Chương 1137


Chuyện đầu tiên mà Matthew làm khi trở về nhà chính là đi tìm gia phả của gia tộc Hal, sau cùng cậu ta tìm cách lấy được mật mã tủ bảo hiểm từ chỗ mẹ mình, nhân cơ hội tìm kiếm gia phả của gia tộc Hal, phát hiện ghi chép của gia phả bắt đầu chưa lâu. Cậu ta tính toán thời gian, thấy có một vài điểm giống với những gì cậu ta được nghe thấy hôm nay. Thời gian bắt đầu ghi chép trong gia phả là hơn tám mươi năm trước, thời gian ghi chép chính xác là bắt đầu từ bảy mươi năm trước.

So với những gia tộc cổ xưa có lịch sử hơn trăm năm kia thì gia tộc Hal chỉ là gia tộc trẻ tuổi đến mức không thể nào trẻ hơn. Điều này cũng chứng minh được lý do vì sao từ đầu đến cuối gia tộc Hal đều bị người ta xem là gia tộc suy Vong.

Cậu ta đang xem chăm chú thì bất ngờ sau lưng vang lên một giọng nói:
Matthew! Con đang làm gì thế?


Matthew giật mình, thấy ba mình đang đứng trước cửa. Tầm nhìn của lão Hal lướt qua tay của Matthew, ông ta cầm quyền gia phả lên, nói:
Sao con lại đột nhiên muốn xem thứ này?


Matthew lo lắng đứng dậy, nhất thời không biết nên trả lời thế nào. Lão Hal đeo kính lão lên, cầm quyền gia phả gia tộc lên nói:
Xem cũng được, tìm hiểu một chút cũng không có gì là xấu.

Ba. Trong lịch sử bảy mươi năm của gia tộc Hal, mỗi đời con cháu, đều có một người tên gọi là Matthew, tại sao thế? Tại sao lại không đặt cho con một cái tên khác?
Lão Hal ngẩng đầu nhìn cậu ta:
Ông nội con tên Matthew, nhưng đáng tiếc ông ấy mất sớm, lúc đó con vừa sinh ra nên đã dùng cái tên này. Sao đột nhiên lại quan tâm đến chuyện này?


Matthew do dự một hồi mới trả lời:
Ba, có những chuyện con muốn nói thật với ba.



Chuyện gì?



Hôm nay... con... Trước đó con biết được ngài Edward đang tìm gia phả của gia tộc làm vườn của họ là gia tộc Dewey, sau đó con nhớ trong nhà kho cũ có một quyển, nên con đã mang đến đó...



Con nói cái gì?
Matthew bị ánh mắt của ba mình làm cho chấn động, không kìm được mà lùi về sau một bước:
Con không cố ý..

Quyển gia phả đó đâu?
Lão Hal hỏi:
Con đã đưa gia phả cho Công tước Edward rồi?



Đúng vậy.
Matthew cuối cùng cũng nhận ra được cảm giác không đúng từ lão Hal. Sắc mặt ông ta trắng bệch như sắp sụp đổ, muốn ngã nhào xuống đất. Matthew vội vàng bước qua dìu lấy ông ta:
Ba, nó không có liên quan đến chúng ta, phải không?
Lão Hal được dìu đến ngồi trên ghế, đầu óc choáng váng hoa mắt, một hồi sau, ông ta mới mở miệng nói:
Ý trời! Đây tất cả đều là ý trời!


Matthew ngỡ ngàng,
Ba, ba nói gì thế?

Matthew, không phải lúc nãy con vừa hỏi, tại sao khi con xem gia phả lại phát hiện mỗi một đời đều có một người tên Matthew sao?
Matthew đột nhiên trở nên căng thẳng. Lẽ nào thật sự giống như gia tộc họ Dewey sao?

Sau đó, cậu ta nghe thấy lão Hal nói:
Vì gia tộc của chúng ta có một di huấn, để kế thừa thành tích xây dựng gia tộc của tổ tiên nên đã đặc biệt dùng cái tên đó, để truyền cho các đời sau...


Matthew nhíu mày, không biết nên nói gì. Lão Hal tiếp tục nói:
Gia tộc của chúng ta... thật ra, là một chi của gia tộc khác.
Matthew trừng to mắt thật mạnh, hỏi:
Là từ gia tộc Dewey tách ra? Có đúng không?
Lão Hal ngẩng đầu nhìn cậu ta, gật đầu, nói:
Đúng!


