Chương 246: Suy tư


Nhưng dẫu sao đó cũng là ngoan ngoãn ở trong phòng, trên giường, tắt đèn đi rồi nên cô không xấu hổ như lúc này.

Mà tình hình bây giờ rõ ràng 8không giống như vậy, hơn nữa còn là ở nhà họ Cố, Tô Miên ước gì có thế kéo dãn khoảng cách với anh cả năm trăm mét, chứ nào dám to gan làm bậy.
<3br>
Nhỏ tiếng thôi, em đừng gọi dì tới đây chứ.
Cố Quân Nghiên cong cong khóe môi, xấu xa nhắc nhở Tô Miên.

Thật ra hiệu quả cách âm trong n9hà rất tốt, nhưng bởi vì Tô Miên chột dạ, nên cho dù có tin tưởng hiệu quả cách âm, thì cũng sẽ vẫn vô thức lo lắng, nếu như Diêu Lộ thật sự nghe thấ6y tiếng động rồi tới đây thì phải làm sao đây? Bây giờ cô không muốn công khai chuyện của cô và Cố Quân Nghiên một chút nào cả.
Anh lại nhìn khuôn mặt đầy vẻ anh đã vừa lòng chưa của cô bé, Cố Quân Nghiên hơi cong khóe môi.

Ngoan!
Nói đoạn, anh lập tức cúi người hoàn toàn chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của cô, nhiệt tình cắn nuốt.
Cố Quân Nghiên! Anh là đồ siêu cấp lừa đảo!
Người đàn ông với ánh mắt thâm sâu, mà khi lên tiếng gọi Miên Miên còn có ý đè giọng nói xuống thật thấp, giọng nam trầm vốn đã dễ nghe, lại cố ý gọi như vậy khiến cho người nghe không thể kháng cự, Tô Miên cảm giác lô tại mình sắp mang thai mất rồi.
Đệch, gã này cố ý chơi ăn gian đây mà!

Chẳng lẽ anh thật sự muốn làm anh trai của em hả?

Cô chỉ có thể dựa vào bức tường làm bằng kính sau lưng giống như một chú thỏ không có chỗ trốn tránh, say đó bất lực nhìn chằm chằm Cố Quân Nghiên.
Tô Miên không ngốc, biết người đàn ông này lại chuẩn bị chơi trò lưu manh rồi.

Miên Miên, đã lâu rồi em không gọi anh là anh trai.
Một tay Cố Quân Nghiên nắm lấy cằm cô, khiến phải ngẩng đầu lên nhìn anh.
Sao đang yên đang lành cô lại nghĩ quấn nghịch dại trêu chọc người đàn ông này!? Đúng là khổ quá mà!

Anh!
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, cô chỉ có thể nhận mệnh ngoan ngoãn nghe lời gọi người ta.
Một tiếng anh trai này gọi vô cùng uyển chuyển, tuy rằng không mấy cam tâm tình nguyện, những giọng cô vốn đã rất mềm mại, nghe mà khiến người ta hết sức vui vẻ dễ chịu.
Khi Tô Miên tay chân bủn rủn tỉnh lại, cô đang nằm trên giường lớn êm ái, phía sau là lồng ngực ấm áp, cho dù trong phòng mở điều hòa, cô vẫn tức giận đấy anh ra:
Cách em xa ra một chút.
Mùa hè nóng bức, sau khi bị ăn sạch, Tô Miên đây một bụng oán khí, lại thêm hai chân mỏi nhừ nên tất nhiên phải trút giận lên anh.

...
Cố Quân Nghiên rất vô tội, bỗng nhiên vô cùng nhớ thương mùa đông.
Khi trời lạnh, cô bé này tay chân bị lạnh, không cần anh nói, khi ngủ cũng tự giác rúc vào làm ố trong lòng anh, chân nhỏ còn thường nâng lên dán trên bụng anh.

Cố Quân Nghi5ên, rốt cuộc anh muốn làm gì?
Tô Miên tức giận thấp giọng hỏi, khuôn mặt mang đầy vẻ bất đắc dĩ và chột dạ.
Cố Quân Nghiên cười khẽ, cánh tay giữ chặt cửa khẽ kéo, cửa nhẹ nhàng mở ra, người đàn ông cao lớn khí phách bước vào trong phòng.
Anh mặc đồ ở nhà vô cùng thoải mái, nhẹ nhàng che kín đường ra của Tô Miên, còn dứt khoát ngăn cô lại giữa hai tay.
Cố Quân Nghiên này đúng là đồ lừa đảo, Tô Miên bị ăn sạch sẽ ở trong phòng thay đồ, hai chân như nhũn ra.
Lúc này quần áo thoải mái mặc ở nhà của Cố Quân Nghiên cũng biến mất tiêu.
Ngượng nhất chính là khi cô bị anh bắt lái xe, người đàn ông này còn làm cô lăn qua lộn lại, đế Tô Miên chính mắt nhìn thấy hình ảnh điên cuồng của mình và anh trong gương, xấu hổ khiến cô không còn mặt mũi gặp người nữa.
Người đàn ông này đúng là to gan lớn mật.
Dù trước kia lá gan cô rất lớn, nhưng giờ đây lại không dám làm bậy quá mức nữa, chỉ sợ anh công khai quan hệ của họ trước bàn dân thiên hạ.
Bây giờ nghĩ lại, Tô Miên thảm thấy hối hận không thôi.

