Chương 1364
-
Công Tước
- Yến Tử Hồi Thời
- 1250 chữ
- 2022-02-10 04:09:49
Buổi trưa, bên ngoài truyền vào tiếng bày biện đồ ăn
Về điểm này, cô hoàn toàn hưởng thụ đến quen thuộc chuyện không đến lượt cô ra tay, nh8iệm vụ nấu ăn hằng ngày đều do hai cô gái kia phụ trách.
Lam Anh ngồi xuống ăn, Phi Hồng chậm rãi dùng bữa, nói:
Số 7, chúc mừng em vượt 3qua vòng kiểm tra thứ mười.
Lam Anh:
Vâng, huấn luyện viên.
Phi Hồng:
Ăn xong thì em đưa bảng thời gian sinh lý cho tôi, tôi sẽ cố gắng tránh 9thời gian em tham gia kỳ kiểm tra cuối cùng
Nếu tính đúng vào ngày đó của em, em phải tiêm một mũi tạm hoãn.
Lam Anh gật đầu:
Vâng, huấn6 luyện viên.
Phi Hồng nhìn sang một cô gái khác:
Em vẫn còn bốn nội dung chưa thông qua, nếu muốn ra ngoài thì phải cố lên.
Cô gái đó lập tức t5rả lời:
Vâng, huấn luyện viên.
Số 7 là tấm gương của hai em.
Phi Hồng nói với hai cô gái kia:
Ngoài việc nấu ăn ngon thì thành tích cũng phải giỏi, ở đây, chỉ có một kỹ năng là không đủ, vì người khác sẽ ưu tú hơn hai em.
Hai cô gái kia giống như Lam Anh năm đó, thận trọng gật đầu:
Vâng, huấn luyện viên.
Ăn xong số 7 ở lại
Phi Hồng nói, chậm rãi dùng bữa
Lam Anh lại gật đầu lần nữa:
Vâng, huấn luyện viên.
Mọi người trên bàn chậm rãi dùng bữa, tiếng dao nĩa chạm vào chén bát cực kỳ nhỏ, động tác của mỗi người đều rất nho nhã chừng mực, dùng bữa theo kiểu đầy vẻ hưởng thụ
Ăn xong, hai cô gái kia đi thu dọn đồ đạc, Lam Anh theo Phi Hồng đi ra ngoài sân
Phó Thanh Ly:
Đừng động vào người của tôi, bằng không...
Tang Cung:
Bằng không thì sao? Chúng ta xem xem ai sẽ là người cười đến cuối cùng, xem xem là anh có được cô ta hay là tôi có được.
Phó Thanh Ly:
Người đó, sẽ không phải là anh.
Tang Cung:
Có phải là tôi hay không, là do tôi quyết
Tiểu mỹ nhân có thể vào được kỳ kiểm tra cuối cùng hay không vẫn chưa chắc được, đừng để tôi có được cơ hội
Anh nên biết, nếu tôi không có được cô ta, tôi sẽ hủy diệt cô ta
Hai người ngồi trong xe
Bầu không khí yên lặng đến mức nghe thấy cả tiếng hít thở của đối phương
Lam Anh ngồi phía sau, đầu óc quay cuồng vì lúc đi quá vội vã nên không kịp nhìn rõ để bài
Lam Anh:
Vâng, huấn luyện viên.
Đương nhiên, tôi sẽ không giúp Tang Cung, nhưng tôi cũng không đối đầu với anh ta, dù gì thì sau này tôi vẫn phải dựa vào anh
Tôi chỉ nói cho em biết Tang Cung không phải là người dễ dàng từ bỏ
Được rồi, tôi biết em lúc này rất bận, đi đi.
Lam Anh đứng dậy:
Vâng, huấn luyện viên
Cô bước vào phòng khách, Phi Hồng chậm rãi thu tầm mắt lại
Nếu năm đó cô ta có một nửa chấp niệm của Lam Anh, có lẽ cô ta đã không giống như bây giờ, trở thành đối tượng giải tỏa của Tang Cung
Màn đêm buông xuống, Phó Thanh Ly xuất hiện ngoài cửa rất đúng giờ, Lam Anh lên xe, xe chạy về phía khu huấn luyện
Ngồi xuống đi.
Phi Hổng dựa người vào ghế tựa, nhìn sang Lam Anh, nói:
Phó Thanh Ly từng đến tìm tôi.
