Chương 962: Quyết định.
-
Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
- docam
- 1393 chữ
- 2019-10-30 04:47:03
Ngày hôm sau, lại 1 buổi thượng triều nữa. Nhưng không khí buổi thượng triều có chút kỳ dị. Ánh mắt như hữu tâm hay vô ý nhìn về 1 phía nơi có 2 thân ảnh ngồi cùng nhau. Đầy ăn ý. Hoàn toàn không có cái gì gọi là bất đồng. Cứ như cả 2 là người yêu thật sự.
Chính vì thế mới khiến tất cả mọi người cổ quái. Nếu như với những gì lúc đầu Cầm thể hiện thì mọi thứ diễn ra thế này là có thể hiểu được. Nhưng hắn là người chọn ở rể a. 1 kẻ chọn lựa hạ thấp thân phận để đi ở rể sao lại có thể vào pháp nhãn của vị đại công chúa- người luôn sùng bái những người đỉnh thiên lập địa. Bọn họ cũng thật tò mò không biết đêm qua rốt cục đã xảy ra chuyện gì. Nhìn thật kỹ có thể thấy vẻ mặt vị đại công chúa Chu Tuyết có chút đỏ hơn, chân có hơi thu lại. điều này khiến cho bọn họ không khỏi liên tưởng đến vài thứ. Chẳng lẽ không dùng miệng thì dùng cơ thể để chinh phục sao. Rốt cục cần làm đến mức nào mới khiến cho con ngựa hoang này trở nên ngoan ngoãn như vậy.
Thậm chí cả vị vua đương thời, cha của Chu Tuyết, Chu Lâm thì ánh mắt cũng có chút quỷ dị. Ông cũng có chút nghi ngờ. chẳng lẽ sau khi ông thu người thì đã có gì đó xảy ra sao.
Nhưng mà đây là chuyện của giới trẻ, chính ông cũng không tiện để tham dự vào. Ông ho 1 tiếng rồi lên tiếng:
- Mọi người đã có mặt đầy đủ rồi. Ta cũng nói luôn. Mai là mừng thọ tổ nãi nãi có lẽ mọi người cũng đều nhớ đi. Hôm nay chúng ta chỉ có 1 nhiệm vụ.Tiếp tục bàn bạc về những việc cần làm để hoàn thiện chuẩn bị cho buổi thượng thọ này.
Khi nghe vị vua nói vậy thì mọi người cũng chuyển sự quan tâm, hiển nhiên đối với việc này thì tất cả đều đã quen thuộc và đều đã có chuẩn bị .Mọi thứ được quyết định rất nhanh. Tất cả mọi người đều chia ra để chuẩn bị chi ngày mai, mọi người hiển nhiên đều mong muốn được thể hiện, được nổi bật.
Trong khi đó, Cầm cùng Chu tuyết tiến nhập 1 thư phòng sang trọng. Nơi đó có Chu Lâm đang chờ. Đặt 1 bản sớ xuống, Chu Lâm lên tiếng :
- Vậy đây là lựa chọn của con ư.
Chu Tuyết cúi đầu nói :
- Ẩn nhẫn để tránh đi không phải tính cách của ta. Vốn dĩ lúc đầu ta cũng không có quá nhiều hứng thú với vị trí hoàng đế nhưng có lẽ bây giờ ta có dời bỏ thì mọi thứ cũng quá trễ rồi. Nhưng ẩn nhẫn chờ đến cuối cùng không phải là phong cách của ta. Nếu như bị người ta tính kế mà lựa chọn ẩn nhẫn, rụt đầu cho mọi việc đi qua thì chính ta cũng không chấp nhận được.
Mắt cô lấp lóe :
- Ta không thích tranh đấu cũng không am hiểu âm mưu quỷ kế nhưng mà nếu bọn họ đã muốn chơi thì ta sẽ không nương tay đâu.
Chu Lâm hơi kinh ngạc nhưng sau lại thấy bình thường. Đây mới là tính cách của con gái ông a, không bao giờ chịu thua. Ông nhìn về phía Cầm và nói ;
- Tiểu tử, ta cũng không nói nhảm nhiều. Ta hi vọng ngươi có thể giúp đứa con này của ta lên làm nữ đế. Ta không cần ngươi hứa nhất định sẽ làm được nhưng mà ta hi vọng ngươi có thể giữ cho đứa trẻ này còn sống trên con đường đầy trông gai này.
