67 Anh sắp phải đi quảng đường dài…
-
Công Lý Thảo Nguyên
- Ian Manook
- 1877 chữ
- 2020-05-09 04:29:12
Số từ: 1857
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Vậy các dụng cụ đó là để làm chuyện này?
Phải…
Anh đã biết phải làm thế nào?
Nên tin là thế…
Nhưng anh đã không bắn hắn với khẩu súng của Chuluum đấy chứ?
Không, làm thế thì phức tạp quá. Đường đạn, vết thuốc súng, tất cả những thứ đó…
Vậy viên đạn em đã lấy ra thì sao?
Là viên đạn Chuluum tự bắn mình trong cuộc vật lộn ngắn của anh và hắn trong xe. Nó xuyên qua bắp chân và anh đã tìm thấy trong tấm lót sàn xe. Sau khi lấy viên đạn từ súng của anh ra, anh đã nhét viên đạn từ súng của hắn vào sọ Mickey.
Anh đã gặp may vì em là người giải phẫu tử thi. Viên đạn nằm nông hơn so với cái lỗ do viên đạn thứ nhất đục ra.
Anh cảm ơn em. Làm thế nào em hiểu được lúc giải phẫu tử thi vậy?
Em không biết nữa. Một kiểu linh tính. Cần phải tin là giữa chúng ta có những loại sóng đặc biệt…
Phải. Cần tin là vậy!
ông vừa trả lời vừa ngước mắt lên nhìn cô.
Billy rót thêm trà cho mình, cũng là cái cớ để phá vỡ sự thân mật bất động đang hình thành giữa Yeruldelgger và Solongo.
Làm thế nào ông có thể nghĩ ra một việc ranh mãnh đến thế nhỉ?
cậu ta dò hỏi bằng giọng có phần quá tò mò.
Tôi không biết nữa. Tôi đang định quay lại Terte bằng xe của Chuluum để lấy lại xe của mình, thế là đột nhiên chuyện này trở nên thật hiển nhiên với tôi.
Sao cơ? Cái gì trở nên hiển nhiên?
Rằng Chuluum sẽ không đợi lâu để tìm cách tấn công tôi bằng cái chết của Mickey. Rằng hắn sẽ tìm cách làm trò gì đó sáng nay, và tôi chỉ có đêm qua để hành động.
Billy để vài giây trôi qua trước khi tiếp tục hỏi chuyện Yeruldelgger. Lần này sự tò mò của cậu ta hoàn toàn chân thành.
Vậy chính xác thì chuyện gì đã xảy ra?
Với Chuluum ấy à?
Không, ý tôi muốn nói là từ đầu, từ khi tất cả bắt đầu. Cô bé, mấy người Trung Quốc, đám chơi mô tô.
Hai câu chuyện đan xen vào nhau, Billy. Năm năm trước, một người Hàn Quốc đã đâm ngã cô bé trong một cuộc đua mô tô bốn bánh bất hợp pháp qua công viên quốc gia Khentii. Kẻ tổ chức cuộc đua đã yêu cầu Mickey, vốn là tay chân trong lực lượng chấp pháp, chuyên thu xếp các rắc rối cho hắn, ra tay kín đáo thu xếp vụ việc. Mickey phái một gã chơi mô tô đầu đất lúc đó đang làm người dẫn đường trong cuộc dạo chơi của bọn họ mang cô bé đi chôn cách xa nơi xảy ra tai nạn. Cô bé lúc đó kỳ thực chưa chết và gã ngốc kia đã chôn sống cô bé, và lại chôn không đủ sâu. Năm năm sau, những người du mục phát hiện ra thi thể cô bé. Trong câu chuyện còn lại, để tóm tắt cho đơn giản, chúng ta tìm thấy ba chuyên gia địa chất Trung Quốc và hai gái điếm Mông Cổ bị sát hại trong đêm lễ Tình nhân của người Trung Hoa. Những nghi phạm hiển nhiên nhất là gã đầu đất trong câu chuyện thứ nhất và đám Quốc xã phiên bản Mông Cổ của hắn. Và lần này đến lượt một cảnh sát khác, Chuluum, tìm cách thu dọn hậu quả và có vẻ là cho cùng một người chỉ đạo.
