Chương 61: Tiền đồ


Là một nghệ sĩ, nhìn ánh mắt vẫn có thể hiểu được, tuy tất cả mọi người đều là người xa lạ tập hợp đến tham gia một chương t8rình giải trí với nhau, nhưng lúc ở chung trên đường, ít nhiều cũng có thể hiểu tính cách của nhau.

Hoàng Lượng thậ3t sự không phải là một người khiến người ta thích.
Chó Labrador còn nhỏ đều rất đáng yêu, cũng khá hoạt bát, Tô Miên và Hứa An Sinh vừa đi vào đã bị vây quanh.

Thật đáng yêu.
Hứa An Sinh trực tiếp nâng chó Labrador còn nhỏ lên bắt đầu vuốt ve.

Được thôi, được thôi!
Trong chuồng chó có sáu con Labrador, ba con ngoan ngoãn gật đầu trả lời, giọng nói trẻ con non nớt.
Còn ba con khác thì khá bướng, hai con trong đó đang chạy qua chạy lại, một con khác thì đuổi theo căn lấy chổi của Hứa An Sinh:
Anh ơi, cho em chơi với!
Giọng nói tinh nghịch của một bé gái vang lên, Tô Miên nhíu mày nhìn Hứa An Sinh đang đau đầu cầm lấy chối, đưa tay kéo chú chó Labrador đang xoay xung quanh cô đến một bên:
Nghe lời có được không? Nếu không chuông sẽ bị thối đó.
Tô Miên có bệnh sạch sẽ, mùi trong chuồng chó hơi hun cay mắt người, Tô Miên yêu thích chúng nó, nhưng cũng không chịu được mùi của phân.
Trong ký túc xá nam, lúc Hoàng Lượng đi rồi mấy người đàn ông đều vô cùng thành thật nằm trên giường nghỉ ngơi.
Vì đau đầu với chuyện gấp chăn quân dụng thành miếng đậu hũ, lúc nghỉ trưa, bọn họ đều không dám sử dụng chăn.
Bản thân chó Ngao chính là giống chó cực kỳ hung ác, bình thường khá ít gặp trong chó nghiệp vụ.
Nhưng nếu có thể thuần hóa được chó Ngao, sẽ là sự giúp đỡ rất lớn, vì thế chó Ngao cũng dần trở thành một chủng trong huấn luyện chó nghiệp vụ.
Mặc dù đều là mấy
chú chó nghiệp vụ còn nhỏ, nhưng chó với chó không hề giống nhau, tuy chó Labrador và Berger cũng đều kêu gào ầm Ĩ, nhưng dù sao cũng không đáng sợ giống chó Ngao Hổ Đấu.
Cũng may lúc này thời tiết nóng, không có chăn quân dụng cũng không đến mức sẽ bị lạnh.
Tô Miên và Tề Nguyệt cũng mệt mỏi trở về ký túc xá, rõ ràng cả buổi sáng không làm gì cả lại cảm thấy rất mệt mỏi, hơn nữa mấy loại thiết bị công nghệ thông tin như điện thoại đều bị tịch thu cả rồi, cho nên chỉ có thể ở trong ký túc xá giết thời gian.
Sau khi vấn đề của Hoàng Lượng được bỏ qua một bên, cả nhóm năm 9người đều nghiêm túc ăn cơm.
Cuối cùng lúc Hoàng Lượng chạy mười vòng bãi tập xong bọn họ đã trở về trong ký túc xá6 từ lâu rồi.
Có lẽ là nghe thấy oán niệm của Hoàng Lượng, tiểu đội trưởng của nhóm nam đến ký túc xá, dẫn Hoàng Lượng đến căn tin ăn bữa trưa.
Hoàng Lượng lầu bầu như đàn bà, nhưng vẫn thành thật đi theo tiểu đội trưởng Điền Sùng Quang đến căn tin.
Thời gian nghỉ trưa nhanh chóng trôi qua, ánh mặt trời bên ngoài vẫn chiếu xuống mạnh mẽ như trước, theo sau đó là tiếng còi khẩn cấp vang lên ở bên ngoài:
Tập hợp.
Vừa nghe thấy tiếng còi và mệnh lệnh tập hợp, sáu người nằm trong ký túc xá, có người ngủ có người chợp mắt đều bị đánh thức, sửa sang lại bề ngoài xong rồi vội vàng xuống lầu tập hợp.

Nghiêm, nghỉ.
Hai vị tiểu đội trưởng đứng ở phía trước, vẻ mặt nghiêm túc nhìn sáu người, cảm thấy rất không hài lòng vì tốc độ tập hợp của bọn họ.

Đúng vậy!
Người thích chó nhìn thấy cả chuồng chó Labrador còn nhỏ đương nhiên là vui vẻ.
Mặc dù chuồng chó được quét dọn thường xuyên, những suy cho cùng vẫn có mùi.

