Chương 338: Nhẫn kim cương


Tiếng còi phía sau đã vang lên rất lâu, nếu là người nóng tính, không chừng đã nổi nóng tiến lên rồi.

Cố Quân Nghiên đưa tay sờ đầu T8ô Miên, gật đầu khởi động xe, đạp xuống chân ga, xe việt dã vững vàng chạy về phía cục Dân chính.

A!
Cô bị tiếng kêu của anh làm hoảng sợ:
Anh gọi em là gì?
Bình thường đều nghe anh gọi mình là Miên Miên, Tô Miên, bất thình thành bị kêu là bà xã, cô thật sự nổi da gà luôn, cả người đều thấy mất tự nhiên.

Bà xã.
Cố Quân Nghiên tiếp tục gọi, đưa tay tháo dây an toàn của Tô Miên, ôm người vào lòng mình.

Hối hận rồi hả?
Cố Quân Nghiên hỏi.
Không hiểu tại sao, tuy anh đang lái xe, câu hỏi cũng cực kỳ ngắn gọn, nhưng cô lại cảm thấy lạnh sống lưng.

Chúc mừng hai vị.
Người đưa giấy chứng nhận kết hôn cười lên tiếng.
Cố Quân Nghiên sử dụng con đường đặc biệt tránh đi quần chúng đăng ký kết hôn bên ngoài.
Theo tình cảm dần phát triển, mọi người cũng ít gò bó mình hơn.
Mấy năm nay người đến độ tuổi thích hợp muốn kết hôn cũng không nhiều, lúc không phải lễ mừng thế này, trong cục Dân chính cũng rất vắng vẻ, đa số đều đến để ly hôn.
Lúc đầu nhân viên còn không hiểu vì sao, khi nhìn thấy Tô Miên mới hiểu được lý do.
Người đó rất ngạc nhiên, rất khiếp sợ, rất bất ngờ, đồng thời cũng đảm bảo sẽ không để lộ chuyện này ra.
Cô đánh lên lưng anh.
Cố Quân Nghiên nâng tay đè đầu cô lại, để cô vùi đầu ở bên gáy anh, cũng để người xung quanh không nhìn thấy mặt cô.
Qua ngày hôm nay Tô Miên đã trở thành người đã kết hôn, người có gia đình, nghĩ lại đã thấy vừa vui vừa kích thích, dù sao cũng là kết hôn mà!

Ừm!


Đó là thật đấy! Chúng ta không phải đang nằm mơ.
Tô Miên tiếp tục lắc tay cười, ánh mắt đắc ý, sau đó lại trở thành rầu rĩ:
Ai, sao em lại đồng ý lời cầu hôn của anh chứ!
Cô gõ đầu, cả mình cũng không dám tin sao lại bị Cố Quân Nghiên lừa vào tay đơn giản như vậy.
Hôm nay cho dù nói thế nào cũng phải đi đăng ký kết hôn.
Tô Miên ngồi trên ghế lái phụ, cắn môi nhìn cục Dân chính, Cố Quân Nghiên biết cô đang do dự, dứt khoát duỗi tay bế người xuống, xoay người đi vào trong.

Không hối hận.
Cô lắc đầu cười với anh:
Em rất vui.

Cố Quân Nghiên gật đầu hài lòng, tốc độ lái xe rất nhanh, đường đến cục Dân chính cũng không bị kẹt xe.

Sẽ bị người ta nhìn thấy đó.
Tô Miên vùi trong lòng anh, thầm thấy hơi xấu hổ, nhưng thân thể lại ngoan ngoãn dính trên người Cố Quân Nghiên như con koala.

Nhìn thấy thì nhìn thấy.
Anh không hề kiêng dè chút nào.
Biết Tô Miên không muốn công khai, Cố Quân Nghiên cũng không làm khó cố, sáng sớm đã liên lạc với Cục trưởng của cục Dân chính, tự mình bảo họ giải quyết chuyện đăng ký.
Đăng ký kết hôn cũng không phiền phức lắm, hai người chụp ảnh kết hôn xong, chẳng mấy chốc đã cầm giấy chứng nhận kết hôn hợp pháp được đóng dấu in nổi trong tay.
Nhưng Cố Quân Nghiên dáng cao chân dài, mặc âu phục cũng cực kỳ đẹp trai, thật sự rất hấp dẫn, không ít người đều cầm điện thoại chụp ảnh bàn tán với bạn bè.
Anh ôm cô đi thẳng vào trong, đăng ký kết hôn cũng là đi cửa sau hưởng thụ đãi ngộ VIP.
Hơn hai mươi phút sau, hai người đã lái xe đến trước cửa cục Dân chính.