Quả nhiên là sự thật, những gì lúc nãy cậu ta nghe thấy ở phủ Công tước đều là sự thật, bọn họ thật sự tách ra từ gia tộc Dewey. Lúc này thì cậu ta cũng đã giải thích được nguyên nhân tại sao gia tộc của cậu ta rõ ràng xưng danh quý tộc nhưng lại không có cơ hội kết giao với những quý tộc thượng lưu. Dù bọn họ có đấu tranh hay cố gắng thể nào thì không cũng không thể trở thành quý tộc thật sự.


Chúng ta thay tên đổi họ, lợi dụng mối quan hệ họ hàng xa để trèo lên danh hiệu quý tộc, nhưng cuối cùng vẫn uổng công vô ích.
Lão Hal nói:
Đã nhiều năm trôi qua, bất luận chúng ta nỗ lực cố gắng thế nào, từ đầu đến cuối ba cũng không có cách nào hủy đi quyển gia phả đó, nên cuối cùng đã để nó ở một nơi mắt không thấy thì sẽ không phiền lòng này, nhưng không ngờ...

Quyển gia phả đó, tại sao lại nằm trong tay chúng ta?
Matthew hỏi.
Ban đầu gia tộc Dewey xảy ra bất đồng ý kiến, không thể không tách ra, bằng không, tất cả các thành viên của gia tộc đều sẽ bị liên lụy. Chi của chúng ta không muốn bị liên lụy nên mới rời khỏi sớm nhất. Lúc đó gia phả của gia tộc chính là do trưởng chi chúng ta phụ trách ghi chép, vì thế chúng ta mới mang gia phả đi, cất giấu hơn một trăm năm, phát triển đến hiện tại... Nếu ba sớm đốt nó hoặc vứt nó đi, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện như hôm nay...

Nhưng mà ba, đây chẳng qua chỉ là một quyển gia phả, dù là bây giờ thì nó có thể làm được chuyện gì?
Matthew không hiểu, dù bọn họ tách ra từ gia tộc Dewey thì đã sao?

Lão Hal nhìn sang Matthew, nói:
Đương nhiên là có chuyện. Ngài Edward hiện giờ đột nhiên muốn tìm gia phả của gia tộc Dewey, điều này có nghĩa là chuyện xảy ra vào năm đó sẽ bị phơi bày toàn bộ. Chúng ta là một phần của gia tộc Dewey, vì vậy không thể thoát được liên can!

Chuyện năm đó là chuyện gì?
Matthew bước đến trước một bước, nói:
Hôm nay người của gia tộc Dewey đó nói nếu xuất hiện thêm một chi của gia tộc thì cơ hội chứng minh sự trong sạch của anh ta càng nhiều hơn.

Trong sạch?
Lão Hal cười khổ:
Bọn họ không chứng minh được, chúng ta cũng sẽ bị liên lụy!
Matthew kéo tay Lão Hal, hỏi:
Ba, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì mà khiến ba nói ra những lời như vậy? Chuyện năm đó sớm nhất cũng đã xảy ra cách đây mấy trăm năm trước, có liên quan gì đến chúng ta bây giờ?



Có!
Lão Hal cất cao giọng:
Có liên quan! Năm đó gia tộc Dewey là người trực tiếp thực hiện, còn người bỏ trốn là chúng ta lại biết chuyện mà không báo, còn có người của các gia tộc lớn khác, chúng ta đều là đồng phạm!
Ông ta ngẩng đầu nhìn sang Matthew, nói:
Lẽ nào, con cảm thấy bệnh di truyền của gia tộc Edward thật sự là nguyên nhân gây bệnh?
Ông ta lắc đầu, không đúng:
Nguyên nhân thật sự là do con người làm! Hoàng thất mấy trăm năm trước đã liên kết với các gia tộc lớn để tạo ra căn bệnh di truyền mấy trăm năm của gia tộc Edward. Gia tộc Dewey chính là hung thủ lớn nhất!


Lão Hal nói xong lời này, vì quá kích động mà ông ta bắt đầu họ kịch liệt:
Khụ khụ khụ...
Ông ta thở hổn hển từng nhịp,
Ba luôn muốn gia tộc Hal đi trên con đường quý tộc chân chính, không phải vì muốn có cuộc sống của quý tộc, mà muốn dùng thân phận của một quý tộc để che giấu đi sự thật chúng ta là gia tộc Dewey. Như vậy thì dù một ngày nào đó gia tộc Edward phát hiện ra chuyện bệnh di truyền, tốt xấu gì chúng ta cũng có thân phận quý tộc để bảo vệ bản thân... Nhưng bây giờ...


