Chương 64: Tức chết tôi
-
Cô Vợ Siêu Sao
- Hứa Lục Lục
- 1600 chữ
- 2022-02-04 08:10:30
Hắc Dạ không trả lời nữa.
Tô Miên híp mắt nhẹ nhàng cong môi cười, đưa tay bá đạo ôm lấy đầu của Hắc Dạ, tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc.8
Hắc Dạ, ngày mai gặp nhé.
Mấy người Tô Miên thưởng thức bữa tối cùng với chó nghiệp vụ, cũng đưa chó nghiệp vụ trở về chuồng chó.
Ừm.
Hắc Dạ gật đầu.
Cố Quân Nghiên thấy Tô Miên rời đi, cúi đầu nhìn lướt qua đồng hồ trên cổ tay, lại nghe thấy tiếng cửa sổ bị hạ xuống ở phía sau xe.
Phải đi rồi!
Bạn xấu trong xe lại thúc giục.
Thế anh đến làm gì, cố ý chọc giận em sao?
Tô Miên không vui nhíu mày chất vấn Cổ Quân Nghiên, người đàn ông này hắn không đến mức rảnh rỗi như vậy chứ! Cố Quân Nghiên nhún vai nhíu mày.
Cô thật sự đánh giá cao anh rồi!
Hừ!
Tô Miên lập tức tức giận đến không chịu được, cô trừng mắt với Cổ Quân Nghiên rồi quay đầu rời đi.
Nhưng trong lòng nghĩ là một chuyện, nhịp bước dưới chân lại chưa từng ngừng di chuyển.
Sau khi Cố Quân Nghiên xuống xe thì đứng dựa trên xe Jeep quân dụng, anh mặc âu phục màu đen, cả người vô cùng đẹp trai, tùy ý tựa trên xe Jeep, hai tay vòng quanh ngực, hai chân lười nhác bắt chéo vào nhau.
Cô nhìn từng hàng quân nhân thỉnh thoảng đi ngang qua, lần đầu tiên cảm nhận được sức quyến rũ của quân đội một cách sâu sắc.
Két két!
Thật ra lúc này Cổ Quân Nghiên vốn nên bận rộn ở Tập đoàn Cổ thị, nhưng giữa chừng nghĩ đến Tô Miên, anh đang họp cứ thể bỏ qua hạng mục hợp tác hàng triệu bạc, gọi điện thoại cho bạn tốt, đi cửa sau đến quân đội gặp Tô Miên.
Anh đến dưới ký túc xá nữ quy định, sau khi dừng xe thì liếc mắt một cái đã nhìn thấy Tô Miên nhoài người trên hành lang lầu ba, không nhịn được vẫy vẫy tay.
Tô Miên biết rõ, rõ ràng Cổ Quân Nghiên khó thu phục hơn tiểu đội trưởng Thạch Tĩnh rất nhiều, nhưng cô lại không sợ Cố Quân Nghiên, cũng hiểu là Cố Quân Nghiên có cách.
Phải tuân thủ quy củ, ngoan!
Cổ Quân Nghiên đưa tay vẫn về khuôn mặt nhỏ nhắn nóng rực của Tô Miên.
Sau khi không chút suy nghĩ đi xuống lầu, trong lòng Tô Miên cũng không nhịn được bán thâm, đồng thời tự hỏi sao mình lại nghe lời như vậy.
Cô Quân Nghiên chỉ vây vây tay thôi mà cô đã tung tăng chạy đi, thật sự chẳng có chút rụt rè nào.
Cổ Quân Nghiên chưa từng biết quần áo quân dụng kết hợp trung tính lại có thể đẹp như thế, trong ánh mắt sâu thẳm còn mang theo ấm áp.
Ban đêm lạnh, cũng không biết mặc nhiều một chút sao.
Cố Quân Nghiên mở miệng dặn dò.
Anh không biết đang yên đang lành sao mình lại chạy đến thăm Tô Miên.
Rõ ràng cũng không hề rảnh rỗi bao nhiêu, nhưng khi thấy cô gái nhỏ tràn đầy sức sống đi về phía mình, dáng vẻ vừa gấp gáp vừa tung tăng kia cũng khiến tâm trạng anh tốt hơn không ít.
Giờ phút này người đàn ông xuống xe, ngẩng đầu nhìn về phía ký túc xá, mặc dù cách một khoảng rất xa nhưng tầm mắt của người đàn ông kia vẫn đối diện với Tô Miên.
Vì khoảng cách rất xa nên đều không thấy rõ dáng vẻ của nhau, nhưng Tô Miên lại nhìn thấy người đàn ông mặc trang phục tác chiến tuấn tú kia trở về trên xe, còn người đàn ông mặc âu phục thì hơi giơ tay, vẫy vẫy với Tô Miên.
Trên thực tế, Cố Quân Nghiên không muốn cánh tay trắng nõn này của Tô Miên bị lộ ra ngoài cho người khác nhìn thấy, vừa nghĩ đến dáng vẻ này của cô bị không ít người nhìn thấy, trong lòng anh đã thẩm thấy khó chịu rồi.
Có bị nhầm không vậy, lạnh? Buổi tối tháng bảy ở thành phố S lạnh, lạnh chỗ nào chứ!!!
Mặt đỏ rồi, mặt trời chiếu đó à?
Cố Quân Nghiên không đợi Tô Miên trả lời, nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ trắng thuần khiết hơi đỏ ửng của Tô Miên dưới ánh đèn, mở miệng hỏi.
