Chương 1194
-
Công Tước
- Yến Tử Hồi Thời
- 1526 chữ
- 2022-02-09 03:50:29
Nước mắt Tần Tiểu Ngư lại dâng lên trong hốc mắt:
Nhưng mà, nhưng mà... đơn giao hàng đã bị cầm đi rồi!
Cung Ngũ kinh hãi:
Cậu không lấy đượ8c tiền, đưa cái thứ đồ chơi kia cho người ta làm gì hả?
Nước mắt Tẩn Tiểu Ngư chảy ra,
Ban đầu chú Út của cậu nói, có thể cầm đi thử3 giúp tớ một chút, sau đó cầm đi, còn nói người ta nói không trả lại, hết cách rồi! Hu hu hu hu...
Yến Đại Bảo vội vàng che tai lại, lại bắt 9đầu rồi. Cung Ngũ:
Tớ thật phục cậu đấy! Bản sao đâu? Có bản sao không?
Tần Tiểu Ngư lắc đầu,
Không... không có...
Cung Ngũ hít sâ6u:
Tần Tiểu Ngư, cậu hết thuốc chữa rồi! Đầu óc cậu không thích hợp để làm ăn, ít nhất không thích hợp làm ăn một mình. Cậu bỏ ít tiền mời ng5ười giúp đỡ đi, cậu đừng mơ tự mình chạy, cảm thấy tiền gì cũng là tự mình kiếm.
Tần Tiểu Ngư khóc ngất:
Tớ phải làm thế nào đây?
Cung Ngũ suy nghĩ một chút, nói:
Những thứ khác cụ thể thế nào tớ cũng không rõ, có điều nhìn từ những gì cậu đang nói, nút thắt chủ yếu là liên quan đến cái điểm cậu mù mắt này.
Cung Ngũ:
Thật ra có một cách, ít nhất có thể khiến cậu gặp được chú Út tớ, không đến nỗi lên núi là bị người đuổi xuống giống như bây giờ nữa.
Tần Tiểu Ngư vội vàng hỏi:
Cách gì?
Tần Tiểu Ngư tức giận:
Tớ ngu chỗ nào?
Lam Anh thở dài, cũng không biết nói gì. Yến Đại Bảo giống như nghe ra cái gì, sưng mặt lên hỏi:
Tiểu Ngũ, có phải cậu đang nói tớ ngu xuẩn không?
Cung Ngũ nói:
Chữa khỏi bệnh mù của cậu.
Yến Đại Bảo ở bên cạnh tò mò hỏi:
Nhưng rõ ràng mắt Tẩn Tiểu Ngư rất sáng!
Tần Tiểu Ngư vội vàng phụ họa:
Đúng thế!
.
Cung Ngũ:
Yến Đại Bảo có thể không biết gì, cậu thì không nên ngu xuẩn như vậy chứ?
Cung Ngũ:
...
Cô kiên quyết lắc đầu:
Không, tớ đâu có nói cậu ngu xuẩn.
Cô chặc lưỡi,
Yến Đại Bảo, cậu ở bên cạnh nghe, đừng nói chen vào, có được không?
Tần Tiểu Ngư mím môi, nhìn chằm chằm Cung Ngũ, nói:
Cậu nói đi? Tớ ngu chỗ nào? Tớ làm ăn lâu như vậy, nếu không phải là tại tên khốn nạn Cung Cửu Dương kia, tớ sẽ như vậy à?
Tần Tiểu Ngư trợn to mắt, cô ta có một đôi mắt hồ ly vô cùng xinh đẹp, lúc mở mắt nhìn như mắt mèo, con ngươi tròn xoe, không phải là thuần màu đen, nhìn gần giống như ánh sáng của ngọc lưu ly, đuôi mắt hẹp dài, hơi cong lên, lúc nhìn người khác ánh nước dao động, xinh đẹp không chút tạp chất.
Cung Ngũ luôn cảm thấy Tần Tiểu Ngư có thể làm ăn được ở bên ngoài tuyệt đối là vì người ta bị vẻ đẹp của cô ta mê hoặc. Tần Tiểu Ngư vẫn ở bên kia thút thít, canh cánh trong lòng với sự thật không tồn tại Cung Ngũ nói cô ta bị mù, nhưng lại không dám đắc tội Cung Ngũ, chỉ đành hỏi:
Vậy tớ làm thế nào đây?
Cung Ngũ:
...
Lam Anh cười nói:
Đại Bảo, không thổi, để người ta thấy lại cười cho, cậu quên rồi à? Lúc cậu mới đến trường học thổi một quả bong bóng, sau đó không biết làm sao truyền ra ngoài, ai cũng biết Yến Đại Bảo ở khoa tiếng Anh thổi bong bóng bao cao su, sau đó đến lúc ba cậu biết mới thôi.
Tần Tiểu Ngư lập tức giận ứa nước mắt:
Không thể nào! Từ đầu tới cuối anh ta luôn ngược đãi tớ, giày vò tớ, chính là muốn giữ tiền của tớ, còn lừa gạt tớ dùng bao nhiêu bao cao su, tớ hận chết anh ta, hu hu hu...
Lam Anh:
...
Cung Ngũ:
Tần Tiểu Ngư, cậu chia tay với bạn trai cậu, chắc chắn chú Út tớ sẽ gặp cậu.
Tần Tiểu Ngư khiếp sợ:
Tình cảm của tớ và bạn trai vẫn tốt, tại sao cậu phải bảo bọn tớ chia tay?!