Tròng mắt Matthew từ mơ màng nay đã trở nên sáng rực, cậu ta cảm thấy tim mình đang đập rất nhanh, cậu ta truy hỏi:
Ba, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì? Ba nói cho con biết đi! Ba nói đi!


Lão Hal lắc đầu:
Không! Chuyện đã đến nước này, ngài Edward đã bắt đầu nghi ngờ, điều này có nghĩa là sớm muộn gì cậu ta cũng sẽ điều tra rõ chuyện này, bây giờ chỉ còn là vấn đề thời gian thôi...
Ông ta che miệng, lại bắt đầu họ một trận, hít thở nặng nhọc, cố gắng bình tĩnh tâm trạng kích động của mình.


Matthew, cho người chuẩn bị xe, giờ ba phải đến phủ Công tước gặp ngài Edward, ba phải tranh thủ trước khi cậu ta điều tra được tin tức từ người khác mà đến thú thật mọi chuyện, để nhận được sự tha thứ.
Matthew vội vàng lắc đầu:
Ba, không được! Chúng ta không thể làm vậy!


Lão Hal kiên quyết nói:
Matthew, con không hiểu. Năm đó chi của chúng ta muốn tách ra là vì lo lắng sẽ có ngày này... Theo thông lệ, ba sẽ cho con biết chuyện này sau khi con của con ra đời...

Vậy bây giờ ba nói con biết đi!
Matthew nói:
Ba cho con biết đi, con sẽ đến thú tội với ngài Edward. Con và vị hôn thê của ngài Edward là bạn học cùng lớp, nói không chừng con có thể thay gia tộc Hal giành được một chức tước quý tộc thật sự...
Lão Hal lắc đầu:
Không, tuyệt đối không thể! Ngài Edward không phải là người đơn giản như con nghĩ đâu. Sau khi cậu ta làm rõ nguyên nhân hậu quả, cậu ta có thể nhìn thấu được tính toán của con một cách dễ dàng. Matthew con vẫn còn trẻ, con không biết ngài Edward rốt cuộc là người thế nào đâu...



Ba!
Matthew nghiêm túc nhìn ông ta,
Con trưởng thành rồi, con sẽ nhanh chóng phải gánh vác, con phải có đóng góp. Ba cứ mãi xem con là trẻ con, điều đó có nghĩa là con mãi mãi không có cơ hội trưởng thành! Tin con đi, con sẽ nỗ lực vì gia tộc Hal. Họa là do con gây ra, quyển gia phả đó là do con lấy ra, vậy con phải chịu trách nhiệm đến cuối cùng, bằng không sau này sao con có thể gánh vác được áp lực của gia tộc?


Lão Hal sững sờ nhìn con trai của mình. Ông ta biết Matthew không phải là người thật sự thông minh, khả năng của cậu ta chỉ ở mức trung bình, nhưng gia tộc Hal vốn dĩ không có gien tài giỏi. Nếu so sánh ra, Matthew hình như là người giỏi nhất, dù ông ta không hài lòng, ông ta cũng chẳng có sự lựa chọn nào khác.

Tối hôm đó, trưởng tộc đương nhiệm của gia tộc Hal bị bệnh tim tái phát, sau đó chết trong vòng tay của con trai ông ta là Matthew, trước khi chết còn có di ngôn dặn dò, Matthew sẽ kế nhiệm chức trưởng tộc của gia tộc Hal. Tin tức truyền đến tai của Công tước đại nhân, anh ngẩn ra,
Vậy sao?
Lý Tư Không ngoáy lỗ tai:
Haiza, hay thật, chết cũng rất đúng lúc, vừa chạy về nhà hỏi chuyện thì sau đó ông ta đã chết ngay, cậu ta trở thành người nắm gia tộc


Cổng tước đại nhân vểnh khóe môi,
Nếu là như vậy thì không còn nghi vấn gì nữa, gia tộc Hal nhất định là một chi của gia tộc Dewey, bọn họ giấu đầu nhưng đã lòi đuôi mất rồi. Lão Hal nhất định có đáp án mà tôi muốn biết, chỉ là Matthew đã nhanh hơn một bước. Sau khi có được đáp án đó, cậu ta đã quyết tâm để mình trở thành người duy nhất biết được đáp án cho đến bây giờ.
Anh nhìn sang Lý Tư Không,
Đợi tang sự của gia tộc Hal kết thúc, hãy mời cậu Hal đến phủ Công tước làm khách, hiện giờ cậu ta đã có tư cách bàn điều kiện với tôi rồi.