Mickey và Chuluum, dù sao thì…,
Billy thở dài lắc đầu.
Vẫn luôn là câu chuyện xưa cũ rích đó,
Yeruldelgger đáp.
Cám dỗ, công việc tệ hại, những dịp cuối tháng nhẵn túi, những vụ ly hôn vì phải đi cắm chốt theo dõi, những mối quan hệ xấu… Và một thoáng ngắn ngủi trong ảo tưởng rằng mình sẽ không bị trừng phạt, tham vọng có thể giật dây được tất cả. Những sợi dây đó trên thực tế lại đưa chúng ta đến cạm bẫy của chúng! Nước chính là thứ giữ đầu chúng ta nhô lên khỏi mặt nước, chàng trai, đừng bao giờ quên điều đó, và thứ nước mà chúng ta chết chìm trong nó cũng chính là thứ nước nâng ta lên khi bơi.
Thế còn kẻ đưa ra chỉ đạo, như anh gọi, chính là Erdenbat phải không?
Solongo dịu giọng đánh bạo hỏi.
Phải,
Yeruldelgger đáp,
nhưng với những mắt xích để cắt đứt như Mickey và Chuluum, sẽ khó mà lần được tới tận ông ta trong hai vụ này.
Nhưng nếu Erdenbat là người chỉ đạo,
Billy hỏi,.
sao ông ta lại có thể ra lệnh thực hiện vụ tấn công khủng khiếp đó nhắm vào Saraa chứ?
Đó chính là điều sẽ làm ông ta bại lộ. Nếu chúng ta ngẫm nghĩ thật kỹ về vụ này, không ai cần phải làm hại đến Saraa cả. Con gái tôi đã làm chứng có lợi cho Adolf, con bé căm ghét tôi, nó muốn làm hại tôi, ông ta không được lợi lộc gì khi loại trừ nó. Thực ra, ông ta nhắm vào tôi, chính tôi!
Cái gì? Ông nói vậy là sao?
Billy bối rối.
Cậu biết chuyện về đứa con gái nhỏ của tôi, Kushi, chứ?
Cậu thanh tra trẻ lập tức cụp mắt xuống. Đây không thực sự là một câu hỏi. Yeruldelgger biết rằng tất cả mọi người, nhất là trong ngành cảnh sát, đều biết đến vụ bắt cóc và cái chết của Kushi. Nhưng Billy biết, vì đã trực tiếp chứng kiến, là bất cứ ai nhắc đến điều bất hạnh này trước mặt ông bố đều sẽ làm bùng lên cơn giận dữ của ông.
Có…,
cậu thanh tra trẻ khẽ nói.
Tối hôm qua tôi đã bắt một tên tay chân của Erdenbat mở miệng. Tôi đã buộc hắn làm điều đó trong những điều kiện cho phép tôi tin rằng tôi đã buộc được hắn phải nói thật. Theo lời hắn, Erdenbat đã tổ chức bắt cóc Kushi. Hồi đó, tôi đang điều tra tất cả những mưu mô bất hợp pháp quanh việc mua lại đất đã cho phép vài kẻ đầu cơ trong chính phủ gần như lấy không được hàng nghìn héc ta đất mà bọn họ biết là đã được nhắm tới để nhượng lại với giá rất cao cho các công ty đa quốc gia lớn. Erdenbat là một trong những kẻ đó. Ông ta đã tổ chức bắt cóc Kushi nhằm ép tôi từ bỏ cuộc điều tra, và Kushi có lẽ đã bị chết vì tai nạn khi chạy trốn khỏi sự giám sát của những kẻ bắt cóc nó. Gã này bảo tôi rằng với Saraa, Erdenbat định làm điều tương tự. Khi đã biết tôi thành ra thế nào sau cái chết của Kushi, ta có thể đoán ra ông ta hy vọng gì! Nhưng điều này cho chúng ta biết một điều: một trong hai cuộc điều tra ẩn giấu những lợi ích cũng quan trọng không kém gì vụ tai tiếng đất đai trước đây. Hai người còn nhớ nó đem về hàng triệu đô la cho những kẻ đã xoay xở để chiếm được mấy khu đất đó với mục đích duy nhất là bán lại dưới dạng nhượng quyền khai thác mỏ cho người Nga và người Trung Quốc chứ? Một trong các vụ án chúng ta điều tra đang che giấu một món lợi cùng kiểu. Chúng ta cần điều chỉnh hai cuộc điều tra theo hướng đó.
