Chương 28: Nửa đêm


Quay phim điện ảnh mấy năm nay, từng gặp được diễn viên tôn trọng nghề nghiệp, cũng từng gặp được diễn viên trẩy da một 8chút đã muốn nghỉ ngơi.

Cảnh diễn của Tô Miên cũng không nhẹ nhàng, khi quay cảnh bổ sung, Tô Miên cũng rất phố3i hợp, những chuyện này Trần Ca đều đã ghi nhận.
Thật sự là Tô Miên đã quay phim cả ngày, kết quả mệt chết mệt sống còn không cho ăn cơm, chuyện này đổi thành ai cũng không vui vẻ.
Tô Miên vốn đã mệt mỏi, nghe vậy chợt ngẩn người.

Hôm nay chị Tô Miên thật sự quá vất vả, tiền của diễn viên cũng không dễ kiếm nhỉ!
Tiểu Tiêu ngồi ở ghế bên cạnh ghế lái, nhìn Tô Miên ở ghế sau xe đã mệt mỏi ngủ mất, Tiểu Tiêu nhỏ giọng nói chuyện với tài xế Trần Bảo Cường.
Trước kia cô ấy chỉ biết cảnh diễn viên ngôi sao tươi đẹp rạng rỡ, hôm nay lúc nhìn thấy Tô Miên cố gắng như vậy, cô ấy mới chợt hiểu ra nghệ sĩ có bao nhiêu điều không dễ dàng.
Tô Miên rất mệt, trở về phòng nằm xuống không bao lâu đã ngủ mất, nhưng vì quá đói, nửa đêm ba bốn giờ vẫn bị con sâu tham ăn khiến cho tỉnh giấc.
Nguyên chủ Tô Miên cũng không phải một người chịu được đói, một ngày ba bữa đồ ăn cũng không ít.
Khi Tô Miên về đến nhà từ ngoại ô đã hơn chín giờ tối, Tô Miên vừa buồn ngủ vừa mệt vừa đói bị Tiểu Tiêu đánh thức, lập tức mở miệng bảo Tiểu Tiểu mua chút đồ ăn cho cô.
Vẻ mặt Tiểu Tiêu tràn đầy vẻ áy náy, vì chị Ủy có dặn dò, nghệ sĩ đều cần giữ vóc dáng, lên hình sẽ làm người mình trông mập hơn.

Cuộc sống này đủ thê thảm rồi đó.
Tô Miên thở dài một tiếng, cũng khâm phục nguyên chủ Tô Miên dựa vào giá trị nhan sắc mà tùy hứng làm bậy.
Sau đó cô rất không có tiền đồ ăn một hộp mì ăn liền lấp đầy bụng.
Vì nửa đêm canh ba bị đói tỉnh, tự Tô Miên cũng cảm thấy ấm ức, nên lúc đang ăn mì ăn đã chụp một tấm ảnh mì gói đăng lên vòng bạn bè wechat, kèm theo hai khuôn mặt nhỏ khóc huhu.
Bên này, Tô Miên ăn mì ăn liền xong thì trở về phòng ngủ tiếp.
Bây giờ ước chừng đã mười mấy tiếng chưa ăn gì cả, đói bụng là chuyện rất bình thường.

Haizz!
Tô Miên bất đắc dĩ bò dậy đến tủ lạnh nhỏ trong phòng khách tìm đồ ăn.
Nhưng lúc này đã hơn chín giờ tối rồi, bản thân cô cũng đang đói, cho nên không nhịn được đau lòng vì hai bé đáng yêu rất có thể bị đói kia.
Cũng may Cục Bông và Đậu Nành đều thông minh, khi Tô Miên về nhà, nhìn thấy hai chú chó nhỏ đều đã tự cấp tự túc ăn no rồi.
Ngồi lên xe rồi, lại chủ động nhận lấy ly nước của Tô Miên.
Tô Miên thật sự mệt muốn chết rồi, tựa trên ghế sau xe nhắm mắt lại chưa bao lâu đã ngủ mất.
Một cảnh quay không đạt chuẩn phải quay đi quay lại nhiều lần, chỉ quay bổ sung ở cầu thang thôi, Tô Miên đã chạy ước chừng hai mươi mấy lần.
Cô ấy hỏi nhân viên quay phim đi theo đạo diễn Trần mới biết được, Tô Miên thể này cũng đã tính là suông sẻ rồi, mỗi lần quay bổ sung cũng đều là một lần qua, đạo diễn Trần gần như chưa từng hộ cắt.
Tô Miên cũng biết làm khó Tiểu Tiêu cũng không có ý nghĩa gì, cô gái này tuổi còn trẻ, mới ra ngoài xã hội.
Tô Miên cũng không thể không biết xấu hổ nổi giận, mím mím môi gật đầu:
Chị biết rồi, hai người trở về nhanh đi! Sáng sớm ngày mai lại đến đón chị!