Lý Tư Không chặc lưỡi:
Sớm biết vậy thì đã đi tìm lão Hal rồi.
Công tước đại nhân mỉm cười,
Đúng vậy, chỉ có điều, tôi đã đánh giá thấp khả năng của Matthew, tâm địa cậu ta độc ác hơn vẻ bề ngoài.


Vì một người phụ nữ mà giết chết ba của mình, đây là chuyện không phải ai cũng làm được. Cung Ngũ tan học trở về, chuyện đầu tiên mà cô làm là chạy đi tìm Công tước đại nhân:
Anh Tiểu Bảo, anh Tiểu Bảo, em nghe bạn học trong lớp nói ba của Matthew chết rồi, anh đã biết chưa?


Công tước đại nhân mỉm cười gật đầu với cô:
Ừ, là sự thật. Anh đã cho người đi gửi lời chia buồn rồi.
Cung Ngũ buồn bã thở dài:
Người chết thật dễ dàng, sống lại rất khó khăn.

Ừ, đúng vậy, chết rất dễ dàng, còn sống thì lại rất khó.
Anh kéo cô ngồi lên chân mình, nói:
Nên chúng ta phải biết trân trọng, không lãng phí thời gian, mỗi giây mỗi phút đều phải vui vẻ mới xứng đáng với bản thân.


Cung Ngũ gật đầu,
Đúng vậy đấy! Đúng rồi, anh Tiểu Bảo, hôm nay Matthew có đến tìm anh không? Anh đã hỏi rõ ràng chưa?



Cậu ta đã có sự nghi ngờ, sau đó cậu ta chạy về hỏi ba mình.
Công tước đại nhân mỉm cười, nói:
Anh đoán, ở một số phương diện nào đó cậu ta đã xảy ra bất đồng ý kiến với ba mình.



Anh Tiểu Bảo, anh nói vậy là có ý gì? Anh đừng nói với em là ba của Matthew đột nhiên chết đi là có liên quan đến Matthew? Hình như em có gặp ông ta một lần trong Cung điện, tuổi cũng không lớn, sao đột nhiên lại chết rồi?



Với gia đình như bọn họ, phòng ngủ cá nhân đều được cách âm và có hệ thống bảo vệ rất hoàn thiện nên không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mà anh rất hiểu lão Hal và vị bạn học kia của em. Có lẽ cậu ta không dám đích thân giết chết ba của mình. Theo như anh biết, lão Hal bị bệnh tim, vì vậy, thấy chết mà không cứu có lẽ là thủ đoạn mà Matthew đã sử dụng.
Sau lưng Cung Ngũ toát mồ hôi lạnh,
Lẽ nào là Matthew và ba cậu ta cãi nhau, ba cậu ta tức giận nên bệnh tim tái phát, cậu ta lại không cấp cứu kịp thời mà mở to mắt nhìn ba mình chết đi, có phải không?


Công tước đại nhân mỉm cười, nói:
Muốn biết chuyện này thì rất dễ dàng, khám nghiệm tử thi là sẽ rõ ngay, nhưng mà bản thân là người kế nhiệm chức trưởng tộc của gia tộc Hal, Matthew có lẽ sẽ không cho phép khám nghiệm tử thi. Dù sao thì nó cũng sẽ mang đến những rắc rối mà cậu ta không hề muốn.


Cung Ngũ lẩm bẩm nói:
Cũng chẳng phải thâm thù đại hận, đó lại là ba cậu ta, sao cậu ta có thể nhẫn tâm như vậy? Con người đúng là động vật kỳ lạ, thật sự rất kỳ lạ!
Công tước đại nhân ngẩng đầu hôn lên môi cô một cái, nói:
Đúng vậy, thật sự rất kỳ lạ! Đối với rất nhiều người mà nói, tình cảm là thứ không hề tồn tại.
Sau khi tang lễ của Lão Hal kết thúc, Matthew xuất hiện trước phủ Công tước và nhanh chóng gặp được Công tước đại nhân.

Vẫn ở trong phòng nghị sự.

Thông thường, đối với những người đến phủ Công tước thăm hỏi, gặp ở phòng khách là chính xác nhất, đương nhiên, điều đó cũng thể hiện sự xem nhẹ của Công tước đại nhân đối với khách đến, khi ghép hai ý nghĩa đó lại với nhau, người biết được sự việc sẽ có một cảm giác bất đắc dĩ không được thoải mái.


Cậu Hal, xin mời.


