Chương 98: Phá hoại


Nhưng với cuộc hôn nhân thứ hai, bà được Cổ Đình cưng chiều, về phương diện cuộc sống hay kinh tế đều rất tốt, Cố Đình còn có thể xử Tô Hữu Thành8 trong một giây.

Cổ Đình tốt hơn Tô Hữu Thành rất nhiều, người ta đều nói không thể quên một người, chỉ là vì niềm vui mới không đủ tốt.3

Sự thật chứng minh đúng là như thế.

Mày nói bậy.
Tống Xuân Mai tức giận phản bác.
Bà ta thật sự không ngờ chuyện này sẽ bị Tô Miên vạch trần trước mặt mọi người.
Dẫu sao chuyện bị giành đàn ông quá mất mặt, có lẽ Diêu Lộ và Tô Miên ngại nói ra mới đúng.
Diêu Lộ chỉ là muốn thỏa mãn suy nghĩ mua xe của Tô Miên thôi, cũng chưa từng nghĩ sẽ gặp phải mấy người Tổng Xuân Mai.
Nhưng nếu đã gặp phải, không có đạo lý con gái đến cửa hành của nhà mình mua xe còn phải nuốt giận.
Nếu là người khác thì thôi đi, nhưng Tống Xuân Mai lại cố tình.

Ha, Diêu Lộ bà không có bệnh chứ! Bà lại bảo không quen tôi á.
Tống Xuân Mai giễu cợt nhìn Diêu Lộ:
Lúc trước dáng v5ẻ bà khóc lóc van xin Tô Hữu Thành đừng ly hôn tôi vẫn còn nhớ rõ đây!
Bà ta nhìn thấy dáng vẻ vô cùng bình tĩnh của Diêu Lộ thì không nhịn được muốn khiêu khích.
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì bại tướng dưới tay cũng dám nói chuyện với bà ta bằng thái độ này chứ.
Tô Miên cảm thấy tức giận vì vẻ kiêu căng ngạo mạn của Tổng Xuân Mai, nghe thấy lời nói khiêu khích của bà ta thì càng cạn lời hơn:
Ha ha, bây giờ tiểu tam phá hoại cuộc hôn nhân của người khác đều không biết xấu hổ như vậy sao? Nếu tôi nhớ không lầm, cái danh hiệu Tô phu nhân này của bà là ngủ với đàn ông đã có vợ mới có được, sao bà có thể không biết xấu hổ kêu gào trước mặt vợ cả lúc trước thế!
Từ sau khi Diêu Lộ ly hôn với Tô Hữu Thành rồi tái hôn gả cho Cổ Đình, Tô Miên và Diêu Lộ gần như không liên lạc với nhà họ Tô nữa.
Tô Hữu Thành gọi điện thoại, Tô Miên cũng không thèm để ý tới.
Mấy năm nay Tống Xuân Mai làm vợ cả đã quen, nhất thời quên mất mình từng làm tiểu tam, châm chọc chê bai Diêu Lộ đủ thứ.
Diêu Lộ không muốn nhắc tới, cũng không thèm nhắc tới chuyện trước kia, nhưng Tô Miên đâu thể nuốt trôi cục tức này, Tống Xuân Mai vô duyên vô cớ tới đây nhảy tung tăng làm màu, rất chướng mắt.
Hơn nữa, con hàng Tô Hữu Thành kia chỉ là kẹo cao su mẹ tôi từng nhai, cảm thấy ghê tởm thuận miệng phun xuống đất.
Bà còn hí hửng nhặt lên nhai, bây giờ còn đến khoe ra bà biết thổi bong bóng, có phải là quá buồn cười rồi không? Dù sao người đàn ông bà quý trọng như báu vật, mẹ tôi còn ngại bấn.
Tô Miên mắng chửi người khác cũng không chút khách khí.
Cho dù có mất thân phận cũng không sao cả, dù sao chăng nữa cô sẽ không cho Tống Xuân Mai chiếm được chỗ tốt.

Một tiểu tam như bà ta thật sự không có tư cách chĩa vào mũi mẹ tôi nói chuyện.
Còn cô nữa Tô Nhu, nếu cô thông minh thì trốn ở một bên giả câm giả điếc đi, đừng nhảy ra kiếm cảm giác tồn tại.
Tô Miên bình tĩnh nhìn Tô Nhu, tràn đầy khí phách, Tô Nhu thấy ánh mắt của Tô Miên đang nhìn cô ta từ dưới mũ che nắng, không hiểu sao tự nhiên lại không nói nên lời.
Tô Miên nhỏ hơn Tô Nhu, nguyên chủ Tô Miên lại không dám kêu to gọi nhỏ với Tô Nhu.
Tô Nhu bất chợt bị Tô Miên liếc một cái, thật sự có hơi kinh hãi.

