Chương 73: Ánh mắt



Ánh mắt muốn nuốt em vào bụng.
Tô Miên nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt nhìn thẳng Cố Quân Nghiên, không hề có ý né tránh nữa. 8

Tính cách của Tô Miên có đôi khi sẽ tránh né, nhưng một khi đã bị ép vào đường cùng, cô cũng sẽ dứt khoát vạch trần.
Lúc này, Cố Quân Nghiên ung dung hỏi, Tô Miên cũng thản nhiên đáp lại.
Căn phòng này tràn ngập hơi thở nữ tính, ngay cả giường đệm cũng cực kỳ mềm mại, vừa rồi khi anh đặt mông ngồi xuống còn tưởng rằng mình đang ngồi giữa một đống bông vải.
Ngoài những thứ đó ra, màu giữa rèm cửa, thảm, tủ quần áo gì đó cũng đều được phối hợp vô cùng thoải mái, vô cùng rõ ràng là phòng của một cô gái.
Lúc này, nhân dịp chủ nhân không ở đây, Cố Quân Nghiên không kiêng nể gì đánh giá khắp một vòng, sau đó mới lười biếng đứng lên đi ra ngoài.
Tô Miên mang theo hai chú chó cưng đáng yêu xuống lầu, Khương Uẩn ngồi một mình trên sô pha giữa phòng khách dưới lầu, khuôn mặt nghiêm túc.

Ôi má ơi! Anh kế quá biết tán tỉnh rồi.
Tiếng Cục Bông vang lên ở phía sau, nó vốn nằm vùi trên sô pha trong phòng ngủ cũng bò dậy rũ rũ lông, sau đó chạy đi đuổi theo Tô Miên.
Từ khi Cổ Quân Nghiện bắt đầu vào phòng, Cục Bông và Đậu Nành đã yên tĩnh ở bên xem kịch hay, nhìn thấy Tô Miên rời khỏi phòng ngủ, Cục Bông dẫn đầu co căng đuổi theo ra ngoài, Đậu Nành cũng theo sát phía sau.
Chọn bắt nạt người yêu thể hơn, đây là bệnh chung của đại đa số người.
Tô Miên nhìn thấy Khương Uẩn trút giận lên mình, cô tự cảm thấy mình rất vô tội, ý nghĩ muốn giữ Khương Uẩn ở lại cũng mất sạch, cô đứng im không nhúc nhích.
Khi nhìn thấy Tô Miên xuống lầu, cô ta dùng mũi hừ lạnh một tiếng, giọng nói lại càng mỉa mai:
Nhà họ Cố ném khách ở phòng khách, đạo đãi khách này đúng là kỳ lạ.
Tô Miên nghe giọng điệu đầy đối địch và tức giận của Khương Uẩn kia, cô nhìn về phía phòng bếp, có thể hiểu được vì sao Khương Vân lại nói lời ân ý châm chọc như vậy:
Đón tiếp không chu đáo, mong cô Khương đừng để ý.
Tô Miên vốn cũng không muốn quan tâm tới Khương Uẩn, vì dù sao Khương Uẩn cũng không phải đối tượng coi mắt của cô, không có lý gì bắt cô phải tiếp đón cả.
Nhưng Cổ Quân Nghiên bỏ mặc cô ta, mẹ Diêu Lộ đang chuẩn bị bữa tối ở phòng bếp, lại nhìn thời gian, chút nữa chú Cố sẽ về nhà thôi, cho dù không muốn tiếp đón, thì người tới tốt xấu gì cũng là khách từ xa đến, đúng là không thể nói thờ ơ mặc kệ người ta ở phòng khách được.
Cho dù là anh em ruột, khi đã trưởng thành thì quan hệ cũng không thể quá thân mật như vậy, huống chi đây còn là anh em không cùng huyết thống nữa chứ!
Nếu cô quá để ý vậy thì có thể đi, không ai giữ cô cả.
Giọng Cổ Quân Nghiên vang lên.
Tô Miên bước tới phòng khách, bóng dáng Cổ Quân Nghiên đã xuất hiện ở cầu thang, người đàn ông rất có khí phách nhìn xuống từ trên cao, thái độ cũng không hề để lại cho Khương Uẩn chút đường lui nào.

Hừ.
Hừ lạnh một tiếng, Khương Uẩn xách chiếc túi đắt tiền đứng lên, xoay người đi thẳng ra ngoài.

