Chương 387: Cố gắng


Tô Miên không cảm thấy bộ phim này có gì kém cỏi, nếu không coi trọng nó, cô sẽ không nhận kịch bản.

Trong số các kịch bản c8ô xem có cả của đạo diễn Trương Phi - đạo diễn của bộ phim
Bay qua bệnh viện tâm thần
, dù sao lúc đó cô cũng bị thu hút mà đắn đo3 một phen.

Em về đi, đi đường cẩn thận.
Tô Miên gật đầu.
Tiểu Tiêu lập tức cẩm túi xách rời khỏi tiểu khu Nhạc Dương với tốc độ nhanh nhất có thể.
Nay đột nhiên thấy cô và Tiểu Tiêu thu dọn quần áo là anh đoán được có lẽ cô lại phải đi xa.

Xếp hành lý làm gì?

Phần sau của phim phải quay trong một ngôi làng nhỏ giữa núi ở tỉnh P.
Còn chưa đến nửa tháng nữa là đến năm mới.
Mang hai thú cưng về nhà, Tô Miên và Tiểu Tiêu bắt đầu xếp hành lý.
Tỉnh F ở phía nam nhưng nghe nói có nơi ở đó vẫn rất lạnh, thế nên phải mang đủ quần áo ấm.
Thợ trang điểm lập tức tiến về phía Tô Miên và Chu Tử Huân, hai người nhanh chóng trang điểm lại, sau đó bắt đầu quay cảnh quay trong phông nền giống xe lửa như thật.
Một ngày quay phim nhanh chóng kết thúc, hiếm khi quay xong sớm, đạo diễn Tân Hoa cho mọi người nghỉ ngơi trước thời hạn vì ngày hôm sau bọn họ phải tới địa điểm quay khác.

Đó là một nơi rất xa, phải đi máy bay.
Mà như vậy hai con sẽ bị nhốt trong lồng sắt vận chuyển.
Tô Miên không mong hai đứa nhỏ bị nhốt trong lồng vận chuyển.

...
Cố Quân Nghiên được khen tâm trạng vui hơn rất nhiều.
Từ khi Cố Quân Nghiên về nhà, Tiểu Tiểu vẫn luôn cúi đầu giúp Tô Miên xếp hành lý.
Vì muốn quay xong trước Tết, cho cả đoàn phim nghỉ Tết nên họ phải tranh thủ thời gian, vì vậy khá gấp.
Đến lúc đó cường độ quay phim cũng tăng lên, đạo diễn Tân Hoa sẽ không cho mọi người cơ hội nghỉ ngơi.

...
Khi Cục Bông nghe thấy chuyện bị nhốt trong lồng sắt để di chuyển thì mặt đen luôn.
Đậu Nành lại rất hiểu chuyện:
Chúng con ở nhà chờ mẹ về.

Cảm ơn con, Đậu Nành, ngoan ghê cơ.
Tô Miên không nhịn được cúi xuống ôm Đậu Nành.
Khi Cố Quân Nghiên trở về từ công ty đã thấy Tiểu Tiêu ở trong nhà mình.
Anh đã quen với việc gần đây ngày nào thu máy xong Tô Miên cũng về nhà.
Chu Tử Huấn trạc tuổi cô, tính cách hoạt bát vui vẻ.
Đây là lần đầu tiên Tô Miên6 tham gia quay một bộ phim lại cảm thấy vui vẻ như vậy.
Hơn nữa, trong khoảng thời gian này quan hệ của hai người khá tốt nên kể ra thì việc phối hợp diễn xuất cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Được, máy quay chuẩn bị, thợ trang điểm nhanh chóng dặm lại phấn.
Đạo diễn Tân Hoa thông báo qua loa.
Rất nhiều chú chó xảy ra chuyện trong quá trình này, hơn nữa việc bị nhốt cũng khiến chúng nó chịu khổ.
Bên tỉnh F lại rất lạnh, cô còn phải quay phim, không có thời gian chăm sóc hai thú cưng của mình.
Mà tuy là Chu Tử Huân không có tài nguyên tốt nhưng vẫn có thể nhìn ra, cô ấy rất nghiêm túc và chuyên tâm đối với mỗi vai diễn.

Cô cũng cố lên.
Chu Tử Huân vui vẻ mỉm cười, sự tự tin trong lòng cũng giảm bớt một ít.

Xa như vậy? Không phải có thể dựng cảnh ghép ảnh sao?
Cố Quân Nghiên vừa hiểu vừa không hiểu giới giải trí.

