Chương 1316
-
Công Tước
- Yến Tử Hồi Thời
- 1330 chữ
- 2022-02-10 04:08:13
Cô vừa vào nhà đã thấy Bộ Tiểu Bát và Tiểu Cửu, hai cậu nhóc đang tranh nhau thay giày. Nhìn thấy Cung Ngũ, Bộ Tiểu Bát vội v8àng xông tới kéo cô:
Chị ơi! Sao chị lại đi từ ngoài vào?
Cung Ngũ ngạc nhiên:
Tiểu Bát, sao em và Tiểu cửu lại ở3 đây?
Bộ Tiểu Bát:
Hôm nay trường tổ chức tiêm chủng, tiêm xong thì em được về nhà. Em nhớ chị nên đến tìm chị chơi, Tiểu 9Cửu cũng đòi đến.
Nhưng Bộ Sinh đưa hai đứa con trai vào đây sao lại không hề lo lắng gì chứ?
Anh Tiểu Bảo, em về rồi đấy.
Tiến lại gần hơn một chút, Cung Ngũ đã nghe thấy tiếng cười giòn tan như pháo rang ở trên lầu của Cải Trắng Nhỏ. Bộ Tiểu Bát cũng nghe thấy, ngẩng đầu nhìn lên trên:
Cải Trắng Nhỏ đâu rồi?
Cung Ngũ chỉ lên trên lầu,
Con bé ở trên lầu ấy.
Bộ Tiểu Cửu xông tới, giơ tay lên đánh vào chân Yến Hồi:
Đánh ống!
Cung Ngũ suýt nữa thì ngất, lại giơ tay kéo Bộ Tiểu Cửu:
Tiểu Cửu! Không được vô lễ! Qua đây mau!
Yến Hồi nổi giận:
Hai thằng nhóc chết tiệt này ở đâu ra thế? Ném đi!
Cung Ngũ nghe vậy liền nhét Cải Trắng Nhỏ vào trong lòng Yến Hồi, Yến Hồi vô thức đưa tay đón lấy Cải Trắng Nhỏ. Cung Ngũ nhân lúc này kéo Bộ Tiểu Bát và Bộ Tiểu Cửu ra, nói với Yến Hồi:
Chú Yến, Yến Đại Bảo đang ở cùng với anh Lý Nhất Địch.
Yển Hồi hét lên, đặt Cải Trắng Nhỏ xuống dưới đất, xoay người chạy thẳng. Lúc này Cung Ngũ mới thở phào nhẹ nhõm. Sau đó một mình cô bế Cải Trắng Nhỏ, một tay dắt Bộ Tiểu Cửu, tay kia của Bộ Tiểu Cửu là Bộ Tiểu Bát, ba người từ từ đi ra. Cung Ngũ hỏi:
Anh Tiểu Bảo, Chú Yến đâu rồi?
Bộ Tiểu Bát và Bộ Tiểu Cửu dắt tay Cung Ngũ, trèo cầu thang đi lên trên. Đến phòng luyện võ, ba chị em thấy Yến Hồi đang treo ngược người trên chiếc vòng, đầu hướng xuống dưới, hai tay nắm lấy hai cánh tay mũm mĩm của Cải Trắng Nhỏ, nhấc cả người cô bé lên, đang lắc lư qua lại với biên độ lớn. Cải Trắng Nhỏ bị lắc như trái bóng bàn, cô bé cười như nắc nẻ trong suốt quá trình này.
Tim Cung Ngũ suýt nữa thì rớt ra ngoài, Cải Trắng Nhỏ của cô! Bộ Tiểu Bát vừa nhìn thấy Cải Trắng Nhỏ và Yến Hồi liền buông tay Cung Ngũ ra:
Cải Trắng Nhỏ, ông nội!
Bộ Tiểu Cửu chạy đến, giơ cánh tay nhỏ bé ra ôm Cung Ngũ, ngửa mặt lên nói:
Chị!
Bộ Tiểu Cửu đã6 nói lưu loát hơn trước đây một chút, khi đi cứ nhất quyết đòi dắt tay Cung Ngũ, còn không cho anh trai dắt tay. Cung Ngũ li5ếc nhìn cậu bé,
Mỗi người một tay. Như vậy mới công bằng, nếu không sau này anh sẽ không đưa Tiểu Cửu đi chơi đâu đấy.
Cô dắt tay hai cậu nhóc đi vào trong nhà:
Ai đưa hai đứa đến đây?
Bộ Tiểu Bát nói:
Ba đưa, ba đi rồi.
Cung Ngũ nghĩ cũng thấy dễ hiểu, nhà của Yển Hồi, nếu có thể không vào thì đừng có vào, để phòng nhỡ chẳng may lại xảy ra chuyện.
Công tước đại nhân cảnh giác:
Tiểu Ngũ có dạy Đại Bảo chuyện gì không tốt không đó?
Cung Ngũ lắc đầu:
Không có mà. Em biết gì chứ.
Công tước đại nhân nghe cô nói nửa câu đầu có vẻ lí nha lí nhí, liền nói:
Tiểu Ngũ!
