Chương 389: Quen thuộc


Tô Miên không cưỡng cầu bản thân nhất định phải như cá gặp nước trong đoàn phim.

Ai cũng thích kiểu như cô, quay phim mới là việc quan 8trọng.

Chỉ cần khi quay phim không xảy ra vấn đề gì, Tô Miên cảm thấy đoàn phim cũng không có vấn đề gì.
Khói bếp bắt đầu lượn lờ quanh ống khói mỗi nhà, nhìn từ xa giống như một bức tranh vậy.

Không khí ở đây thật tốt.
Đã quen với bầu không khí ồn ào huyên náo của thành phố, đột nhiên đến một ngôi làng yên bình yên tĩnh này, mọi người đều cảm thấy thoải mái, một cảm giác hoàn toàn khác với các thành phố lớn.

Nếu không phải giao thông không phát triển, nơi này hoàn toàn có thể phát triển thành khu du lịch.
Diễn viên Từ Hải Sơn nhìn hoàn cảnh xung quanh cảm thán, thậm chí còn phấn khích cầm máy ảnh lên chuẩn bị chụp mấy bức ảnh lưu niệm.
Trạng thái của Lý Cẩm Sắt không quá tốt, sau khi xe buýt xóc nảy hơn nửa tiếng, cuối cùng cũng đến nơi, dừng ở địa điểm quay phim lần này.
Mọi người nhìn thấy một ngôi làng theo phong cách cổ xưa, cảnh vật quanh làng khá đẹp, núi cao trùng điệp, cây xanh tươi tốt, gần như mối một gia đình đây cửa ra là có thể nhìn thấy núi non cây cối, ruộng vườn.
Vì khi bọn họ đến nơi đã là sẩm tối, ánh nắng chiều tà chiếu xuống ngôi làng ở xa xa vừa ấm áp vừa thanh bình.
Cô ấy cũng giống bao fan khác, rất tò mò đời tư của Tô Miên và Cố Quân Nghiên nhưng lại ngại không dám hỏi.
Nay được nằm chung giường với Tô Miên, thời gian còn sớm, Chu Tử Huân và trợ lý còn đang rửa mặt ở ngoài nên cô ấy mới dám nhỏ giọng nói ra nghi vấn trong lòng.

Em tò mò lắm à?
Tô Miên hỏi.
Mùa đông đến Tô Miên cực kỳ sợ lạnh, chân tay đều lạnh, Tiểu Tiểu chuẩn bị túi nước ấm đặt trên giường, Tô Miên ôm chặt cô ấy ngủ cũng rất thoải mái.
Quan hệ của Chu Tử Huân và trợ lý của cô ấy khá tốt nhưng không tốt như bên Tô Miên.
Hình như đây là lần đầu hai người ngủ cùng nhau, một cái giường thì nhỏ, hai người bối rối một lúc lâu.
Từ Hải Sơn có sở thích chụp ảnh, đi đâu cũng không rời máy ảnh.
Ông cũng chụp rất nhiều người và phong cảnh, khá nổi tiếng trong giới chụp ảnh.

Trước đó đạo diễn đã nói với trưởng thôn, mọi người quay phim ở đây gần nửa tháng đều là ở trong nhà dân, điều kiện nhất định không so được với khách sạn cao cấp nhưng ông ấy mong mọi người cố gắng đừng gây thêm phiền phức gì cho người trong làng.
Người sắp xếp chỗ ở và các công việc khác là tổ trưởng tổ hiện trường của đoàn làm phim, cũng là vợ của đạo diễn Tân Hoa, một người phụ nữ trung niên vô cùng cẩn thận chu đáo.
Vì là đường nhỏ nên con đường vốn bằng phẳng cũng trở nên xóc nẩy gập ghềnh, xe lắc lư vô cùng mạnh.
Người bị say xe bị dọa sợ đến trăng mặt.
Tô Miên và Chu Tử Huân đều là người trẻ tuổi sức khỏe khá tốt nên còn ổn nhưng mấy diễn viên có tuổi rồi đều mặt mày trắng bệnh.
bản thân sống thoải mái hơn người khác.
Vậy nên chỉ có thể để các diễn viên tự thích ứng với hoàn cảnh mà thôi.
Đêm đó Tô Miên và Chu Tử Huân được xếp vào ở nhờ trong một nhà dân.

Vâng.
Tiểu Tiểu kích động gật đầu.
Sao có thể không tò mò được, cô ấy vẫn luôn muốn biết tiên nữ Tô Miên làm thế nào đè được ông xã Cổ.
Với tính cách của Cố Quân Nghiên, không biết ở trên giường có lạnh như băng như dưới giường không, hay là vô cùng nhiệt tình.
Buổi sáng cô phải dậy sớm, ngồi máy bay hay xe buýt đều không ngủ nên bây giờ rất mệt, lại ôm cái túi sưởi ấm áp mang tên Tiểu Tiêu, cơn buồn ngủ ập đến:
Ngủ nào!

