Miên với ánh mắt mang theo hàm ý và bừng tỉnh hiểu ra, tỏ vẻ thủ đoạn của cô thật lợi hại.
Gặp Cố Quân Nghiên, đoán chừng buổi tối phải làm vận động hài hoà nào đó với người đàn ông này, cho nên cố dứt khoát ăn nhiều hơn, cũng không sợ bị béo.
Tô Miên bắt đầu suy nghĩ đến những chuyện đen tối, khi nhìn thấy Cố Quân Nghiên cầm ly rượu, vẻ mặt bình tĩnh xem kịch hơi thay đổi.
Cố Quân Nghiên ngồi trên ghế chí3nh, đương nhiên phải bắt đầu kính rượu từ anh.

Cố tổng, em kính anh một ly.

...
Cố Quân Nghiên lạnh nhạt liếc Ninh Phi Ph9i một cái, mọi người ngồi đợi phản ứng của anh.
Tô Miên buông đũa xuống, khi định bất chấp ánh mắt người khác lột tôm cho mình, bên cạnh đột nhiên có một đôi đũa duỗi tới gặp con tôm lớn trước mặt cô đi.
Tô Miên nhìn theo con tôm lớn, lập tức thấy Cố Quân Nghiên mới khiến Ninh Phi Phi mất mặt lại gặp tôm của cô đi trước mặt biết bao người.
Vì cũng không phải lần đầu tiên Cố Quân Nghiên khiến Lục Hân Nhiên và Ninh Ph6i Phi mất mặt, nên dù anh từ chối, mọi người cũng không bất ngờ.
Nhưng lúc mọi người nghĩ Cố Quân Nghiên sẽ từ chối, anh lại 5ung dung cầm lấy ly rượu.
Tình huống lại trở nên gượng gạo, Tô Miên là người gây ra nhưng cô lại rất bình tĩnh, gắp đồ ăn cho Cố Quân Nghiên xong cũng gặp cho mình một con tôm.
Tô Miên thích ăn tôm, nhưng ghét lột vỏ tôm.
Quan trọng là, Tô Miên còn yên tâm thoải mái nhận lấy, mọi người mơ hồ hiếu ra quan hệ giữa hai người không tầm thường.


Đồ đê tiện
Ninh Phi Phi tức giận đến cắn răng, khi măng cũng không dám lớn tiếng, chỉnhỏ giọng trút giận.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.