Chương 364: Bên nhau


Đương nhiên là cô cũng từng nghĩ đến, cứ tiền trảm hậu tấu, đến đó ở chung với người bệnh ba ngày trước, sau khi xong việc thì về thôn8g báo sau.

Nhưng cô cũng biết nếu cô dám tiền trảm hậu tấu, Cố Quân Nghiên nhất định sẽ nổi điên.
Đêm nay việc lăn giường giữa Tô Miên và Cố Quân Nghiên đã xảy ra tranh chấp rất lớn, Cố Quân Nghiên lên tiếng uy hiếp cô:
Em còn muốn đến bệnh viện tâm thần không?

Đến!
Tô Miên cũng giận, đã đến mức này rồi, cô cũng không nhân nhượng nữa.
Cố Quân Nghiên gật đầu, tiếp tục kéo cô hăng hái vận động.
Tô Miên có chút không biết làm sao, mím môi ngồi trên sofa, sau đó dần dần nhích về phía Cố Quân Nghiên, bàn tay nhỏ bé kéo kéo thắt lưng quần anh:
Ông xã...
Cơ thể Cố Quân Nghiên nhất thời căng cứng, sườn mặt góc cạnh hơi cúi xuống, nhìn chằm chằm bàn tay nhỏ bé đang nắm lấy thắt lưng mình, ánh mắt ẩn chứa tia hung dữ:
Vợ chồng với nhau không có chuyện gì không thể giải quyết trên giường.
Nếu có, nhất định là do làm không đủ.

Em cũng quên rồi, ha ha.
Tô Miên mỉm cười vui vẻ, cũng thở phào một hơi.
Dù sao cũng là sinh nhật cô, không nhớ cũng không quá áy náy.
Có chuyện gì chúng ta từ từ nói...
A! Anh làm gì?

Cô không phải trẻ con, nếu anh làm nhiều lần, chỉ sợ người sống không bằng chết là cô.
Nhìn Cố Quân Nghiên đang muốn nổi điên, cô chột dạ vươn tay vỗ ngực anh:
Bình tĩnh, ông xã...
Cô cứ cảm thấy mình là một quả bóng nhỏ, ở trước mặt anh dần dần xẹp hơi.
Cố Quân Nghiên thấy Tô Miên cúi đầu, hơi buồn bực mím đôi môi mỏng.
Tô Miên bị anh ôm run lên một cái, cảm nhận được sự tức giận của anh, nhắm mắt hít sâu chọc chọc ngực anh:
Mấy lần thì anh mới hết giận?
Cố Quân Nghiên vào phòng ngủ, đặt cô lên giường.
Tô Miên bị hoa mắt, đang lúc muốn ngồi dậy thì nghe thấy tiếng cởi thắt lưng vô cùng rõ ràng, hai má lập tức nóng lên.

Mấy lần?
Anh nói với giọng châm chọc, hoàn toàn khác với anh lúc bình thường, hơi thở rất giống với khi trước khi cô vươn móng vuốt trêu chọc anh:
Em có hai sự lựa chọn, một là em không xuống được giường, hai là anh không xuống được giường.
Rất rõ ràng, chỉ có một con đường, giữa hai người ai mệt không chơi nổi nữa người đó thua.
Mà xét về thể lực thì từ trước đến nay Cố Quân Nghiên không hề sợ Tô Miên.

Ô! Sinh nhật em?
Tô Miên vốn không để ý ngày lễ ngày nghỉ, sinh nhật bản thân cũng không để ý.
Cố Quân Nghiên không so đo việc cô không biết mai là sinh nhật cô, chỉ mở điện thoại nhìn, phát hiện đã sắp đến 11/11 rồi.
Cố Quân Nghiên không cần nghĩ cũng biết đó nhất định là người bệnh của bệnh viện tâm thần.

Là đến bệnh viện ở chun5g với người bệnh ba ngày!
Tô Miên cười cười xấu hổ, nói chuyện rất tự nhiên, giống như chuyện nhỏ nhặt không đáng để tâm vậy.
Cái xe này cũng không phải xe đến nhà trẻ, cô giãy giụa muốn thoát ra.
Cố Quân Nghiên đại thắng của phòng, ngang ngược tiến vào.
Tô Miên nhíu mày tự hỏi, ngày mai là ngày gì, đủ loại ngày lễ, ngày nghỉ ngày kỷ niệm xoay vòng vòng trong đầu cô, cuối cùng vẫn chẳng khiến cô nhớ ra là ngày quan trọng gì.