Mẹ, chúng ta đi thôi! Không mua xe nữa, thật mất hứng mà.
Tô Miên bình tĩnh nói, không đợi Tống Xuân Mai và Tô Nhu phản ứng, kéo tay Diêu Lộ mở miệng.
Đối với loại ruồi bọ khiến người ta ghê tởm, dính dáng đến lại dính mùi vào người.
Sự tốt đẹp của Cô Đình khiến Diêu Lộ quên mất sự tồn tại của Tô Hữu Thành.
Khi nhìn9 thấy Tống Xuân Mai, Diêu Lộ cũng rất bình tĩnh, thậm chí còn cảm thấy chẳng có gì đặc biệt.

Không quen
Diêu Lộ bình tĩnh trả lời câu 6hỏi của con gái.

Miên Miên, con nhìn trúng chiếc xe nào thì mua đi, nếu ngại bọn họ chướng mắt thì đuổi đi là được.
Diêu Lộ lại rất bình tĩnh, gả cho Cổ Đình nhiều năm, tuy Diêu Lộ không biết hết người đàn ông nhà mình có bao nhiêu sản nghiệp, nhưng cũng biết một ít.
Bà còn biết cửa hàng 4S này là sản nghiệp dưới danh nghĩa của Tập đoàn Cố thị.
Nhà họ Cố có nhiều xe, bình thường Diêu Lộ cần dùng xe đều là xe riêng, nếu không phải Tô Miên muốn tự mua xe, Diêu Lộ đã trực tiếp gọi điện thoại cho Giám đốc của cửa hàng 4S này rồi.

Tô Miên cô có ý gì? Dám nói chuyện với mẹ tôi như thế.
Tô Nhu vốn lười quan tâm mẹ con Diêu Lộ, dù sao rất nhiều chuyện mọi người đều hiểu rõ trong lòng.
Mấy năm nay ai cũng đều sống yên ổn, mặc dù thỉnh thoảng Tô Hữu Thành sẽ nhắc đến đứa con gái Tô Miên này, nhưng Tô Miên cũng không có ý muốn nhận Tô Hữu Thành, Tô Nhu tự cảm thấy không cần thiết phải làm khó dễ.
Nhưng lúc này Tô Miên làm Tổng Xuân Mai bị bẽ mặt, đương nhiên Tô Nhu không thể không mở miệng.
Bà ta rất hiểu suy nghĩ của những kẻ thất bại này, người càng có lý càng không muốn chuyện bị lộ ra ngoài, huống chi còn ở ngay trước mặt nhân viên kinh doanh của cửa hàng 4S.
Nhưng bà ta không ngờ Tô Miên lại không quan tâm.
Tống Xuân Mai bị vạch trần thân phận cảm thấy mất mặt, theo bản năng lãng mạ Diêu Lộ vẫn không nói lời nào:
Chính mẹ mày không có bản lĩnh, không trồng được một tên đàn ông còn trách tao à, đồ vô dụng!

Đàn ông chính là mèo, không có lý nào không ăn con cá đưa tới bên miệng.

Mày...
Tống Xuân Mai hoàn toàn không ngờ miệng lưỡi Tô Miên lại sắc bén như thế.
Năm đó Tô Miên chỉ là một con nhóc yếu đuối nhút nhát, bị Tô Nhu bắt nạt đến không dám hé răng.
Bố mẹ ly hôn, con nhóc này cũng chỉ biết trốn trong góc phòng khác, không ngờ bây giờ lại măng người ra trò như vậy.
Bản thân Diêu Lộ cũng không sao, nhưng chuyện lại có liên quan đến Tô Miên, bà không nỡ đê Tô Miên chịu ấm ức.

Diêu Lộ không phải người nóng nảy, bà chỉ xem Tống Xuân Mai như một người xa lạ.

Thậm chí sự khiêu khích của Tống Xuân Mai cũng không thể khiến bà có chút kích động, nhìn Tô Miên bảo vệ mình, bà cảm thấy rất vui vẻ.

Nhưng nghe thấy Tô Miên nói không muốn mua nên lúc này mới khí phách mở miệng.


Ha ha, Diêu Lộ, bà cũng thật không biết xấu hổ nhỉ, đuổi bọn tôi đi? Bà nói thách cái gì thế!
Tổng Xuân Mai vừa nghe thấy lời Diêu Lộ liền khinh thường, cuối cùng mở miệng với nhân viên kinh doanh ở bên cạnh:
Tiểu Quách, cậu còn không màu mới hai mẹ con này ra ngoài, có bọn họ ở đây thật sự ảnh hưởng đến tâm trạng mua xe của tôi.


Tổng Xuân Mai rất tự tin, bà ta từng mua xe ở cửa hàng 4S này mấy lần, nhân viên kinh doanh và Giám đốc đều quen thuộc, nhìn thấy thái độ ân cận của nhân viên kinh doanh với mình khi nãy, bà ta càng khí thế hơn.

Nhân viên kinh doanh Tiểu Quách bị gọi tên hơi bối rối.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.