Cố Quân Nghiên!
Tô Miên xấu hổ, vừa gấp vừa giận.
Người đàn ông cười khẽ ôm lấy thiên hạ xinh đẹp vào lòng, sau khi môi mỏng chiến lấy đôi môi đỏ thì mạnh mẽ công kích Tô Miên, hôn người ta đến mơ mơ màng màng.
Những chuyện sau đó cô thật sự không thế nào bình tĩnh suy nghĩ được nữa.

Ngoan, gọi anh trai, nếu không anh xử em đấy!
Cố Quân Nghiên cười nhẹ, bàn tay giả vờ như muốn mở khăn tắm trên người cô.
Xử? Gã háo sắc này!!!
Ngôn ngữ Trung Hoa luôn luôn bác đại tinh thâm, một chữ có thể có vô vàn ý nghĩa, mà lúc này Cố Quân Nghiêm nói xử, Tô Miên không cần suy nghĩ nhiều đã hiểu hết được ý nghĩa của từ này.
Anh biết cô sợ nóng, chính anh cũng không cảm thấy mình nóng lắm, nhưng khi anh ôm cô, cô đang rét run lại thấy rất thoải mái, anh đương nhiên cũng biết mình nóng như thế nào đối với cô.

Ăn cũng ăn rồi, anh còn không mau biến về phòng mình cho em đi.
Cô không muốn công khai quan hệ đâu.
Tuy rằng cô và Cố Quân Nghiên không có quan hệ huyết thống, nhưng dẫu sao cũng không danh chính ngôn thuận được như người ta.
Tô Miên tức giận bị người nào đó che miệng, người đàn ông này vừa cao lớn lại mạnh mẽ, người chỉ hơn một mét sáu như cô không thế nào chống cự lại anh làm càn, cánh tay anh duỗi ra, nhẹ nhàng mở chiếc khăn tắm trên người cô.
Tô Miên mở điều hòa trong phòng, phòng thay đồ cũng có điều hòa.
Cô mới ra khỏi phòng tắm, bất ngờ dựa cả người vào mặt gương phía sau, bóng đèn trên đỉnh đầu lại sáng ngời, phía trước là Cố Quân Nghiên bá đạo, phía sau là gương lớn, vật che đậy duy nhất trên người là khăn tắm cũng bị kéo ra.
Anh thường xuyên dùng tay ủ ẩm cho đôi chân của cô.
Kết quả mùa đông là lò sưởi lớn ấm áp thì rúc vào trong ngực, mùa hè thì lại bị ghét bỏ đủ đường.

Vô lương tâm
Cố Quân Nghiên mắng thầm một câu, nhưng vẫn cách xa Tô Miên ra một chút.

Gọi anh trai?
Cố Quân Nghiên cúi người, cắn đôi môi đỏ của Tô Miên một cái rồi yêu cầu.

Còn lâu!
Cố Quân Nghiên không yêu cầu còn đỡ, người đàn ông này vừa mở miệng yêu cầu đã lại đòi gọi anh trai.
Tô Miên không hiểu sao lại cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô luôn cảm thấy anh đang đục nước béo có, nhưng lại không có chứng cứ.
Nếu chuyện này bị lộ ra, nhất định sẽ bị điều tiếng.

Tô Miên cảm thấy vấn đề này đúng là một đầu, vốn cũng chẳng muốn lo lắng nhiều, cho nên chỉ muốn giấu giếm, chờ tới khi nào không giấu nổi nữa thì nói sau vậy.

Dù sao hiện tại cô đang áp dụng chính sách kéo dài thời gian, có thể kéo dài được ngày nào hay ngày ấy thôi.


Em đang định không định cho anh danh phận, không muốn chịu trách nhiệm với anh à?
Giọng Cố Quân Nghiên lạnh đi, vốn đã tự động kéo giãn khoảng cách, lúc này lại tức giận vì lời của cô, nên xoay người ôm ấy thân hình yêu kiều của cô gái không buông.]
Anh là đàn ông chẳng lẽ còn sợ thiệt thòi sao?
Chịu trách nhiệm, danh phận, mấy từ này thường phải là phụ nữ nói mới đúng chứ! Cô đây còn chưa kêu, anh đường đường là lão tống của

Tập đoàn Cố thị, ông xã quốc dân trong suy nghĩ của vô số người, ấy thế mà còn không biết xấu hổ kêu than.


Đạo lý gì thế, đàn ông thì không chịu thiệt sao? Rõ ràng là anh bỏ ra nhiều sức lực hơn em mà.
Cố Quân Nghiên nói một câu hai nghĩa.


...
Tô Miên nghiêng người, nghiến răng nghiến lợi, cô đâu có ngốc, sao có thể không hiểu luận điệu lưu manh trong lời anh chứ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.