Chương 398: Nghỉ


Khi bình minh lên, Tô Miên vẫn rúc trong ngực Cố Quân Nghiên giống như một đứa trẻ.

Từ sau khi cô theo đoàn phim đến nơi này, đây là lần8 đầu tiên cô được ngủ ngon giấc như vậy.

Ngày thường khi ngủ cùng Tiểu Tiêu cô cũng rất thoải mái nhưng lại không thể có cảm giác an to3àn kiên định như khi ngủ cùng anh.

Đừng, cậu đừng gọi tôi là chú, biến tôi thành già như vậy.
Đạo diễn Tân Hoa vừa nghe Cố Quân Nghiên nghiêm trang gọi mình một tiếng chú thì lập tức cảm thấy đầu ong ong.
Dựa theo vai vế, Cố Quân Nghiên gọi anh ta một tiếng chú cũng không sai.
Nhưng nếu dựa theo tuổi tác mà nói, dẫu sao anh ta cũng chỉ lớn hơn anh bảy tám tuổi mà thôi.

Thằng nhóc cậu cũng có mắt nhìn đó!
Tân Hoa nói đùa với Cố Quân Nghiên.
Đạo diễn Tân Hoa lớn hơn Cố Quân Nghiên bảy tám tuổi.
Khi còn trẻ, anh ta cũng được coi là quyền nhị đại
ở Đế Đô.

...
Đạo diễn Tân Hoa lập tức như nuốt phải ruồi bọ.

Bắt đầu thôi!
Anh ta vẫy tay, cầm loa lên bắt đầu chỉ huy hiện trường.
Thời tiết giá lạnh, vì sợ diễn viên sẽ sinh bệnh cho nên thời gian quay phim cũng rất gấp rút, bố trí cảnh xong lập tức bắt đầu quay phim.
Nếu cô phải ở lại ăn Tết cùng đoàn phim, anh sẽ ở lại xem cô đi đóng phim.
Còn nếu có được nghỉ, anh sẽ đưa cô về Để Đô ăn Tết.
Bọn họ đã đăng ký kết hôn, cũng đã công khai.
Tuy rằng chỉ là đóng phim nhưng Cố Quân Nghiên vẫn không nhịn được đau lòng.
Nếu ngày thường anh sẽ thuận miệng gọi anh, nhưng lần này anh thật sự không nhịn được muốn trả thù cho vợ mình.
Lão già này lại còn muốn chiếm lợi từ anh ư, không có cửa đâu.
Sau này anh lại theo Cổ Đình đến thành phố S, tuy ít khi quay về Để Đô nhưng cả hai vẫn luôn nhớ rõ nhau.
() Quyền nhị đại: Thế hệ thứ hai của nhà quan chức () Hồng tam đại: Thế hệ thứ ba của một trong những người có công với đất nước.

Chú Tân.
Cố Quân Nghiên lên tiếng.
Khi ngủ với anh, dường như dù trời có sập cô cũng không sợ.

Nên dậy rồi.
Cố Quân Nghiên ôm9 lấy cô sau khi nghe thấy tiếng kêu ầm ĩ của Cục Bông và Đậu Nành bên ngoài, thậm chí bọn nó còn đến trước phòng cào lên cửa.
Dù anh rấ6t không nỡ đánh thức Tô Miên dậy nhưng vẫn biết hôm nay cô có lịch đi quay.
Hơn nữa địa điểm quay phim lại là một thôn nhỏ, đoàn phim cũng không thể không biết điều quấy rầy người trong thôn mãi được.
Hết năm rồi, người ta còn phải ăn Tết nữa chứ.
Mà ở nông thôn cũng không thể so với thành phố, bầu không khí Tết ở đây đã tràn ngập lắm rồi.
Cố Quân Nghiên ngồi bên cạnh màn hình, bên cạnh anh là Đậu Nành và Cục Bông cũng đều đang nhìn chằm chằm vào màn hình.
Hai bọn nó đều đã từng tới đoàn phim, cũng từng xem Tô Miên đóng phim cho nên luôn biết rõ diễn xuất của cô rất tuyệt.
Nhưng những bộ phim trước đó đều không quá khó khăn, hoàn cảnh cũng không gian khổ như vậy.
Tối qua dụ dỗ cô vận động, khi nghe tiếng ván giường kẽo kẹt, cô vô cùng ngượng ngùng, còn hung hăng cắn anh rất nhiều lần.
Anh cũng biết cô xấu hổ.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, cô mơ màng nói mai anh phải đánh thức cô bởi cô sợ không dậy nổi.
Nhưng nó cũng rất dễ quên, chưa được bao lâu đã chỉ biết xoay quanh cô mà thôi.
Tuy Cục Bông rất thông minh, nhưng chỉ số thông minh cũng chỉ như đứa trẻ bốn năm tuổi mà thôi.
Nó vừa thấy Tô Miên bị đánh, cả người cô lại còn bị thương thì lập tức không giữ được lý trí điên cuồng xông về phía cô.
Anh đã đồng ý cho nên bây giờ chỉ có thể tàn nhẫn đánh thức cô.

Muốn anh hôn em đến khi tỉnh không?
Cố Quân Nghiên nhéo cái mũi của cô hỏi.

Không cần.
Tiếng trả lời mềm như bông, còn pha lẫn chút làm nũng rầm rì.
Anh có muốn đi xem em đóng phim hay không? Đến lúc đó chúng ta cùng nhau về nhà?
Tô Miên khoác áo lông vũ, nhìn Cố Quân Nghiên
hỏi.

