Chương 1346


Sau khi tắm xong, Lam Anh nhanh chóng đi ngủ.

Nửa đêm cô bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc, ba người bọn họ vừa mới tr8ở lại
Huấn luyện viên lễ nghi vẫn ăn mặc rực rỡ như mọi ngày.
Tầm mắt cô ta rơi lên mặt Lam Anh, cô ta đặt cốc sữa trong tay lên bàn, chống hai tay vào cằm, cười híp mắt nhìn Lam Anh:
Số 7
.
So với bọn họ, Lam Anh trong cơn mơ mơ màng màng cảm thấy mình đã rất may mắn rồi
Lam Anh đột nhiên nghĩ, n3ếu như người kia là tổng huấn luyện viên đợt kiểm tra cuối cùng, có phải có nghĩa là nếu như hắn ra tay sau lưng, có thể cô sẽ kh9ông có cách nào thông qua kiểm tra không? Lam Anh mở mắt ra, cảm thấy đây là một chuyện nghiêm trọng
Tang Cung là tổng huấn luyện viên đợt kiểm tra cuối cùng là sự thật không có cách nào thay đổi, nếu như từ đầu đến cuối cố duy trì được thành tích vô cùng xuất sắc, liệu có khiến tất cả mọi người chú ý mà dẫn đến việc Tang Cung muốn gây áp lực với xung quanh nhưng không dám làm lộ liễu quá không? Chỉ cần trong lần kiểm tra cuối cùng cố duy trì được trình độ ổn định, thậm chí điểm số lớn thắng được kiểm tra, vậy thì cho dù Tang Cung có giở trò thể nào, có phải cũng không có cơ hội thay đổi cục diện thông qua kiểm tra của cô không
Dĩ nhiên, vẫn còn một loại khả năng, đó chính là toàn bộ người ở căn cứ huấn luyện đều vì địa vị của Tang cung mà giúp đỡ che giấu.
Đều nói là lớp mấy người, một cô gái, đánh con trai tôi thành như vậy, bây giờ nằm viện rồi! Các người nói hiểu lầm cái gì? Có thể có hiểu lầm gì? Con trai tôi gãy xương chân gãy xương tay, còn bị chấn động não...

Giọng thầy Lý vang lên:
Mấy vị phụ huynh này, không phải là tôi không tin chị, cô bé vừa rồi mọi người nói thành tích học tập xuất sắc, chưa bao giờ gây chuyện, là một cô bé rất điềm đạm nho nhã
Cô trở mình, nhất thời hy vọng trong lòng như bị phủ lên bóng tối, không nghĩ ra được đối sách nào để ứng phó.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lam Anh dậy từ sớm, cô lấy bài tập tối hôm qua ra bổ sung một chút, làm xong bỏ vào trong cặp sách, thay đồng phục học sinh, đi ra ngoài ăn cơm.
Lam Anh ngẩng đầu lên:
Vâng, huấn luyện viên.
Huấn luyện viên lễ nghi:
Đừng để tôi thất vọng.
Lam Anh:
Vâng, huấn luyện viên.

Huấn luyện viên lễ nghi rất hài lòng với thái độ của cô, gật đầu:
Ăn đi, đừng để muộn.
Lam Anh đáp một tiếng, tiếp tục cúi đầu ăn cơm
Từ trước đến giờ em ấy đều đứng thứ nhất thứ nhì, chuyện này nhất định là có gì hiểu lầm rồi
Hơn nữa, con trai chị cũng không phải là học sinh của trường này, làm sao lại đánh nhau với học sinh lớp mười, còn là con gái nữa chứ? Mọi người chưa nhìn thấy cô bé đó, nhìn thấy rồi chị sẽ biết tôi nói cái gì...

Nếu như là như vậy, 6có phải có nghĩa là kế hoạch mục tiêu cô ảo tưởng nhiều năm như vậy rất có thể sẽ bị hủy trong tay người đàn ông tên Tang Cung đó5 không? Cô nằm thẳng ở trên giường, nghĩ tới nghĩ lui, không nghĩ ra được cái gì cả, cuối cùng cổ từ bỏ suy nghĩ, tranh thủ ngủ bù
Cho dù như vậy, đại não vẫn chuyển động nhanh chóng
Lam Anh nghĩ đến cái khả năng này, không tự chủ được cau mày lại, có khả năng như vậy không?
Nhưng bản thân nơi này chính là một nơi tối tăm, hình như không có gì là không thể.

Thầy Lý.
Lam Anh đứng ở sau lưng thấy Lý, đột nhiên mở miệng
Thầy Lý bị giật mình, vừa nhìn thấy Lam Anh đến, lại có chút vui vẻ,
Mấy vị phụ huynh, đây chính là bạn học Lam Anh, em ấy là học sinh đứng đầu lớp tôi, lúc nhập học chính là dùng thành tích hạng nhất nhập học, thành tích tốt như vậy, làm sao có thời gian mà đánh nhau?
Mấy phụ huynh nhìn thấy cô đều giật mình,
Lam Anh mặc đồng phục học sinh rộng rãi, nhìn rất cao rất gầy, gương mặt xinh đẹp không trang điểm, buộc tóc đuôi gà cao, căn bản không phải là dáng vẻ hư hỏng như bọn họ tưởng

Vậy con trai tôi là thế nào? Tôi tự hỏi nó!
Một phụ huynh:
Cháu nói đi, có phải là hôm qua cháu đánh con trai tôi không?
Lam Anh nhìn bà ta, nói:
Cô, cháu không biết con trai cô, cậu ấy là học sinh lớp cháu ạ?

Đương nhiên không phải rồi!
Vẻ mặt Lam Anh khó xử,
Vậy cháu càng không biết rồi, các bạn lớp chúng cháu cháu còn không biết hết, càng không biết người của lớp khác.
Lớp trưởng và cô gái ngồi cùng bàn trong lớp cẩn thận nhìn ra bên ngoài, nghe người bên ngoài nói chuyện, có chút lo lắng đưa mắt nhìn nhau
Cô bước vào cổng trường, đi đến cửa lớp học, còn cách một đoạn nữa, đột nhiên phát hiện có mấy người giống phụ huynh đứng ở cửa lớp học, vây quanh lớp học làm ầm lên
Cô đi đến, nghe thấy một phụ huynh nói:
..
Bọn họ đã xem cả quá trình, còn có cả người của lớp cái tên côn đồ kia cũng nhìn thấy nữa.

Một người thân khác không quan tâm, vội vàng nói:
Lối thối với nó làm gì? Rất nhiều đứa bé đều nói là nó, chỉ đích danh nó là Lam Anh ở lớp 10.7, chỉ cần nó tên là Lam Anh, vậy thì không sai!


Thầy Lý vừa nghe thấy thế, không nhường được nữa:
Không thể nói như vậy, ngộ nhỡ có người vu oan cho em ấy thì sao? Mấy người nói một cô bé đánh một đứa con trai, có thể như vậy à? Vả lại, rốt cuộc là nguyên nhân gì còn chưa biết, sao có thể khẳng định là Lam Anh lớp chúng tôi đánh được?
Sau đó chủ nhiệm giáo dục cũng đến, hỏi kĩ tình hình, phát hiện mấy học sinh làm chứng là Lam Anh kia toàn là học sinh kém, còn có rất nhiều người thường xuyên đánh nhau gây chuyện, mà Lam Anh là dùng thành tích xuất sắc được học bổng toàn phần nhập học, bình thường tính tình khiêm tốn, chưa bao giờ gây chuyện, chuyện này thật giả khó mà nói
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Tước.