Thật sự phải đăng ký kết hôn sao! Anh có đem sổ hộ khẩu với chứng minh nhân dân theo chưa?
Tô Miên hơi chần chừ, do dự không muốn xuống xe.
Tô Miên cầm giấy chứng nhận kết hôn mới ra lò cười với nhân viên, vào cục Dân chính thể nào thì ra như thế đó.
Trên xe jeep của Cố Quân Nghiên, cô cầm hai quyển sổ hồng, u oán nói:
Thế là em đã đăng ký kết hôn rồi sao? Có phải quá không chân thực không!

Bà xã.
Cố Quân Nghiên lại cười xoa má Tô Miên.
Cố Quân Nghiên liếc nhẫn kim cương một cái, sau đó hỏi:
Không phải con gái đều thích lớn hả.
Tuy anh là trai thẳng, nhưng chút kiến thức này vẫn có, phụ nữ đều thích nhẫn kim cương hết.

Ai nói chứ, nhẫn kim cương phải hợp mới được.
Tô Miên phản bác, quay đầu nhìn sườn mặt đang lái xe nghiêm túc của anh, sau đó duỗi tay véo mặt anh:
Cố Quân Nghiên, anh có thấy đau không?
Cô cảm thấy tất cả mọi chuyện từ tối qua đến giờ đều không chân thực lắm.

Em ngoan ngoãn là được.
Cố Quân Nghiên mở cửa xe cho cô, không hề để cô có cơ hội do dự.
Anh đã chuẩn bị hết tất cả mọi thứ rồi, chỉ thiếu mỗi Tô Miên mà thôi.
Trong tay Tô Miê6n đeo nhẫn kim cương lớn, ngồi trên ghế lái phụ, ánh mắt hơi mờ mịt, nhưng dần dần cũng thay thế bằng sự vui vẻ, quơ quơ tay.

Nhẫn 5kim cương lớn quá, cũng không đeo ra ngoài được.
Cô rầu rĩ phồng má.
Cô bị anh cầu hôn ở giữa đường, th3ời gian và tốc độ cực kỳ đáng sợ.
Cố Quân Nghiên rất hiểu tính cách của Tô Miên, có đôi khi cô rất nôn nóng, lúc bị người khác thúc 9giục thế này, cô cũng sẽ gấp gáp theo, bình thường cũng không suy nghĩ cẩn thận, cho nên anh mới đạt được mục đích.
Cô bị động suy sụp ngồi trong lòng anh, tay còn cầm giấy chứng nhận kết hôn của hai người, đối mặt với nhau:
Anh kêu em là bà xã, em rất không quen
Tô Miên lắc quyển sổ trong tay, muốn Cố Quân Nghiên gọi cô là Tô Miên hoặc Miên Miên giống như lúc trước, đột nhiên gọi bà xã, cô thật sự không dám trả lời.

Nghe nhiều sẽ quen thôi.
Anh cười, khoác tay lên eo cô.
Dù sao ly hôn không chọn ngày, kết hôn mới chọn ngày.
Khi thấy Cố Quân Nghiên và Tô Miên xuất hiện ngọt ngào như vậy, mọi người cũng không thấy lạ lẫm gì.
Vốn tưởng rằng mình mang thai, cũng chuẩn bị nghênh đón sinh mệnh nhỏ, cuối cùng biết được là nhầm lẫn.
Nhưng không ngờ Cố Quân Nghiên lại lấy nhẫn kim cương lớn ra, lúc này cô và anh còn sắp đi đăng ký kết hôn.

Cố Quân Nghiên, chúng ta kết hôn thật rồi.
Tô Miên nghe vậy cũng không rối rắm nữa, chỉ khó tin nói với Cố Quân Nghiên.

Trong tưởng tượng của cô, kết hôn là một chuyện cực kỳ cực kỳ trịnh trọng, chọn một ngày lành, thậm chí vì cô là nghệ sĩ sẽ bị người người chú ý, cả internet vì tin tức kết hôn của cô mà tê liệt.

Kết quả bây giờ đăng ký rồi, những cảnh trong tưởng tượng đều không hề xảy ra, rất yên bình, giống như một cặp đôi bình thường vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.