Cô Khương, cô đừng nóng giận, anh trai tôi luôn vậy đấy.
Tô Miên thấy Khương Uẩn thật sự tức giận đến muốn đi, quay đầu xem thường Cổ Quân Nghiên một chút, sau đó định trấn an Khương Uẩn.
Cổ Quấn Nghiên nghe vậy thì cười khẽ, tiến9g cười vô cùng quyến rũ, cúi đầu cầm áo phông trắng vừa mặc lại tử tế vừa lên tiếng:
Thì ra tối biểu hiện rõ ràng như vậy sao?6
Sau khi mặc áo phông xong, Cổ Quân Nghiên ngẩng đầu, bày tỏ lời này từ giữa đôi môi mỏng, giống như vừa mới ý thức được tính 5xâm lược của mình đối với Tô Miên vậy.
Tô Miên vô cùng hoài nghi phải chăng lỗ tai của mình hỏng rồi, nhìn sắc mặt của Cổ Quân Nghiên thì lại càng xấu hổ lại càng lúng túng, sau đó cắn răng xoay người rời khỏi phòng, bước chân vội vàng lộn xộn như chạy trốn.

Cô Khương, đây là nhà họ Cố, không phải nơi cô có thể tùy tiện giận cá chém thớt.
Cố Quân Nghiên nhìn thấy Khương Uẩn nổi cáu với Tô Miên, giọng nói của người đàn ông tôn quý kiêu ngạo cũng trở nên lạnh như băng.
Tô Miên vốn cũng rất tức giận, sau khi nghe thấy Cục Bông và Đậu Nành bảo vệ, tâm tình cũng tốt lên rất nhiều, Cổ Quân Nghiên trên lầu đen mặt đi xuống.
Khương Uẩn ngẩng đầu nhìn Cổ Quân Nghiên, hốc mắt hơi hơi đỏ lên, tất nhiên là rất ấm ức:
Cố Quân Nghiên.
Cô ta cắn răng gọi tên Cổ Quân Nghiên.
Có thể để cho Khương Uẩn-Cô cả nhà họ Khương ở Để Đô một mình ngồi nửa ngày trong phòng khách, lúc này lại trực tiếp đuổi người, Khương Uẩn tức đến phát khóc là thái độ bình thường.
Chỉ cần là người phụ nữ quan trọng tôn nghiêm thì cũng sẽ không quá dùng dằng nữa, đúng là Khương Uẩn vừa liếc mắt một cái đã nhìn trúng Cố Quân
Nghiên, nhưng nếu Cổ Quân Nghiên thật sự không để cho cô ta một chút đường lui, thì dù cô ta chủ động cũng là miễn cưỡng.
Cố Quân Nghiên thấy Tô Miên đã rời khỏi, cũng không lên tiếng ngăn cản, chỉ ngẩng đầu nhìn xung quanh phòng ngủ của cô.
Đây là lần đầu tiên anh bước vào phòng ngủ của Tô Miên, nơi đây trang trí hoàn toàn khác với tông màu lạnh của phòng anh.
Khương Uẩn nhíu mày nhìn thoáng qua Cổ Quân Nghiên, xoay người đi thẳng ra ngoài.
Khương Uẩn này cũng khá

Người phụ nữ này, cô muốn đi thì đi đi, nổi giận với Tô Miên nhà chúng tôi làm gì.
Cục Bông vẫn tiếp tục sủa ầm lên với Khương Uẩn, nhe răng trợn mắt như muốn xông lên căn Khương Uẩn.

Đúng vậy.
Đậu Nành gật đầu phụ họa, nên bước đi lên đứng bên cạnh Tô Miên, ý muốn bảo vệ rất rõ ràng.

Để ý thì thế nào?
Khương Uẩn hết sức tức giận, nhìn thấy Tô Miên liền cảm thấy vô cùng chướng mắt.
Lúc nãy, cô ta đã nhìn ra Tô Miên không thể đơn giản chỉ nhìn diện mạo và thân phận, cô ta mơ hổ biết rằng, nếu không phải vì cô em kể này, Cổ Quân Nghiên nói không chừng sẽ không xa cách với người khác cả nghìn dặm, khi hai anh em này ở cùng nhau, dường như có sự thân mật vượt qua mức anh em bình thường nên có.

Cậu Cổ đúng là hết mực yêu thương em gái kể đấy!
Khương Uẩn trào phúng quay đầu lại nhìn thoáng qua Cổ Quân Nghiên, lại liếc mắt nhìn Tô Miên, chỉ cảm thấy lửa giận dữ dội trong lồng ngực.

À!
Cổ Quân Nghiên cười giễu cợt, đầu lưỡi xấu xa chống lên trên má, ánh mắt kia lộ đầy vẻ lưu manh.
Nếu như chọc người ta tức giận bỏ đi thật, một lát nữa Diêu Lộ nhất định sẽ trách cô không biết lễ phép.

Cút sang một bên, không cần cô phải giả mù sa mưa.
Khương Uẩn không dám nổi giận với Quân Nghiên, nhưng lại không hề khách khí với Tô Miên.
may mắn, đã tới nước này rồi còn có người xuất hiện cho cô ta bậc thang để xuống nước.

Ngay khi cô ta chuẩn bị mở cửa lớn nhà họ Cố để rời đi, thì cửa lớn lại được mở ra từ bên ngoài, Cố Đình đúng lúc xuất hiện ở cửa.


Chủ Cổ.
Khương Uẩn gọi đầy ấm ức.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.