Cầm không vội gật đầu mà nói :
- Tôi sẽ không hứa chắc vì quả thật việc này không đơn giản. tôi chỉ có thể nói là tôi tận lực. dù sao thì tôi với tiểu Tuyết cũng coi như là người trên 1 chiếc thuyền rồi. Nàng tử có lẽ tôi cũng không có dễ chịu. Nhưng quả thật thông tin tôi biết còn quá ít. Rốt cục nội dung tuyển chọn là như thế nào vậy.
Chu Lâm thở dài 1 hơi :
- Nói thật, nội dung tuyển chọn rất đơn giản. Đầu tiên là thực lực. Kẻ mạnh là kẻ có quyền là lẽ tất yếu của thế giới này. Kẻ vô địch tức là người có võ lực cao nhất sẽ được 3 phiếu. Vòng 2 là vòng đế khí. Tất cả những người tham gia sẽ có cơ hội tiếp cận và cảm nhận đế tỷ. Kẻ nào có thể kích hoạt càng nhiều đế khí thì càng tốt. Kẻ kích hoạt nhiều nhất sẽ được 3 phiếu.
- Cuối cùng là sự bỏ phiếu của những vị trưởng lão trong dòng họ. tổng cộng là 13 người.
- Cuối cùng người nào được nhiều phiếu nhất sẽ lên làm vị vua tiếp theo.
Cầm có chút bất ngờ, anh có chút nhổ nước bọt :
- Cái này có chút qua loa đi. Xem ra trước đó sẽ đấu tranh kịch liệt lắm đây.
- Không sai, tiểu tử ngươi bắt đầu hiểu chuyện rồi đó. Chân chính tranh tài sẽ không chết người. dù sao thì ở thế giới cường giả vi tôn này thì vị trí đế vương cũng không có quan trọng như là ở dưới hạ giới. So ra thì nó giống như 1 động thiên phúc địa tu luyện hơn nên quy trình tranh đoạt cũng không có căn thẳng. Nhưng những gì xảy ra trước đó thì mới chân chính là giao tranh. Minh thương dễ tránh mà ám tiễn khó phòng. Những gì mà vị trí đế vương này nó mang lại quả thật khiến rất nhiều kẻ điên cuồng. Đó là rất nhiều tài nguyên tu luyện, đó là 1 cơ hội cảm ngộ. Không ai có thể đoán được bọn họ có thể điên cuồng đến mức nào. Những gì đã xảy ra có thể thấy được sự điên cuồng của những kẻ này đã không có giới hạn. Đây chính là phản bội cả thế giới. Nếu như lộ ra chân ngựa có thể nói là vạn kiếp bất phục.
- Ta là vua, ta không thể thiên vị bất cứ ai cũng như tham dự vào quá trình này. Do đó ta hi vọng ngươi có thể hỗ trợ, kiềm chế tiểu tuyết lại, đừng để nàng ta máu nóng lên đầu mà lâm vào nguy hiểm. Hi vọng ngươi có thể làm như vậy.
Đến đây thì anh cũng đã coi như hiểu được đại khái những gì anh phải đối mặt. cũng khá là áp lực nhưng không phải không thể. Cầm nhìn về phía Chu Lâm nói
- Như ta đã nói ở trên, ta không có hứa chắc bởi vì ta cũng không chắc được. Nhưng ta hứa chỉ có ta chết cũng nàng chứ không có chuyện nàng sẽ chết trước ta.
Chu Lâm xem ra rất là thưởng thức trước câu trả lời của Cầm, ông phất tay nói :
- Nếu cả 2 đã quyết định đương đầu thì ta cũng không nói gì nữa. Hãy biểu hiện tốt trong buổi mừng thọ ngày mai. Tổ nãi nãi có lẽ không có phiếu nhưng tiếng nói của người vẫn rất là có giá trị đó.
Cầm cùng Chu Tuyết đều cung kính cúi đầu như hấp thụ giáo huấn rồi lui đi.
Ngay khi cả 2 khuất dạng, nụ cười trên mặt ông dần biến mất. ông lên tiếng :
- Nếu như đứa con này của ta đã quyết định tranh đoạt thì thân là cha tất nhiên ta sẽ không ngồi yên. Ngươi âm thầm đi theo bảo vệ nó. Nhưng chỉ những lúc quan trọng hãy ra tay. Để cho chúng nó có chút áp lực. Phải trải qua đủ sóng gió thì chúng nó mới có thể trưởng thành được.
- Vâng.
Từ trong bóng tối, 1 thân ảnh khẽ cúi đầu và biến mất.Cả căn phòng chỉ còn mình Chu Lâm. Ông nhìn lên trần nhà rồi khẽ nói :
- Tiểu tử, đừng làm ta thất vọng đó.