43 …bằng giọng thì thào để không đánh thức Saraa.
-
Công Lý Thảo Nguyên
- Ian Manook
- 2003 chữ
- 2020-05-09 04:29:03
Số từ: 1983
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Màu này là sao ạ?
Solongo quay lại và thấy Saraa đang đứng sau lưng cô, thân hình trần truồng quấn trong một tấm khăn trong suốt bằng lụa màu xanh lục không chút ngượng ngùng. Có điều gì đó đã thay đổi trong cô gái. Trong giọng nói cộc cằn và ánh mắt tối sầm của cô.
Một người bạn của chị đã khuyên chị dùng màu xanh lục để giúp làm các vết bỏng của em bình phục tốt hơn,
Solongo đáp lại bằng giọng nhẫn nhịn để tránh đối đầu.
Và chị tin vào những lời bịp bợm ngớ ngẩn đó sao?
Chị tin vào sự thông thái và kinh nghiệm của người xưa,
nữ bác sĩ pháp y trả lời, cố gắng kiên nhẫn.
Vì chị tin là người xưa thì thông thái sao? Và khi ông bố già của em lại bỏ rơi chúng ta lần nữa thì cũng là vì thông thái chăng?
Đừng nói như thế về bố em. Ông ấy không bỏ đi, ông ấy mất tích. Chúng ta chưa biết chuyện gì đã có thể xảy ra với bố em!
Chị nói vậy thôi, ông ấy lỉnh đi và chờ lúc xuất hiện trở lại như một người hùng khốn khổ bị số phận giày vò…
Và bố em chẳng đúng là như thế sao?
Ông ấy ư? Chị đùa à! Ông ta là một kẻ hèn nhát chọn cách ẩn nấp sau phù hiệu cảnh sát thay vì đối diện với cuộc sống thực sự. Ông ấy đã bỏ mặc Kushi chết thay vì từ bỏ một cuộc điều tra, ông ấy đã bỏ mặc mẹ em chìm đắm vào cơn điên loạn thay vì ở bên bà, còn em, ông ấy đã mặc em sa ngã và hủy hoại bản thân mà chẳng bao giờ chìa tay ra cho em.
Em chẳng cần đến ai để tự hủy hoại bản thân mình, Saraa a, và về phần còn lại, em biết quá rõ là em đang tự dối mình. Chính Erdenbat đã đón mẹ em về và cấm Yeruldelgger lại gần mẹ em. Và cho tới giờ vẫn không ai biết Kushi đã chết như thế nào và vì lý do gì!
Thế đấy, chị cứ việc bệnh ông ấy đi! Chúng ta sẽ nhắc lại chuyện này vào ngày ông ấy bỏ rơi chị như ông ấy đã làm với mẹ con em!
Em nói đúng!
Solongo khô khan thừa nhận để đặt dấu chấm hết cho cuộc trò chuyện.
Chúng ta sẽ nhắc lại chuyện đó vào ngày ấy, nếu ngày ấy tới. Cho tới lúc đó, chị không muốn nghe em nói như thế về bố em dưới mái nhà chị!
Chị đừng lo, em sẽ sớm biến khỏi đây thôi.
Đó không phải là điều chị muốn nói!
Nhưng với em thì đó chính xác là điều em muốn nói đấy!
Saraa vừa quay vào nằm xuống vừa trả lời.
Solongo nhìn cô gái khuất sau bình phong và đứng im trong giây lát, ánh mắt buồn bã, bâng khuâng. Rồi cô lại quay về chỗ chiếc máy tính xách tay và tập trung tìm kiếm.