Cung Ngũ vội nói:
Ui chao, chắc là không sao đâu, em chỉ nói với Đại Bảo, nếu có chuyện nào mà hôn có thể giải quyết được thì cố gắng dùng nụ hôn, nếu hôn không giải quyết được thì về nhà lăn giường thôi.
Công tước đại nhân hít thở sâu:
Tiểu Ngũ!
Cung Ngũ nhe răng cười,
Tiểu Bát, Tiểu Cửu, đi thôi, chúng ta đi tìm Cải Trắng Nhỏ nào.
Cung Ngũ cười:
Không vất vả mà, chỉ có Yến Đại Bảo là thảm thôi. Anh Lý phát hiện ra cậu ấy đang đi xem mắt nên rất tức giận. Yến Đại Bảo lại dám nói với anh Lý là em đi xem mắt. Anh Tiểu Bảo nói xem Yến Đại Bảo có đáng bị tét mông không?
Công tước đại nhân cau mày nói:
Đại Bảo nói vậy không được, anh không thích.
Anh ôm cô:
May mà anh không lo lắng Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ cũng sẽ không làm anh thất vọng, đúng không nào?
Cung Ngũ liếc nhìn, tại sao còn phải hỏi có đúng không nữa? Chẳng lẽ anh không nên nói một câu khẳng định hay sao?
Đương nhiên rồi, em đã có anh Tiểu Bảo rồi, chúng ta đã có Cải Trắng Nhỏ rồi mà!
Cung Ngũ nói, sau đó lại thở dài:
Chỉ có Yến Đại Bảo thảm nhất, không biết làm thế nào mới dỗ dành được anh Lý.
Bộ Tiểu Cửu xoay vòng vòng tại chỗ:
Em gái! Em gái!
Cung Ngũ:
...
Bộ Tiểu Bát sửa lại:
Là Cải Trắng Nhỏ
Bộ Tiểu Cửu mặc kệ, cứ ra sức quay tròn,
Em gái! Em gái! Muốn em gái!
Công tước đại nhân đã đi về phía cô:
Tiểu Ngũ vất vả rồi!
Yến Hồi ngước mắt nhìn qua bên này, biên độ lắc lư dần giảm đi, sau đó ông ta buông tay ra, đặt Cải Trắng Nhỏ xuống dưới đất, nhảy từ trên chiếc vòng xuống, liếc mắt nhìn Cung Ngũ hỏi:
Yến Đại Bảo đâu rồi?
Cung Ngũ vội vàng xông tới ôm Cải Trắng Nhỏ vào lòng:
Yến Đại Bảo vẫn đang ở Tuyệt Địa, cậu ấy nói có chuyện, bảo cháu về trước.
Cái gì?
Yến Hồi nhảy dựng lên:
Yến Đại Bảo đang ở Tuyệt Địa?
Yến Hồi thực sự lo lắng, xoay người lại định xông ra ngoài, đã chạy được một bước, nhưng thấy có thứ gì vướng víu trên chân, cúi đầu nhìn thì thấy Bộ Tiểu Bát đang vươn cả chân lẫn tay ôm chặt lấy chân ông ta, cơ thể hoàn toàn cách xa mặt đất,
Ông nội!
Yến Hồi nổi giận:
Thằng nhóc chết tiệt này! Bỏ ra bỏ ra!
. Cung Ngũ lại vội vàng giơ tay kéo Bộ Tiểu Bát xuống:
Tiểu Bát, xuống ngay!
Công tước đại nhân lập tức tiến lên giúp cô bế Cải Trắng Nhỏ, Cung Ngũ dắt tay hai cậu nhóc đi xuống:
Chú ấy hớt hải đi rồi, anh thấy còn mang theo cả vũ khí, chắc là gây chuyện rồi.
Biết Chú Yến chuẩn bị đi gây chuyện mà anh còn thảnh thơi đứng đây à?
Cung Ngũ bĩu môi:
Đến lúc đó lại phải đền tiền đấy!
Lý Nhất Địch có tiền. Muốn cưới Đại Bảo thì cũng phải thể hiện chút chứ, cứ để anh ta chịu tiếp đi.
Cung Ngũ cười, dán chặt lấy người anh hỏi:
Luận văn của em đã sửa xong chưa?
Công tước đại nhân đáp:
Sắp rồi, nhưng ngày mai anh phải đi có chuyện, có những lúc không đủ thời gian, cho nên tạm thời vẫn chưa xong.
Không sao, em cũng không vội mà.
Cung Ngũ cố ý cọ lên cánh tay anh. Cải Trắng Nhỏ sờ lên tóc mẹ, Cung Ngũ vội vàng gỡ tóc ra:
Cải Trắng Nhỏ, mãi mà tóc mẹ mới dài ra được một chút đấy.
Bộ Tiểu Bát và Bộ Tiểu Cửu ríu rít quanh Cải Trắng Nhỏ:
Em gái.
Là Cải Trắng Nhỏ.
Bộ Tiểu Bát sửa lại, Bộ Tiểu Cửu cũng vẫn mặc kệ, ra sức gọi em gái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.