Khóe môi cô ta vểnh lên mỉm cười, chậm rãi nói:
Tôi cảm thấy anh ta đang ôm một hi vọng cực kỳ lớn đối với em
Một sự xem trọng trước giờ chưa từng thấy
Tử Sa và Bán Bạch trước kia, anh ta không chút do dự mà tự mình ra tay đối với một người, còn một người thì tặng đi.
Lam Anh nghiêm túc lắng nghe lời Phi Hồng nói
Anh nói xem lúc cô ta điên cuồng dưới thân tôi, liệu có yêu tôi luôn không?
Phó Thanh Ly cười lạnh một tiếng, trong màn đêm, mắt hắn thoáng qua một ánh sáng u ám, hắn nói:
Anh chẳng có cơ hội đó đâu.
Tang Cung cười một cách xấc xược ngông cuồng, hắn dang tay ra, nói:
Đừng quên đây là thiên hạ của tôi
Lúc trước anh ta nhìn trúng một cô gái, khi cô gái đó vô tình bị thương, anh ta đã lẻn vào bệnh viện, sau đó cưỡng bức cô gái đó trên bãi cỏ trong bệnh viện, chơi xong thì anh ta cũng không còn hứng thú, nhưng anh ta lại hài lòng, cơ hội của cô gái đó cũng bị hủy.
Em không muốn giống cô ta thì phải tự mình để phòng
Ở đây, tất cả mọi thứ đều phải tự dựa vào bản thân, hi vọng vào người khác là chuyện không thể Lam Anh:
Vâng, huấn luyện viên.
Thức ăn tiếp sau đây của em tôi đã sắp xếp xong, khi thức ăn mang đến đều có yêu cầu, tất cả đều là chuẩn bị cho cuộc thi cuối cùng của em ba tháng sau
Phi Hồng mỉm cười:
Anh ta là huấn luyện viên của tôi, cũng là người đàn ông của tôi, nhưng ngoài việc tôi là người phụ nữ của anh ta thì tôi cũng là huấn luyện viên
Tôi nhìn Phó Thanh Ly không vừa mắt, nhưng tôi sẽ không thờ ở với một học viên duy nhất có cơ hội vượt qua được kỳ kiểm tra cuối cùng
Dù sao tôi cũng muốn xem xem, số 7 mà Phó Thanh Ly có đầy kỳ vọng liệu có thật sự không làm anh ta thất vọng hay không.
Nhưng đối với em thì lại khác.
Cô ta nghiêng người cầm lấy cái tẩu thuốc trên bàn, gõ gõ, chậm rãi cho thuốc vào bên trong, đốt lên rồi hút một hơi, sau đó lại phun ra, ánh mắt lại lướt qua người Lam Anh, nói:
Nhưng mà cũng đúng, em có thể được xem là người đẹp nhất hiếm gặp nhất trong suốt thời gian qua
Không thể lọt vào tay của ai, có lẽ Phó Thanh Ly ban đầu cũng không ngờ rằng tự tay mình lại đào tạo ra được một em gái xinh đẹp như vậy.
Tang Cung từng nói với tôi rất nhiều lần, anh ta muốn em, cũng mong tôi nghĩ cách đưa người đến chỗ anh ta.
Xe dừng lại tại khu tập luyện, Tang Cung lại xuất hiện bên trong vòng lưới, nói những lời lưu manh với Lam Anh
Phó Thanh Ly nói với cô:
Em vào trước đi.
Lam Anh đi vào trong
Tang Cung đứng trong vòng lưới, nhếch miệng nhìn Phó Thanh Ly:
Sao nào, không chịu được những lời tôi nói với người trong lòng anh à?
Anh có biết kết cục sau cùng của tiểu mỹ nhân ấy là gì không? Thứ nhất, cô ta không có cơ hội tham gia kỳ kiểm tra cuối cùng, vì tôi sẽ hủy hoại cơ thể cô ta
Thứ hai, tiểu mỹ nhân không vượt qua được kỳ kiểm tra cuối cùng, tôi vẫn là tôi
Thứ ba, nếu hai mục tiêu kia của tôi không thành công thì tôi chỉ có thể để hai người cùng chất chung.
Phó Thanh Ly đứng thẳng người, trầm ngâm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.