Chị Tô Miên, vậy em đưa chị lên lầu nhé!
Tiểu Tiêu không yên tâm.
Những nữ ngôi sao ăn mãi không béo trong giới giải trí kia hoàn toàn đều là giả thôi.
Tô Miên xem như là một người có năng lực tự khống chế rất tốt, nhưng lúc này cũng khó tránh khỏi có hơi ấm ức.
Kiếp trước cô cũng không phải thể chất ăn mãi không béo, vì giữ dáng, đói bụng là chuyện bình thường.
Thỉnh thoảng ăn no ở bên ngoài, về nhà còn phải vận động điên cuồng, không vận động thì phải nghĩ cách ép mình nôn ra, chỉ lo lắng ăn một miếng thịt lại béo ra một hai miếng thịt.
Nếu đổi thành đạo diễn Trần không hài lòng, thì chỉ là một cảnh quay có thể sẽ phải quay mười ngày nửa tháng.
Trần Bảo Cường nghe vậy lại nhìn thoáng qua Tô Miên trong kính chiếu hậu, không nói chuyện, chỉ là tốc độ lái xe chậm lại rất nhiều, cho Tô Miên có thể thoải mái chợp mắt một lúc.
Tô Miên luôn không có thói quen nấu cơm, đồ trong tủ lạnh đều là của nguyên chủ mua, có cái gì, Tô Miên cũng không rõ lắm.
Kết quả mở tủ lạnh ra ngoài mấy hộp mì ăn liền thì chỉ có một ít nước suối, còn có mấy bình sữa.

Đúng vậy!
Tô Miên gật gật đầu, vì quay phim cả ngày, thật sự mệt mỏi, cũng cực kỳ đói nữa.
Cô kéo thân thể nặng nề đi vào trong phòng tắm tắm rửa, rửa mặt xong thì chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi.

Không cần, hai người trở về đi!
Tô Miên phất tay xoay người, đạp giày đế bằng vội vã đi về nhà.
Buổi sáng khi ra ngoài, vội vội vàng vàng để thức ăn chó cho Cục Bông và Đậu Nành trong nhà.
Vì thói quen của kiếp trước nên Tô Miên cứ lo lắng mình béo lên, vì vậy luôn cố gắng khống chế lượng cơm.
Nhưng hôm nay cường độ vận động không nhỏ, lúc giữa trưa hơn mười hai giờ ăn cơm hộp khó nuốt ở phim trường.
Điểm này, trước khi Tiểu Tiêu nhận nhiệm vụ Ủy Thanh đã từng dặn dò, nói sau bảy giờ tôi tuyệt đối không thể cho Tô Miên ăn gì nữa.

Chị Tô Miên, chị Ủy nói qua bảy giờ tôi chị không thể ăn gì cả.
Tiểu Tiêu cũng không dám lên tiếng nói, nhìn nhìn Tô Miên, rất sợ cô nổi giận.
Cục Bông cũng khó chịu, bình thường cực kỳ kiêu ngạo, nhưng biết Tô Miên thật sự mệt mỏi, nên chỉ cắn chặt răng bảo Tô Miên bôi thuốc thay thuốc.
Tô Miên thay thuốc cho Cục Bông xong, đưa tay vỗ vỗ đầu Cục Bông, lại sờ sờ Đậu Nành, rồi mới đứng dậy về phòng:
Hai đứa ngoan nhé, mẹ đi nghỉ ngơi đây.

Vâng.
Đậu Nành gật đầu.

Vâng.
Đạo diễn Trần đã ra lệnh rồi, đương nhiê5n Tiểu Tiêu liên tục gật đầu.
Cô ấy vốn lo lắng Tô Miên quá mệt mỏi, sau khi được cho phép lập tức đỡ Tô Miên rời khỏi đoàn làm phim.

Cảm ơn đạo diễn.
Khi Tô Miên cúi đầu nói cảm ơn, cổ họng đã 9khàn khàn rồi.

Ừm, cô, mau chóng dẫn cô ấy trở về nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày mai còn phải bắt đầu quay nữa!
6Đạo diễn Trần Ca hài lòng gật đầu, giơ ngón tay bảo Tiểu Tiêu.

Mẹ, mẹ không quan tâm đến con.
Giọng nói vô cùng ấm ức của Cục Bông vang lên, lúc nó nhìn thấy Tô Miên muốn bước vào phòng đã sắp khóc luôn rồi.

Hả?
Tô Miên híp mắt quay đầu lại.

Con vẫn còn chưa thay thuốc nữa!
Cục Bông nhìn Tô Miên bằng đôi mắt đen láy ướt đẫm.

Xin lỗi, vì mẹ mệt quá.
Tô Miên nghe thấy Cục Bông nói chuyện thì nhớ ngay đến Cục Bông còn phải bôi thuốc, mặc dù mệt mỏi, nhưng cô vẫn thay thuốc cho Cục Bông.
Sau khi cho dạ dày của mình buông thả, cuối cùng vô cùng thoải mái ngủ mất.
Vòng bạn bè của Cố Quân Nghiên không nhiều, bản thân cũng chưa từng đăng lên vòng bạn bè.

Hai đứa thật sự là hạnh phúc mà.
Tô Miên bĩu bĩu môi nói thầm một tiếng.

Hình như mẹ rất mệt?
Đậu Nành nhìn Tô Miên.
Nhưng wechat quá phổ biến, Cố Quân Nghiên không sử dụng nhiều, nhưng cũng phải thừa nhận, wechat này thật sự rất tiện tiến, cũng đã thay đổi hình thức sử dụng điện thoại của Trung Quốc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.