• • •
Park Kim Lee là một cái tên khá quen thuộc với bốn mươi bảy triệu kết quả trên trình tìm kiếm, nhưng với một vài từ khóa liên quan tới kinh doanh, tài sản và doanh nghiệp, Solongo loại đi các diễn viên, cầu thủ bóng đá và các nhân vật khác để lọc ra chỉ còn vài nghìn kết quả, trước khi bấm sang tùy chọn hiển thị ảnh. Cô không chỉ gặp ngay một bức ảnh của nhân vật đang tìm từ trang kết quả đầu tiên, mà kéo xuống thêm hai hàng, có gặp đúng bức ảnh chụp ông ta cùng Mickey trên chiếc mô tô bốn bánh. Khi bấm vào đường dẫn đi kèm ảnh, cô tới trang chủ của các WKR mà cuối cùng cô cũng luận ra được là Các tay đua hoang dã Hàn Quốc (Wild Korean Riders), tổ chức hình như Park Kim Lee là người sáng lập và cầm trịch chủ đạo. Nhân vật người Hàn Quốc này bảy năm trước đã rời khỏi vị trí giám đốc truyền thông của hãng sản xuất ô tô số một Hàn Quốc vào thời điểm cổ phiếu của hãng này đạt đỉnh và ông ta đã kiếm được hàng triệu đô la nhờ quyền mua cổ phiếu của nhân viên, rồi tận dụng dịp này để thành lập công ty truyền thông riêng của mình. Ở một quốc gia công nghiệp, đầu tư vào lĩnh vực dịch vụ đã mỉm cười với ông ta, và giờ đây ông ta đứng đầu tập đoàn truyền thông dịch vụ hàng đầu Hàn Quốc, đứng hàng thứ tư trên toàn châu Á. Giá trị của tập đoàn này là bảy tỷ đô la, trong đó có ba tỷ đô la của cổ đông chính Samsung. Park Kim Lee bỏ ra năm năm để vươn lên vị trí thứ một trăm trong hàng ngũ các tỉ phú giàu nhất thế giới. Và không nghi ngờ dù chỉ trong giây lát rằng ở độ tuổi mới bốn mươi tư, ông ta vẫn còn có thể leo lên thêm được vài chục bậc trên bảng xếp hạng danh giá này trong hai mươi năm tới đây.
Xuất thân từ ngành công nghiệp ô tô, ông ta cũng thể hiện sở thích rõ ràng dành cho các môn thể thao cơ giới. Rất tình cờ trên các trang web và blog, người ta bắt gặp ông ta ngự trên đủ loại phương tiện khủng, trên mặt đất cũng như trên biển, trên tuyết hay trên băng. Ông ta còn sở hữu cả mớ những kỷ lục ngớ ngẩn về khởi động tại chỗ, tăng tốc, về lực G khi khởi động và những chiến tích hoành tráng khác. Ngoài ra, ông ta có khuôn mặt khá dễ mến của một cậu bé vàng châu Á thành công trong mọi lĩnh vực, và Solongo tự hỏi ông ta dùng nụ cười nào để che giấu những hàm răng cá mập, thứ duy nhất cho phép tạo dựng nên một gia tài như vậy.
Cô tìm kiếm các nguồn khác để có thể tìm hiểu sâu nhất về đời tư cũng như quá trình thăng tiến sự nghiệp của ông ta, và nhận ra rằng tất cả, ở mọi chỗ, đều ăn khớp và chỉn chu một cách hoàn hảo. Người ta có thể nhanh chóng nhận ra dấu ấn của một chuyên gia truyền thông đằng sau từng từ ngữ và mỗi hình ảnh.
Cô liền quay trở lại trang chủ của các tay đua hoang dã Hàn Quốc và tìm thấy điểm khởi đầu của thứ mà trực giác thúc đẩy cô tìm kiếm. Park Kim Lee trên hết là một người say mê mô tô bốn bánh và dành ra mỗi năm hai tuần ‘tách khỏi thời gian và con người’, như ông ta thích nói, để thực hiện những cuộc đua đường dài điên cuồng ở những vùng xa xôi hẻo lánh, nơi ông ta thích ‘bất chấp cấm kỵ và thách thức hiểm nguy’.
Ở đây cũng vậy, lời lẽ đã được lựa chọn kỹ lưỡng để nhắm tới mục đích quảng cáo bản thân. Những tính từ chỉ được dùng cho nhân vật, và không có lời nào cho phép nhận diện nơi chốn hay thời điểm. Ngay cả các bức ảnh cũng đã được chỉnh sửa trên Photoshop, dầu vậy đây vẫn là thứ dẫn Solongo tới đầu mối. Bức ảnh chụp cùng Mickey hiện diện trên các trang web chính thức đã được căn lại khuôn hình và chỉnh sửa lại so vời bức ảnh mà Oyun cho cô xem. Phần bả vai của Xăm ở bên trái và cánh tay chìa ra cầm chai vodka đều đã biến mất, và khuôn mặt Adolf chen vào giữa Mickey và Park Kim Lee đã được thay thế bằng một mảng lá cây copy từ chỗ khác dán vào. Dù vậy, Solongo nhớ chắc chắn bức ảnh gốc có xuất hiện trên trang kết quả của trình tìm kiếm. Thế có nghĩa là nó tồn tại ở đâu đó trên Internet.