Và ông nghĩ người ta sẽ để chúng ta làm vậy sao? Erdenbat nắm trong tay một phần truyền hình, đa phần báo chí, một nửa số nghị sĩ và có lẽ là ba phần tư lực lượng cảnh sát!
Billy e ngại.
Tôi mặc xác những kẻ đó. Còn về lãnh đạo, Mickey chết rồi, Chuluum hẳn lúc này đang bị tạm giam, và toàn ban sẽ rơi vào tình trạng vô tổ chức trong vài ngày. Cần tận dụng việc này để điều tra thật khẩn trương. Billy, tìm lấy hai hay ba thanh tra mà cậu tin cậy và lần theo tất cả các đầu mối của hai vụ án, tìm hiểu xem Erdenbat có thể có dính líu ở đâu và như thế nào. Nhưng trước đó, tôi muốn Solongo và cậu mở lại hồ sơ về Kushi. Hai người có hai ngày để nắm lại tất cả từng chi tiết, từng bằng chứng, từng lời khai, và thiết lập cho tôi một mối liên hệ với Erdenbat. Solongo, tìm lại tất cả các bằng chúng, còn cậu lấy tất cả lời khai của các nhân chứng. Tôi muốn một mối liên hệ với Erdenbat, hai người nghe rõ chứ? Tôi muốn một mối liên hệ như thế. Chắc chắn phải có!
Billy và nữ bác sĩ pháp y vẫn im lặng. Điều khiến họ ấn tượng là sự bình tĩnh và sức mạnh trong những lời nói của Yeruldelgger. Đó không phải là người đàn ông đang giận dữ, đó là người đàn ông cứng cỏi, tự tin, đầy thuyết phục.
Solongo, anh cũng muốn em tìm lại hồ sơ giải phẫu tử thi.
Yeruldelgger, chính em đã tiến hành giải phẫu!
cô khẩn khoản.
Anh biết, nhưng em hãy làm ơn xem lại nguyên nhân tử vong.
Hiển nhiên là bị bóp cổ!
Giờ thì không còn gì hiển nhiên trong vụ này nữa. Gã bị anh thẩm vấn đã nói rằng cái chết là tai nạn sau một cú ngã rồi được ngụy tạo thành bóp cổ. Em hãy làm ơn xem lại việc này!
Nhưng gã đàn ông mà anh đã buộc mở miệng, chẳng phải hắn chính là mối liên hệ anh đang tìm để đánh đổ Erdenbat sao?
Solongo hỏi.
Hắn có thể là vậy lắm, nhưng hắn chết rồi!
Anh đã giết hắn?
Không, không phải anh!
Solongo nhìn thẳng vào mắt ông, như thể cô chờ đợi điều gì khác hơn là câu trả lời này, song Yeruldelgger vẫn bình thản đón nhận ánh mắt cô, trên khóe miệng thấp thoáng một nụ cười khó nhận thấy.
Nhân tiện, Gantulga gửi lời chào em!
cuối cùng ông nói, không rời mắt khỏi cô.
Một khoảnh khắc yên lặng nữa nối liền ánh mắt của họ, trong khi Billy, đôi mắt cũng đang nhìn chằm chằm nhưng là xuống sàn, cố gắng sắp xếp trong đầu tất cả những gì cậu ta vừa trải qua và được biết.
Còn một điều tôi vẫn không hiểu,
cuối cùng cậu ta thú nhận.
Bố mẹ cô bé đã ra sao nhỉ?
Điều này thì tôi sẽ sớm biết thôi,
vừa nói vừa đứng dậy.
Có thể là vào sáng mai!
Anh đi sao?
Solongo ngạc nhiên.
Phải. Anh sắp phải đi quãng đường dài…