Ông xã, anh nói cho em biết đi! Em không nhớ nổi.
Tô Miên mỉm cười lấy lòng Cố Quân Nghiên
Sinh nhật em.
Cố Quân Nghiên cũng nói thẳng luôn.
Tô Miên, em muốn đến bệnh viện tâm thần trải qua sinh nhật, được, nhưng phải xem đêm nay em cố gắng đến đâu.

Giọng nói của Cố Quân Nghiên tràn ngập vẻ cường thể khiến Tô Miên cảm thấy chân mềm eo đau.
Tô Miên còn chưa nói xong lời trấn an thì đã bị Cố Quân Nghiên bể lên, vững bước đi vào phòng ngủ:
Em nói xem!
Lúc bước vào phòng ngủ, Cố Quân Nghiên vẫn còn kiên nhẫn trả lời cô một câu.
Thôi bỏ đi, cô còn nhỏ, cô không biết gì hết, càng không hiểu ẩn ý mà anh nói.
Nếu cô dám làm vậy 3có khi anh sẽ san phẳng cái bệnh viện tâm thần đó mất.

Ở chung kiểu gì?
Khuôn mặt đẹp trai của Cố Quân Nghiên trầm xuống. <9br>
Người bệnh, vậy mà cô còn muốn bao che giấu giếm, nghe tên phim là biết được nó nhất định có liên quan đến người bệnh tâm thần6.
Anh nhấc Tô Miên lên đặt cô ngồi xuống sofa, sau đó lại sờ soạng túi quần, lấy ra một bao thuốc lá và bật lửa, hút thuốc ngay trước mặt cô.
Tô Miên thấy Cố Quân Nghiên hút thuốc cũng không dám nói câu nào.
Nếu anh muốn anh có thể khiến cô ba ngày không ra khỏi nhà được.
Tô Miên muốn khóc đến nơi, vì Cố Quân Nghiên đã nói rất rõ ràng, cũng rất dọa người:
Thể lực của em có tốt như anh đâu.

Vậy anh chỉ có thể xin lỗi trước.
Cố Quân Nghiên nói xong thì vứt thắt lưng xuống bắt đầu cởi áo, tư thể vừa tao nhã vừa quyến rũ.
Đàn ông nổi điên rất đáng sợ quả không sai! Tô Miên trừng to mắt muốn trốn, nhưng ngay sau đó anh đã ập xuống người cô, tóm lấy váy ngủ của cô, gió thổi mây bay, tình huống vượt quá tầm kiểm soát.
Tô Miên giãy giụa thất bại, hai người bước vào giai đoạn khó mà miêu tả được.

Ha!
Cố Quân Nghiên mỉm cười, xoay người dí thuốc lá vào trong gạt tàn.
Động tác gí thuốc không thô lỗ nhưng đủ để khiến người khác cảm nhận được hơi thở nguy hiểm:
Diễn viên đến sinh nhật lại vào bệnh viện tâm thần ở, em hắn là người đầu tiên từ xưa đến nay.
Cố Quân Nghiên nhẹ nhàng nói, ngữ khí tràn đầy vẻ châm chọc.

Sinh nhật em, em còn muốn đến ở bệnh viện tâm thần sao?
Cố Quân Nghiên tiếp tục hỏi, cầm thuốc lá rít mấy hơi, một điếu thuốc lá chẳng mấy chốc đã bị anh hút hết.
Tô Miên mím môi kiên quyết gật đầu:
Muốn.
Sinh nhật năm nào cũng có nhưng nếu bỏ qua bộ phim
Bay qua bệnh viện tâm thần
này thì sẽ không có cơ hội thứ hai.

...
Cố Quân Nghiên im lặng nhìn cô, có chút không biết hình dung suy nghĩ của bản thân như thế nào.
Trong lòng Tô Miên cũng rất thấp thỏm:
Ông xã...

Khi nào bắt đầu?

Ngày mai.
Tô Miên lại chột dạ rời mắt đi chỗ khác, không dám nhìn thẳng Cố Quân Nghiên.
Anh rất ít khi hút thuốc trước mặt cô, có thể khiến anh không khống chế được cảm xúc mà hút thuốc, đủ thấy anh giận đến mức nào.

Biết ngày mai là ngày gì không?
Cố Quân Nghiên kẹp thuốc lá giữa ngón cái và ngón giữa, ngón trỏ linh hoạt gây tàn thuốc, tàn thuốc đỏ lửa rơi xuống gạt tàn đặt trên bàn.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.