Chương 1313


Nếu không phản ứng nhanh thì có lẽ ngụm nước đó của Ân Thương đã phun thẳng lên mặt Yến Đại Bảo rồi.

Anh ta cúi đầu quay sang8 bên cạnh ho sặc sụa, tiện tay vợ giấy lau miệng, vẻ mặt cảm khái nói:
Xin lỗi cô Yến, chỉ sợ gia tộc chúng tôi sẽ không đồng ý cho3 tôi ở rể
Yến Đại Bảo chép miệng,
Nếu vậy thì không được rồi. Thật đáng tiếc, tôi rất thích anh.
Ân Thương cười dịu dàng nói:
Tô9i cũng thấy rất tiếc. Nhưng có thể làm bạn với cô Yến cũng là một chuyện rất tuyệt rồi. Mong rằng tôi sẽ có vinh hạnh được tham dự h6ôn lễ của cô Yến, không biết đến lúc đó anh chàng may mắn nào có thể lọt vào mắt xanh của cô Yên.

Yến Đại Bảo cũng gật đầu tán đồng:
Đúng vậy, họ chỉ muốn con nuôi họ, không làm việc mà chỉ muốn ăn cơm rồi ngủ! Lười! Đáng đời họ nghèo rớt mùng tơi cả đời! Nhà chúng ta thì có gì không tốt? Đáng ghét!

Đúng vậy, đúng vậy!
Yến Hồi phụ họa, vừa phụ họa xong thì phát hiện Yến Đại Bảo đang nhìn ông ta chằm chằm,
Yến Đại Bảo, ánh mắt này của con là sao?


Ba!
Yến Đại Bảo mím chặt môi, ra sức nhìn chằm chằm Yến Hồi, cô hỏi:
Ba, có phải là vì có ba ở nhà, họ thấy sợ hãi, cho nên mới không dám đến nhà ta không?

Nói xong, ông ta kéo Yến Đại Bảo về nhà, về nhà rồi tìm dây thừng đến trước cửa phòng Yến Đại Bảo tự tử thì bị Yến Đại Bảo kéo xuống,
Ba!

Cung Ngũ và Cải Trắng Nhỏ vừa chơi vừa ngẩng đầu lên nhìn về phía này. Cô còn chưa làm xong luận văn tốt nghiệp, Công tước đại nhân vẫn tiếp tục sửa luận văn cho cô. Thu lại dây thừng, Yến Đại Bảo cúi đầu buồn bã, ngồi xuống một bên, giơ tay ra nhéo má Cải Trắng Nhỏ. Cải Trắng Nhỏ không vui đẩy tay cô ra, tự chơi một mình, Yến Đại Bảo nói:
Tiểu Ngũ, tớ không lấy được chồng rồi!
Cung Ngũ ngẩn người, vội hỏi:
Tại sao?
Yến Đại Bảo:
Mấy người đó đều không muốn kết hôn với tớ. Họ đều sợ ba tớ... ba còn không chịu thừa nhận nguyên nhân là tại ông ấy nữa chứ. Tớ đáng thương quá!
Cung Ngũ chậc lưỡi:
Yến Đại Bảo, không phải thế chứ, mấy người đó đều biết ba cậu là Chú Yến rồi, nếu là vì sợ Chú Yến thì họ sẽ không đồng ý đến xem mắt mới đúng chứ? Lý do này thực sự không thuyết phục.
Yến Hồi lập tức xông tới, giống như tìm được vị cứu tinh, nói:
Đúng vậy, đúng vậy! Yến Đại Bảo, con đã nghe thấy chưa? Ông đây bị oan!
Yến Đại Bảo phồng má lên, tròn xoe mắt, nhìn Cung Ngũ nói:
Nhưng mà... tại sao họ không muốn kết hôn với tớ?
.
Yến Đại Bảo gật đầu nói: 5
Ừm, được chứ.
Thực ra Yến Đại Bảo thấy rất kỳ lạ, tại sao Chu Viêm nói muốn tham gia hôn lễ của cô, Ân Thương cũng nói muốn tham gia hôn lễ của cô chứ? Cô liếc nhìn Ân Thương, nói:
Nhưng mà, tham gia hôn lễ của người khác là phải tặng bao lì xì đấy!