Người hầu nữ mang trà đến, Công tước đại nhân giơ tay ra hiệu. Quần áo Matthew mặc hiện tại đã không còn giống như trước mà có kiểu tương tự như lão Hal, nỗ lực tỏ ra sự quý tộc của mình. Cậu ta bưng ly trà lên, tư thế cầm ly trà cũng cố gắng tỏ ra sự nho nhã của quý tộc, vì thiếu đi sự tự nhiên tích lũy qua năm tháng nên dáng vẻ trông rất khoa trương.
Ngài Edward, cảm ơn ngài đã nhớ đến tang lễ của ba tôi, tôi sẽ luôn ghi nhớ trong lòng. Đương nhiên, hôm nay tôi đến là có chuyện muốn thương lượng với ngài Edward, không biết ngài Edward có đồng ý nghe lời mời hợp tác của tôi không?


Công tước đại nhân mỉm cười, trả lời:
Tôi không làm chuyện không có lợi cũng chẳng có hại, chuyện hợp tác còn phải xem có đáng để tôi ra tay hay không.
Matthew trả lời:
Tôi có nghe qua nguyên nhân mà ngài Edward muốn tìm gia phả của gia tộc Dewey, chính là muốn tìm hiểu rõ nguyên nhân gây ra căn bệnh di truyền của gia tộc Edward, có phải không?
Tay đang bưng ly trà của Công tước đại nhân lập tức khựng lại, sau đó anh hồi phục lại vẻ bình thường, nhẹ nhàng để ly trà lên bàn, cúi đầu mỉm cười không nói gì. Một hồi sau, anh nói:
Chuyện mà cậu Hal nói, thật sự tôi rất muốn biết. Không biết cậu Hal có điều kiện gì?


Công tước đại nhân không ngờ vị công tử vừa mới nhậm chức này của nhà Hal lại mang đến cho anh một món quà lớn như vậy. Dù sao thì ban đầu điều anh muốn biết không phải là nguyên nhân gây ra bệnh di truyền của gia tộc Edward mà là muốn biết rõ rốt cuộc năm đó gia tộc Dewey đã xảy ra chuyện gì mới dẫn đến chuyện bị chia năm xẻ bảy. Anh thậm chỉ còn chẳng nghi ngờ chuyện bất cứ gia tộc nào khả nghi có thể liên quan đến căn bệnh di truyền của mình, nhưng không ngờ, Matthew lại trực tiếp nói thẳng vào chuyện căn bệnh di truyền.

Vừa nói như vậy, Công tước đại nhân lập tức biết ngay, chuyện xảy ra ba trăm năm trước ở gia tộc Dewey nhất định là có liên quan đến căn bệnh di truyền của gia tộc Edward.

Có thể làm cho một gia tộc lớn như vậy tan rã trong khoảng thời gian ngắn, thậm chí còn khiến nhiều nhánh gia tộc sau khi bỏ đi đều phải thay tên đổi họ, nhất định là liên quan đến chuyện sống chết của bọn họ.

Bên đồng ý nhất định là có sự hỗ trợ ở phía sau, còn bên phản đối nhất định không dám đắc tội với thể lực to lớn kia, trong đó còn một bên sợ bị thể lực lớn kia báo thù và cảm thấy có lỗi với gia tộc Edward nên bọn họ mới lựa chọn rời khỏi quê hương của mình để đi tránh mối tai họa này.

Lúc đó, thể lực nào có thể vượt qua được gia tộc Edward? Không còn nghi ngờ gì nữa, chính là hoàng tộc.

Có thể trấn áp được gia tộc Edward hùng mạnh, chỉ có mỗi mình thể lực của hoàng tộc.

Công tước đại nhân nghĩ đến sự sợ hãi của Quốc vương đối với gia tộc Edward chiến công hiển hách. Sự trung thành của gia tộc Edward không hề khiến Quốc vương cảm thấy gia tộc này là một đồng minh, ngược lại còn làm dấy lên sự nghi kỵ của Quốc vương. Vậy cách trấn áp duy nhất là gì?

Gia tộc Edward không thể nào bị hủy diệt chỉ trong một đêm, dùng cách gì mới có thể khiến cho gia tộc Edward vẫn một lòng trung thành nhưng không phải vì bị trấn áp mà gặp phải họa diệt môn? Bắt đầu từ người bên cạnh, bắt đầu từ người thân tín nhất bên cạnh.

Công tước đại nhân suy đoán, lúc đó gia tộc Dewey có lẽ là gia tộc đầu tiên mà Quốc vương nghĩ tới. Vì gia tộc Dewey từng nhiều đời nghiên cứu về thảo dược, ông ta nhất định đã nghĩ ra một cách mà thần không hay quỷ không biết.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Tước.