Anh cũng biết ghép ảnh à!
Tô Miên ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Cố Quân Nghiên.
Nghe nói đó là một ngôi làng nhỏ truyền thống, xung quanh đều là núi rừng rậm rạp, vô cùng phù hợp với tưởng tượng về ngôi làng họ Tạ trong kịch bản.
Vì thế mà Tô Miên khá là mong chờ.

Thật sao?
Chu Tử Huân kinh ngạc hỏi lại.

Thế nên cô phải cố gắng lên!
Tô Miên mỉm cười vỗ vai Chu Tử9 Huân, không tiếc lời cổ vũ cô ấy.
Khi họ từ nhà ga trở về phim trường đã là buổi chiều, mọi người cùng nhau ăn cơm hộp, Tô Miên và Chu Tử Huân đã được đạo diễn Tân Hoa đặc biệt sắp xếp riêng, cảnh quay trên đường đi trong xe lửa sống động như thật.
Sau khi cảnh quay này kết thúc, cả đoàn phim sẽ tới nơi quay phần sau của bộ phim mà đạo diễn Tân Hoa đã tìm được từ trước, đó là một ngôi làng nhỏ hẻo lánh gần tỉnh F.
Ở những đoàn phim khác, ít nhiều gì đều có vấn đề nọ kia.
K5hông phải là toàn bộ nhưng nghệ sĩ nữ hay nam đều muốn hot, cái kiểu tâm tư lục đục đấu đá lẫn nhau này khiến Tô Miên cảm thấy rất chán ghét.
Nhân viên công tác trong đoàn phim khá bận rộn, cảnh quay này đã được chuẩn bị tốt từ sớm, còn sớm hơn cả cảnh quay trên xe lửa.
Chỉ là đạo diễn Tân Hoa cần sắp xếp vị trí của các máy quay, đồng thời để Tô Miên, Chu Tử Huân và các diễn viên khác ngồi lên xe là bắt đầu quay thử, cảm nhận vị trí của ống kính, cố gắng diễn tự nhiên nhất.

Ống kính đã xong.
Đạo diễn Tân Hoa nhìn qua ống kính của các máy quay rồi nhìn Tô Miên và Chu Tử Huân.
Hai người đi đến đâu cũng cầm theo kịch bản khiến anh ta rất vui:
Sẽ quay ngay thôi, hai người chuẩn bị xong chưa?

Tô Miên dẫn theo hai thú cưng về nhà.
Vì phải đến tỉnh F quay phim, nơi đó vừa cằn cỗi vừa nghèo khó.
Đối diện với nhân vật lớn giàu nứt đổ vách này, Tiểu Tiểu luôn không dám nhìn thẳng, chỉ dám khen Cố Quân Nghiên trước mặt Tô Miên mà thôi.
Tô Miên cảm thấy khá bất đắc dĩ với chuyện này.
Cô ấy biết Tô Miên sợ lạnh nên đã xếp thêm mấy bộ quần áo ẩm.

Chị Miên Miên, em sắp xếp xong rồi, mai em sẽ đến sớm chuyển hành lý, em về trước đây.
Tiểu Tiêu rất sùng bái Cố Quân Nghiên nhưng cô ấy cũng rất sợ anh.
Vì lo lắng nhiều mặt nên Tô Miên quyết định không đưa chúng nó theo.

Con muốn đi mà!
Gần đây Cục Bông ở phim trường chơi rất vui vẻ nên không muốn ở nhà.

Ok!
Khi nãy Tô Miên và Chu Tử Huân đã lặng lẽ khớp lời thoại với nhau.
Phần đối thoại trên xe lửa đều là chuyện nhà nhỏ nhặt, hai người đều mong rằng có thể quay tự nhiên, không để lộ vẻ diễn.
Trong khoảnh khắc cô ấy đóng cửa lại vẫn còn có thể nhìn thấy cô bé thở phào vỗ ngực, sau đó cười vô cùng kích động.
Cố Quân Nghiên nghe thấy tiếng đóng cửa, biết là trợ lý nhỏ của Tô Miên đã rời đi.
Anh chuyển mắt nhìn hai cái vali to đùng của cô, theo bản năng cảm thấy chướng mắt:
Em đi bao lâu?

Tranh thủ quay xong trước năm mới.
Tô Miên bóp bóp vai đi đến, xếp hành lý thật sự rất mệt, cổ cũng mỏi và đau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.