...
Tiểu Tiểu chỉ đành ngậm miệng.
Tô Miên mệt thật nên đã ngủ ngay sau đó, tư thế ngủ ôm chặt lấy Tiểu Tiêu.
Trong lòng Tiểu Tiêu vừa hài lòng vừa vui vẻ.
Cũng may là ngày đầu tiên mọi người đi đường đều rất mệt, Tô Miên và Tiểu Tiêu đi ngủ sớm.
Vì đoàn phim có nhiều người, người dân lại ít nên Tô Miên, Tiểu Tiêu Chu Tử Huân và cô trợ lý nhỏ của cô ấy, bốn cô gái trẻ ở chung một phòng, hai cái giường.
Thời tiết lạnh giá, khi ngủ, Tiểu Tiêu mập mạp đáng yêu lập tức phát huy tác dụng, chẳng khác nào một cái túi sưởi ấm áp.
Tô Miên đã từng đến ngôi làng nhỏ như thế này, cũng từng thích ứng, nhưng môi trường quay phim lần này gian khổ hơn lần đó nhiều thời tiết còn lạnh giá.
Ngôi làng này ban ngày nhìn thì an nhàn nhưng người trong thôn đểu ngủ sớm dậy sớm.
Đến bây giờ tôi mọi người đều nghỉ ngơi, hơn nữa tối đến thời tiết vô cùng lạnh giá.
Đoàn phim
Về nhà
có3 nhiều người, gần như ngồi hết nửa cái máy bay.
Lần này mọi người đều tụ tập ở khu nghỉ ngơi riêng ở sân bay.
Vì Chu Tử Huân q9uen với nhóm diễn viên gạo cội nên bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Không bao lâu sau đã đến giờ lên máy bay, lúc này mọi người mới cù6ng nhau bay đến tỉnh P.
Thời gian bay từ thành phố S đến tỉnh F mất khoảng hai tiếng.
Sau khi rời khỏi sân bay, lên xe buýt mà5 đoàn làm phim sắp xếp.
Dù sao kiểu ông xã như Cố Quân Nghiên bình thường đều là ngoài lạnh trong nóng, trên thực tế nội tâm vô cùng nhiệt tình.
Nghĩ đến nhiệt tình, Tiểu Tiêu lại hơi kích động, chân tay cũng hưng phấn dùng sức mạnh hơn.
Tô Miên cũng không biết trong đầu Tiểu Tiêu đang hưng phấn YY những thứ gì.

Được.
Tất cả mọi người đều gật đầu.
Ở nhờ trong nhà dân đã là làm phiền người ta rồi.
Dù mọi người đều là diễn viên, bình thường ở trong thành phố lớn được hưởng đãi ngộ cao, nhưng đến nơi này, hoàn cảnh chỉ có như vậy, ai cũng không có cách khiến
Cả đoàn phim, các thiết bị quay phim, nhân viên hiện trường, bố trí cảnh quay, thợ trang điểm, thợ quần áo và các diễn viên, tổng cộng khoảng năm sáu mươi người.
Vì muốn đến bên này quay phim, đạo diễn Tân Hoa đã tinh giản những vị trí không cần thiết mà vẫn cần dùng đến hai chiếc xe buýt.
Xe buýt lắc lư cả đường đi từ đường cao tốc bằng phẳng đến đường nông thôn nhỏ hẹp.
Thấy Tô Miên và Tiểu Tiêu đã sớm ngủ, hai người có chút hâm mộ.
Nghệ sĩ và trợ lý hòa hợp, chuyện này cũng hiếm có.

Chị Miên Miên, không phải chị cố ý xem em như ông xã của chị chứ? Bình thường chị cũng ôm ông xã Có khi ngủ thế này sao?
Tiểu Tiêu vốn sùng bái Cố Quân Nghiên.
Không bao lâu sau đó thì thấy Chu Tử Huân và trợ lý trở lại, hai người bọn họ đều nhẹ nhàng và cẩn thận bước vào phòng.

Vì sàn nhà bằng gỗ, bước đi sẽ tạo ra tiếng động, vào phòng thì thấy Tô Miên đang ngủ nên hai người đều cẩn thận nhẹ nhàng bước đi theo bản năng.

Một đêm trôi qua, người dân ngủ sớm dậy sớm đều quen với nhịp sống dậy trước khi mặt trời mọc, dừng công việc trước khi mặt trời lặn.

Buổi sáng khi mặt trời còn chưa lên, sương mù còn giăng lối, người dân đã dậy hết, xay Đậu Nành làm đậu phụ, bận rộn một buổi sáng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.