Sau này tiếng còi tập hợp vừa vang lên các bạn phải tập hợp xuống lầu trong năm phút, nghe thấy rõ chưa?
Điền Sùng Quang cảm thấy đã dạy dỗ đám tân binh này với một tốc độ vô cùng hiền từ rồi.
Nếu như đối xử với tân binh thật sự trong quân đội, thì tập hợp chính là quy tắc cứng.
Đến cũng đã đến rồi, ai cũng không thể rút khỏi chương trình giữa chừng được.
Hoàng Lượng vẫn rất bực mình, cả người tản ra oán niệm hừng hực:
Mọi người đều ăn cơm rồi, tôi còn đói bụng đây!
Mệnh lệnh của tiểu đội trưởng, bọn họ cũng không có cách nào.
Từ khi Tô Miên có thể nghe hiểu chó nói chuyện, niềm yêu thích với chó cũng bắt đầu tăng dần.
Nhiệm vụ phân công đi quét dọn chuồng chó, Tô Miên và Hứa An Sinh đều rất vui vẻ đi vào trong.
Quân đội có thời gian làm việc nghỉ ngơi nghiêm khắc, đương nhiên buổi trưa cũng có nghỉ trưa, sau khi5 tiểu đội trưởng dặn dò sau giờ cơm có một tiếng nghỉ trưa, mấy người đều thở phào nhẹ nhõm.

Tôi không quay nữa.
Hoàng Lượng nghe theo mệnh lệnh chạy ở bãi tập xong trở về, hơi không có tiền đồ đỏ hốc mắt, cũng có rơi hai giọt nước mắt, tràn đầy tức giận đi về ký túc xá nam, cả người ấm ức vì vừa mệt vừa đói:
Tiểu đội trường nhằm vào tôi, thật sự quá đáng quá mà.

Hoàng Lượng, đừng nói mấy lời cáu giận.
Hồng Đào lấy thân phận lớn tuổi hơn trấn an Hoàng Lượng.
Sáu người đến căn cứ huấn luyện chó nghiệp vụ, mắt thấy những huấn luyện có độ khó cao của chó nghiệp vụ kia, trong lòng cũng bắt đầu thiếu tự tin.

Buổi chiều các bạn quét dọn chuồng chó theo nhóm hai hai trước, sau đó sẽ có người giảng dạy lý thuyết cho các bạn.
Điền Sùng Quang và Thạch Tĩnh dẫn đầu, chia sáu người thành ba nhóm nhỏ để quét dọn chuồng chó.
Nghe thấy buổi chiều sẽ đi vào căn cứ huấn luyện chó nghiệp vụ, trong lòng mọi người đều mang theo chút hưng phần, sau đó đi theo hai tiểu đội trước đến căn cứ huấn luyện.
Lúc nhìn thấy những chú chó nghiệp vụ to lớn uy mãnh kia thực hiện đủ loại huấn luyện nguy hiểm, sáu người đều không nhịn được hoảng hốt.
Sau khi Tô Miên và Hứa An Sinh giao lưu với đám chó Labrador một lúc bèn nghiêm túc quét dọn vệ sinh chuồng chó.

Ngoan, mấy đứa đi qua bên kia chơi trước được không? Bọn chị phải quét dọn sạch sẽ bên này.
Tô Miên dùng giọng điệu nói chuyện với trẻ con thương lượng với chó Labrador.
Tô Miên thấy chúng nó ngoan ngoãn chạy đến một bên chơi, cô nhân cơ hội bắt đầu quét dọn chuồng chó.
Hứa An Sinh bị con chó cái nhỏ kia quấn lấy, chối dùng để quét dọn chuồng chó thường xuyên bị căn, cậu ta cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có thể vừa đối phó vừa quét dọn.
Tô Miên và Hứa An Sinh một nhóm, Tề Nguyệt và Hồ Tuấn, Hồng Đào thì chung nhóm với Hoàng Lượng.
Tô Miên và Hứa An Sinh được phân công đến chuồng chó Labrador, Tề Nguyệt và Hồ Tuấn được phân công đến chuồng chó Berger, Hồng Đào và Hoàng Lượng hơi xui xẻo, lại bị phân công đến chuồng chó Ngao Hổ Đầu.
Mặc dù bề ngoài yêu cầu với nhóm tân binh này rất cao, nhưng dù sao là chương trình giải trí, cũng chỉ có thời gian hai mươi ngày mà thôi, bọn họ cũng không yêu cầu mấy người này như tân binh thật sự.

Buổi chiều chúng tôi sẽ dẫn các bạn đến căn cứ huấn luyện chó nghiệp vụ, từ nay về sau các bạn sẽ bắt đầu cuộc sống huấn luyện chó nghiệp vụ ở đó.
Điền Sùng Quang đứng thẳng tắp nói chuyện.
Người thường đều mang theo sự ngưỡng mộ với chó nghiệp vụ, giờ lại được đi qua sân huấn luyện chó nghiệp vụ, nhìn thấy những vòng lửa rực cháy, tấm ngăn cao hai ba mét, ao nước vô cùng lớn kia.
Theo tiếng còi và sự dẫn dắt của người huấn luyện, từng chú chó nghiệp vụ đội ánh nắng chói chang thực hiện huấn luyện với độ khó cao.
Dù sao Cục Bông và Đậu Nành đều ngoan ngoãn thông minh, tự mình biết đi vệ sinh sẽ đi ở bồn cầu, Tô Miên nuôi chúng nó lâu như vậy cũng chưa từng phải xúc phân, có thể nói là nuôi rất nhẹ nhàng.

Được rồi!
Tiếng trả lời vô cùng miễn cưỡng của hai con Labrador truyền tới.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.