Chương 1296
-
Công Tước
- Yến Tử Hồi Thời
- 832 chữ
- 2022-02-10 04:07:46
Ăn cơm xong, Lý Nhất Địch tiễn một nhà ba người Công tước đại nhân và Cung Ngũ đi trước, đợi xe của bọn họ lái đi rồi, anh ta mớ8i dẫn Yến Đại Bảo lên xe. Lên xe rồi, anh ta mới cười nói với Yến Đại Bảo:
Đại Bảo, hôm qua một người bạn của mẹ anh tặng cho 3bà mấy quả xoài cực kỳ to, chúng ta về nhà aNHÂNói chuyện rồi cho em mang mấy quả về nhà được không? Em và Tiểu Ngũ đều có phần9.
Yến Đại Bảo vừa nghe thấy thế lập tức trả lời:
Được ạ! Anh Bánh Bao em thích ăn xoài!
.
Lý Nhất Địch mỉm cười gật 6đầu, hôn lên trán Yến Đại Bảo một cái, nói:
Anh biết Đại Bảo thích ăn xoài, cho nên anh không cho ai động vào, để dành cho Đại5 Bảo Bảo hết.
Dọc đường đến Thiết Yến đều không quá yên bình, trước sau trái phải luôn có xe không rõ thân phận đi theo định ép xe vào ven đường nhưng luôn không dám đường đột hành động, bởi vì Yến Đại Bảo ngồi ở trên xe.
Lý Nhất Địch bình tĩnh chỉ huy tài xế xông bên trái vượt bên phải, cuối cùng thuận lợi thoát khỏi hàng xe vây quanh. Yến Đại Bảo hỏi:
Làm gì mà lái nhaNHÂNhư vậy? Ba nói phải chú ý an toàn.
Lý Nhất Địch cười nói:
Anh bảo tài xế lái chậm một chút.
Anh ta kéo dây an toàn phía sau thắt ngang eo Yến Đại Bảo,
Sau này ngồi ở phía sau cũng phải thắt dây an toàn.
Yến Đại Bảo gật đầu:
Vâng vâng. Em biết rồi.
Sau khi tiến vào khu vực Thiết Yến thì xe giảm tốc độ. Yến Đại Bảo tự tại ngồi ở phía sau, nói:
Anh Bánh Bao, aNHÂNói xem, nếu chúng ta kết hôn rồi thì có phải cũng có thể sinh ra một Cải Trắng Nhỏ không?
Lý Nhất Địch nghiêng đầu nhìn về phía cô:
Đại Bảo Bảo muốn kết hôn rồi à?
Yến Đại Bảo gật đầu, nói:
Vâng, Tiểu Ngũ cũng sắp kết hôn với anh em, em cũng muốn kết hôn rồi, vậy thì con em sinh ra mới không bé hơn Cải Trắng Nhỏ nhiều.
Nói xong, cô có chút phiền muộn,
Nhưng bây giờ Cải Trắng Nhỏ đã hơn một tuổi rồi, nếu như em kết hôn, lại sinh con... Có phải là con em sẽ nhỏ hơn Cải Trắng Nhỏ rất nhiều không! Làm thế nào đây?
Lý Nhất Địch ôm lấy vai cô ấy, mỉm cười nói:
Đúng là muộn hơn một chút. Phải làm thế nào đây?
Yến Đại Bảo nghiêng đầu nhìn anh ta, tủi thân muốn chết,
Anh Bánh Bao aNHÂNói phải làm thế nào bây giờ?
Lý Nhất Địch suy nghĩ một chút, nói:
Không nghĩ được cách nào để làm chị em tốt với Cải Trắng Nhỏ, có điều chúng ta có thể nghĩ đến chuyện kết hôn cùng nhau. Đại Bảo Bảo em nói xem, nếu như bây giờ chúng ta cùng kết hôn với Tiểu Ngũ, có phải sẽ rất náo nhiệt không?
Yến Đại Bảo ngẩng đầu lên nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó cô gật mạnh đầu:
Vâng vâng, anh Bánh Bao, hai chúng ta cũng kết hôn đi! Con không có cách nào làm bạn tốt với Cải Trắng Nhỏ không sao cả, nhưng chúng ta có thể để em gái của Cải Trắng Nhỏ làm bạn tốt với con của chúng ta!
Càng nghĩ cô càng cảm thấy cái ý này quá là tốt.
Lý Nhất Địch lập tức nói:
Vậy thì lần này chúng ta nói với ba mẹ anh một tiếng trước nhé? Hôn nhân đại sự nhất định phải để ba mẹ đồng ý mới được. Thông báo với ba mẹ anh xong rồi lại đi tìm cô Triển và chủ Yến, có được không?
Yến Đại Bảo mím môi, dùng sức gật đầu:
Được!
Cô nắm tay lại, dáng vẻ thể nào cũng phải làm được chuyện lớn này. Lý Nhất Địch đưa Yến Đại Bảo về nhà. Trên đường anh ta dạy Yến Đại Bảo rất nhiều thứ, gặp ba mẹ phải lễ phép, phải ngoan ngoãn, Yến Đại Bảo trịnh trọng gật đầu. Hiểm khi Lý Tư Không bị gọi về nhà, anh ta vừa mở cửa ra đã nhìn thấy Lý Nhất Địch và Yến Đại Bảo đứng ở cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Yến Đại Bảo rất nghiêm túc, trong tay còn xách rất nhiều đồ bổ như nhân sâm tổ yến vừa mới mua. Nhìn thấy Lý Tư Không, Yến Đại Bảo lập tức cúi người, cong người đúng chuẩn chín mươi độ:
Em chào anh Màn Thầu!
Lý Tư Không lập tức bị dọa lui về phía sau ba bước,
Làm... làm gì thế hả?!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.