Từ đầu đến cuối Cổ Quân Nghiên đều nhìn chằm chằm Tô Miên, nhìn thấy Tô Miên mặc quần áo nghỉ ngơi của quân đội mà anh quen thuộc, chân nhỏ mảnh khảnh lộ ra ngoài, còn có cánh tay trắng đến phát sáng của cô trở thành sự đổi lập rõ ràng với màu đen của quần áo.
Rõ ràng chính là quần áo nghỉ ngơi quân đội thường xuyên nhìn thấy, nhưng mặc trên người Tô Miên thật sự giống như thay đổi tính chất, cũng thay đổi cả hương vị luôn.
Lúc Tô Miên đến gần lập tức cảm nhận được hơi thở lưu manh trên người Cố Quân Nghiên.
Cô luôn biết người đàn ông Cổ Quân Nghiên này không giống khuôn mặt kia của anh, ngay thẳng mà anh tuấn.
Đúng vậy! Tiểu đội trưởng nói không thể trang điểm.
Anh nói xem, quay chương trình xong rồi em trở về có thể xấu đến không có mặt mũi gặp người hay không.
Từ đầu Tô Miên đã biết quân đội có nhiều quy tắc, nhưng không ngờ trang điểm cũng không được, thật sự muốn khóc mà.
Trên người người đàn ông được trời ưu ái từ nhỏ mang theo một loại khí thế kiêu ngạo, khiến người ta cảm thấy vừa mạnh vừa ngầu.
Cố Quân Nghiên, sao anh lại đến đây?
Cuối cùng, Tô Miên chạy chậm tới hỏi anh, nghi ngờ vì sao Cố Quân Nghiên có thế tùy ý đi vào nơi nghiêm mật này.
Anh trai, anh lợi hại như vậy á, cả quân đội cũng có thể đi vào nữa, vậy anh có thể nói với tiểu đội trưởng của bọn em cho em bôi chút kem chống nắng không, em không muốn phơi nắng đến đen đâu.
Cô không dám chủ động nói với tiểu đội trưởng, vừa nhìn tiểu đội trưởng Thạch Tĩnh đã biết sẽ không đồng ý.
Nhưng cô không dám nói với tiểu đội trưởng Thạch Tĩnh, lại dám nói với Cổ Quân Nghiên.
Mặc dù bận rộn cả buổi chiều nhưng đã có chó nghiệp vụ của mình rồi, Tể Nguyệt vẫn đặc biệt vui vẻ.
Tô Miên có chút mệt mỏi, đã đi rửa mặt xong từ lâu, đêm ngày hè trong quân khu tản ra hơi thở yên tĩnh thoải mái, Tô Miên thay trang phục đơn giản của quân nhân, đứng ngoài hành lang ký túc xá nhìn phong cảnh của quân khu.
Nhóm người đều tạm biệt ngắn gọn với chó nghiệp vụ, trên đường trở về đều rất vui vẻ.
Tề Nguyệt và Tô Miên về đến ký túc xá, sự hưng phấn của Tề Nguyệt vẫn chưa từng dừng lại, cũng không còn dáng vẻ khó chịu lúc vừa đến quân đội lúc sáng nữa.
Đúng lúc này, bóng dáng của một chiếc xe Jeep việt dã xuất hiện dừng lại ở một gốc đại thụ xa xa dưới lầu ký túc xá.
Mượn ánh đèn đường của quân khu, Tô Miên nhìn thấy trên xe có một người đàn ông mặc âu phục màu đen bước xuống.
Tô Miên là thoải mái nhất, cô ở chung với Hắc Da sẽ có sự ăn ý n6gười khác khó có thể nói bằng lời.
Tuy Điền Sùng Quang và Thạch Tĩnh bất ngờ, nhưng nghĩ đến tính cách của Hắc Dạ lạnh lùng kiêu ngạo, cũng 5không phải quá hiếu động, nên bọn họ cứ tùy ý cho Tô Miên và Học Dạ ở chung.
Hắc Dạ cũng dung túng cho Tô Miên, mặc dù ngoài miệng ghét bỏ những hành động không phải như thế, mãi đến khi tiểu đội trưởng thổi còi tập 3hợp, lúc này đám người đang chơi đùa thân thiết với chó nghiệp vụ mới dẫn theo chó nghiệp vụ đi tập hợp.
Trong một tiếng ngắn ngủi, dường nh9ư mọi người đều đã thân thiết với chó nghiệp vụ của mình hơn rất nhiều rồi.
Ừm.
Cố Quân Nghiên gật đầu.
Tô Miên trợn mắt nhìn Cổ Quân Nghiên gật đầu, khuôn mặt nhỏ đỏ đỏ vô cùng đáng thương.
Tô Miên cắn môi dưới, quay đầu nhìn thoáng qua ký túc xá, trong ký túc xá Tề Nguyệt đang tắm rửa, mà đa số máy ghi hình của
Kỳ binh thần khuyển
đều chỉ quay ban ngày, ban đêm sẽ để cho mọi người một chút không gian, bây giờ cũng không có camera quay cô, cô cũng không cần sợ vấn đề này bị công khai.
Tô Miên ngẫm nghĩ rồi mang dép lê quân dụng, mặc áo phông quân dụng màu xanh lá và quần ngắn rộng thùng thình màu đen đi xuống lầu, rồi nhẹ nhàng đi về phía Cô Quân Nghiên giống như tên trộm.
Dù sao Cố Quân Nghiên cũng là người ngoài, tùy ý đi vào nơi nghiêm mật này không thích hợp lắm, biết mình không thể ở lại lâu hơn nữa, thấy Tô Miên thở hổn hển xoay người, anh cũng không gọi cô lại.
Đương nhiên anh cũng không biết cuối cùng mình đến làm gì, giống như cố ý đến trêu chọc Tô Miên vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.