Cung Ngũ:
Chú Út nói cậu mù, không phải là chê bạn trai cậu chọn không tốt sao? Cậu tự nói xem, cậu cảm thấy tám mươi vạn tệ quan trọng, hay là bạn trai cậu quan trọng?
Tần Tiểu Ngư nghiêm túc suy tính, mặt xoắn xuýt, cuối cùng nói:
Tớ cảm thấy, đều quan trọng.
Vậy cậu hết thuốc chữa rồi, chú Út chắc chắn sẽ không gặp cậu.
Vẻ mặt Tần Tiểu Ngư suy sụp,
Nhưng mà liên quan gì đến bạn trai tớ? Tình cảm của tớ và anh ấy tốt như vậy, tại sao phải chia tay?
Cung Ngũ:
Tại sao phải chia tay tớ cũng không biết. Con người chú Út vẫn luôn kỳ cục, thích bắt nạt người khác, còn thích gây khó dễ cho người khác. Còn có một cái khả năng, chính là chú ấy thích cậu, thấy cậu có người yêu thì khó chịu. Tổng giám đốc bá đạo trên ti vi không phải đều như vậy sao?
.
Yến Đại Bảo kinh ngạc:
Rất nhiều bao cao su! Có phải là loại màu sắc không?
Cô ấy hưng phấn,
Tần Tiểu Ngư, cậu nói cụ thể với tớ đi, trước kia tớ hỏi cậu cậu đều không nói, bây giờ nói đi!
Tần Tiểu Ngư dùng những lời cô ta có thể nghĩ ra được, ngay trước mặt Cung Ngũ, mắng chú Út của Cung Ngũ máu chó đầy đầu. Cung Ngũ:
Tớ lén cho cậu một đề nghị, cậu giả vờ chia tay với bạn trai cậu, sau đó nói với chú Út là cậu chia tay với bạn trai rồi, xem chú ấy nói như thế nào, không phải sẽ biết sao?
Yến Đại Bảo vội vàng gật đầu:
Đúng thế đúng thế, như vậy tốt nhất, Tần Tiểu Ngư sao cậu lại không nghĩ ra thế?
Mắt Tần Tiểu Ngư đỏ ửng:
Vậy... vậy tớ về thử xem sao?
Cung Ngũ gật đầu:
Ừm, đi đi, hai ngày nữa là cuối tuần, tớ sẽ đi đến núi Cung Thành một chuyến. Đến lúc đó nếu như gặp chú Út, tớ sẽ nói tốt vài câu cho cậu.
Tần Tiểu Ngư vội vàng gật đầu:
Ừ ừ, cám ơn Tiểu Ngũ, tớ yêu cậu chết đi được.
Cô ta khóc thút thít, vừa cầm mấy tờ giấy lau nước mắt nước mũi, vừa nói:
Vậy tớ đi trước đây, chiều tớ còn phải đi giao hàng. Về sẽ tặng cậu hai hộp.
Cung Ngũ trợn mắt:
Đừng, anh Tiểu Bảo lại không có ở Thanh Thành, tặng tớ cũng chẳng làm gì? Cần chứ!
Yến Đại Bảo ở bên cạnh nhảy lên,
Có thể thổi bong bóng!
Nói xong, Tần Tiểu Ngư hít mũi, đi về ký túc xá của mình. Ba người trong ký túc xá ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng Cung Ngũ tổng kết:
Sao cậu ấy sống được đến hôm nay vậy?
Lam Anh thở dài,
Người ngu có phúc của người ngu.
Bên tai cuối cùng cũng yên tĩnh, Cung Ngũ thở dài, nói:
Tớ thật sự không muốn dính dáng gì đến chuyện của Tần Tiểu Ngư và chú Út của tớ cả. Tớ cảm thấy suy nghĩ của chú Út không đơn giản.
Yến Đại Bảo cười, hỏi:
Có phải là trò tổng giám đốc bá đạo yêu tôi không?
Cung Ngũ gật đầu:
Tớ đoán như vậy. Dĩ nhiên, cũng không loại bỏ nguyên nhân chú Út nhất thời mê muội, bị vẻ ngoài của Tần Tiểu Ngư quyến rũ. Đây là bệnh chung của người có tiền. Huống hồ tình sử trước kia của chú Út tới cũng không tốt một chút nào.
Yến Đại Bảo vội vàng xích lại gần,
Nói thử xem!
Cung Ngũ cảm thấy nói việc xấu trong nhà ra không hay lắm, cô nói qua loa:
Dù sao cũng chính là quan hệ nam nữ linh tinh. Aiya, tớ mệt quá, nào nào, để tớ nằm một lúc đi, trời nóng nên là buồn ngủ rồi!
Yến Đại Bảo thất vọng,
Không nói thì thôi, hừ!
Tan học về sớm, Cung Ngũ hỏi Bộ Tiểu Bát thời gian tan học, cảm thấy còn có thể chạy đến Thiết Yến đón Bộ Tiểu Bát. Yến Đại Bảo vừa nghe thấy đến Thiết Yến lập tức nói:
Tớ cũng đi!
Yến Đại Bảo vô tội chớp mắt, còn nói:
Vậy cũng có thể giữ lại sau này dùng!
Cung Ngũ vội vàng nói:
Sau này cậu phải sinh con, nếu dùng cái đó sẽ không có cách nào sánh được.
Tần Tiểu Ngư hùa theo Cung Ngũ,
Vậy bỏ đi, đợi sau này cậu cần thì nói với tớ, tớ khẳng định sẽ bán rẻ cho các cậu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.