Ừ, anh chờ em.
Mục đích anh tới lần này chính là vì Tô Miên.
Chỉ còn vài ngày nữa là đến Tết, nhà nào cũng tất bật chuẩn bị đồ đón Tết, người ra ngoài làm việc cũng lục đục trở về nhà.
Trong nháy mắt, thôn này cũng trở nên náo nhiệt hơn không ít.

Đạo diễn nói quay thêm hai ngày nữa, trước đêm giao thừa một ngày sẽ nghỉ.
Lúc này Tô Miên đã trang điểm, cả người cô đều là vết thương, dáng vẻ cũng rất tiều tụy.
Trên màn hình còn có hình ảnh thấy Đàm Tông Minh đóng vai tên què họ Tạ đang không ngừng chửi bới nhục mạ, tay chân đấm đá nhân vật Lý Thư Thư do Tô Miên đóng.

Miên Miên, ông ta dám đánh Miên Miên.
Trước đó Cục Bông còn đang có chút giận dỗi vì Tô Miên bỏ qua nó.
Trước kia đến Tết anh còn có thể lấy cớ không đi Để Đô, nhưng năm nay dù sao anh cũng phải mang cô vợ nhỏ này về gặp ông nội.

Được.
Vậy chúng ta cùng đến đoàn phim.
Tô Miên cười cười.
Biết Cố Quân Nghiên sẽ chờ mình, còn đi cùng mình, cô đóng phim cũng vui vẻ hơn không ít.
Việc Cố Quân Nghiên xuất hiện ở đoàn phim không được coi là bí mật.
Mọi người đều mơ hồ có chút tò mò về thân phận của anh, ngược lại Tô Miên cũng không hề giấu giếm.
Tuy rằng đàn ông không để bụng vấn đề tuổi tác, nhưng quả thật vẫn sợ bị gọi là già.

Gọi anh giống như hồi nhỏ đi!
Đạo diễn Tân Hoa vỗ bả vai Cố Quân Nghiên yêu cầu.
Lúc này Cố Quân Nghiên đang ngồi phía trước đạo diễn Tân Hoa, Tô Miên đã đi trang điểm thay quần áo.
Đối với người thân thiết một chút, cô sẽ trực tiếp giới thiệu thân phận của anh.
Đạo diễn Tấn Hoa là người Để Đô.
Nhà họ Tân ở Để Đô cũng coi như một gia tộc lớn.
Chờ đến khi cô mặc áo cộc tay ra ngoài, anh nhìn mà đau lòng không thôi.
Sau lại nghe thấy đạo diễn Tân Hoa bảo mình gọi anh, anh tỏ vẻ không vui:
Không được, vai về không thể loạn.

Giữa trời giá rét, vợ mình lại bị anh ta tra tấn.
Tân Hoa là người duy nhất không đi theo con đường định sẵn của gia tộc mà lựa chọn theo nghiệp đạo diễn.
Cũng bởi vậy cho nên anh ta cũng biết đến anh.
Khi Tô Miên mang theo Cố Quân Nghiên xuất hiện ở đoàn phim, đạo diễn Tân Hoa cũng có chút bất ngờ.
Tô Miên bị anh đánh thức, sau một hồi cuối cùng cũng kiên trì bò dậy.
Cô đã nghỉ ngơi một ngày, hơn nữa cũng sắp đến Tết cho nên đạo diễn Tấn Hoa định quay thêm hai ngày rồi cho mọi người nghỉ đông.
Khoảng thời gian này, quả thật cả đoàn phim đều rất vất vả.
Còn Cố Quân Nghiên lại là hồng tam đại.
Anh ta cũng coi như bậc cha chú thân thiết của anh.
Hơn nữa cả hai đều lớn lên trong cùng một đại viện.

Ừm!
Tô Miên đáp lời nhưng lại bày ra dáng vẻ ấm ức mím mô5i, cái đầu nhỏ vẫn gí sát vào ngực anh.
Cố Quân Nghiên buồn cười xoa gương mặt nhỏ của cô, cảm thấy dáng vẻ buồn ngủ của cô vô cùng đáng yêu.
Biết cô sợ lạnh, cũng biết cô thích ngủ nướng vào mùa đông cho nên anh không nỡ để cô dậy sớm đi đóng phim, vẫn nên đóng phim mùa hè thôi.
Đậu Nành muốn ngăn cản mà không kịp, những người khác cũng như vậy.

Đừng thấy Cục Bông nhỏ nhưng thật ra động tác lại rất linh hoạt.


Không được đánh Miên Miên, người xấu, tránh ra!!
Cục Bông sấn lại màn hình, sủa liên tục tỏ vẻ kháng nghị với tên què họ Tạ.

Dáng vẻ nhỏ bé, bụ bẫm của nó nhìn vừa có chút đáng yêu lại rất dũng cảm.

Tô Miên và thầy Đàm Tông Mình đều rất nhập vai.

Vừa nhìn thấy Cục Bông bất thình lình xông tới, nhe răng trợn mắt, cả hai đều bất ngờ đến trợn tròn mắt.

Tô Miên nghe Cục Bông uy hiếp thầy Đàm Tông Minh bằng những lời hung ác thì biết nó cũng chỉ vì quá lo lắng cho cô, hiểu lầm cô bị anh ta đánh cho nên mới chạy ra ngăn cản.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.