Ân Thương cười nói:
Đương nhiên rồi.


Cái gì?!
Ông ta kinh ngạc thốt lên:
Ông đây có chỗ nào không tốt hả? Sao ông lại làm cho chúng sợ hãi? Chúng không phạm lỗi cũng không làm cho ai ghét, đang yên đang lành ông cắt ngón chân chúng làm gì chứ? Mấy kẻ vô dụng này! Ông sẽ cho chúng đẹp mặt!

Ba xem đi!
Yến Đại Bảo nói lớn:
Bây giờ ba đang rất hung dữ, chính là vì ba hung dữ như vậy cho nên người ta mới sợ đấy.

Cô dựa người vào phía sau, đau lòng nói:
Xong rồi, ba hung dữ như vậy không ai dám kết hôn với con nữa rồi! Con không lấy được chồng nữa rồi! Oa oa oa...
Yến Hồi cảm thấy chán ghét:
Yến Đại Bảo, ông hung dữ chỗ nào hả? Ông đây dịu dàng như vậy... đau lòng về nhà cũng phải treo cổ tự tử trước cửa phòng con!

Tuy Yến Đại Bảo cảm thấy nhận được càng nhiều bao lì xì càng tốt, nhưng vẫn thấy khó hiểu, cố gãi đầu:
Vậy được thôi, anh thích đến thì đến đi.
Yến Hồi ngồi trên chiếc ghế phía sau lưng Yến Đại Bảo, tức giận nghiến răng nghiến lợi: Cái thứ không ra gì này lại dám không thích Yến Đại Bảo của ông, Yến Đại Bảo làm gì có chỗ nào không tốt? Còn dám không muốn lấy à? Tức chết!
Sau khi Ân Thương đi, Yến Đại Bảo bĩu môi, tay chống cằm, vẻ mặt ủ dột, Yến Hồi vội vàng tới dỗ dành:
Yến Đại Bảo à, ông cảm thấy con là cô gái xinh đẹp nhất trên thế giới, chúng nó không biết nhìn người! Gả đến nhà chúng ta thì có gì không tốt? Mấy thứ lười biếng đó, chúng không muốn lo lắng công việc làm ăn trong nhà, chỉ muốn Yến Đại Bảo nuôi chúng, một đám ăn hại, hừ!

Cung Ngũ chép miệng:
Yến Đại Bảo à, nguyên nhân cụ thể ra sao tớ cũng không biết, bây giờ cũng không đoán ra được, trừ khi tớ hỏi họ rồi thì mới biết được.
Cô suy nghĩ một lát rồi nói:
Hay là thế này có được không? Ngày mai cậu vẫn còn phải đi xem mắt nữa mà, tớ đi cùng cậu được không?
Yến Đại Bảo:
Hai chúng ta cùng đi xem mắt à?
Công tước đại nhân lập tức ngẩng đầu lên,
Tiểu Ngũ!
Cung Ngũ vội vàng xua tay:
Không phải hai chúng ta cùng đi xem mắt, mà là tớ đi cùng cậu, tớ giúp cậu xem. Tớ là người phụ nữ đã chuẩn bị kết hôn rồi, tớ đi xem mắt gì chứ?


Cuối cùng Công tước đại nhân cũng cúi đầu xuống, tiếp tục sửa luận văn. Yến Đại Bảo thấy Cung Ngũ đi cùng cũng được,
Được thôi, nhưng ba không được đi! Ba mà đi là sẽ làm loạn!
Yến Hồi nổi giận:
Yến Đại Bảo! Oan uổng quá! Hôm nay ông có làm loạn không hả? Rõ ràng là không mà!
Cung Ngũ chép miệng nói:
Chú Yến đi không phải đến làm loạn, lần đầu tiên chỉ là sự cố ngoài ý muốn thôi, cậu thấy chẳng phải lần này chú ấy không làm loạn đấy thôi.
Yến Đại Bảo:
Bởi vì lần này là ở Hoàng Triều, nếu phá hoại thì phải sửa, mami sẽ giận.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Tước.