Sau vài phút, cô tìm tới một đường dẫn không dẫn tới trang web của Các tay đua hoang dã Hàn Quốc, nhưng có nhắc tới nhóm này. Bấm vào đó, đường dẫn hiển thị lên một trang web nhỏ chỉ có vẻn vẹn vài trang nội dung, được dành để tưởng nhớ một chàng trai trẻ hình như đã qua đời vì bệnh viêm màng não cấp tính mắc phải trong khi đang đi công tác ở miền Nam Trung Quốc. Đó chính là người Hàn Quốc còn lại trong bức ảnh, người đứng chụp hơi lùi lại phía sau so với Park Kim Lee và Mickey. Một trang web giản dị và khiêm tốn, do mẹ của chàng trai trẻ quá cố lập ra như một ban thờ Phật giáo nhỏ với những cây nến ảo bằng hình động nhấp nháy chiếu sáng bức tượng Phật thếp vàng tươi cười và đầy khí lực. Vài hình ảnh ba chiều các lễ vật và hoa trang trí cho trang web, và một hình động nữa thể hiện làn khói xanh bay lên từ một que hương. Chỉ có một bức ảnh duy nhất xuất hiện trên màn hình, như thể bức tượng Phật đang giữ nó bằng hai tay và đặt trên đầu gối. Nhưng đó chỉ là chân dung người quá cố và không phải bức ảnh Solongo tìm kiếm. Dẫu vậy, nếu các đường dẫn đã dẫn từ trang kết quả hình ảnh tìm kiếm được tới địa chỉ này, có nghĩa là bức ảnh đó đang hiện diện ở đâu đó tại đây. Solongo tìm cách chuyển tới các phần nội dung khác của trang web, nhưng có vẻ như ban thờ nhỏ này là trang nội dung duy nhất.
Trong lúc đưa chuột vu vơ qua màn hình, Solongo phát hiện thấy hình mũi tên của chuột chuyển thành hình bàn tay khi lướt qua bức chân dung người đàn ông trẻ. Cô bấm vào đó theo phản xạ và khởi động một chuỗi ảnh trình chiếu ở vị trí bức chân dung lúc trước. Các bức ảnh cho người xem thấy một gia đình hạnh phúc và một người hay cười, lần lượt từ lúc còn bé đến khi thành sinh viên, đang yêu, đam mê thể thao. Ở dưới mỗi ảnh thường có một ghi chú ngắn gọn gồm tên, họ, địa điểm, và luôn kèm theo ngày tháng. Khi bức ảnh cô tìm kiếm xuất hiện, Solongo có đủ thời gian để đọc: ‘Các tay đua hoang dã Hàn Quốc, Khentii, Mông Cổ 2007 .’ Cô lập tức cho chạy lại chuỗi ảnh trình chiếu để đảm bảo chắc chắn đã ghi nhận lại tất cả, rồi ngồi bất động, ánh mắt thẫn thờ vô thức nhìn đăm đăm vào đôi mắt người đàn ông trẻ tươi cười đã chết trong tay bức tượng Phật. Một người đàn ông trẻ chết vì bệnh tật, nhưng từng quen Park Kim Lee và cùng ông ta tham gia vào cuộc đua đường dài điên cuồng ở Khentii. Một chàng trai trẻ mà bà mẹ đau khổ đã không chỉnh sửa lại các bức ảnh có con trai mình, giúp Solongo hình dung ra Park Kim Lee trên chiếc mô tô bốn bánh ở Khentii vào thời điểm phỏng đoán xảy ra vụ tai nạn đã gây ra cái chết của cô bé…
Sau những phút dài dằng dặc, cô nhẹ nhàng rời khỏi dòng suy nghĩ và gọi điện cho Oyun bằng giọng thì thào để không đánh thức Saraa.