Chương 1476


Cung Ngôn Đình dưỡng bệnh nửa tháng, cuối cùng có thể xuất viện

Hôm xuất viện Cung Cửu Dương cũng đến, hắn lái xe đưa hai n8gười về
Chắc ông có thể hiểu được phụ nữ sẽ không hướng tới cuộc sống quá mạo hiểm, tôi rất hài lòng với cuộc sống của mình
Tạm biệt.

Thứ bảy chủ nhật cô lại dẫn đoàn bình thường, có lúc còn dẫn đoàn đường dài.
Chiều chủ nhật, cô kéo hành lý vừa đi vừa gọi điện thoại cho Cung Ngôn Đình, nói với anh là cố về rồi
Sau khi về cô bắt đầu thu dọn nhà cửa, dọn từ trước ra sau lại quét nhà lau nhà.
Cung Cửu Dương nhìn Lam Anh bận rộn, lại nhìn Cung Ngôn Đình, vẻ mặt ghét bỏ:
Trả, trả được chưa? Chưa từng thấy phụ nữ không bằng.

Lam Anh dừng bước lại, nghi hoặc nhìn ông ta:
Ông là...?

Thái độ của người đàn ông trung niên khá khiêm tốn, nhã nhặn lễ độ, ông ta đi đến chỗ cô,
Tôi họ Miêu, từng có duyên gặp cô Lam một lần
Cung Ngôn Đình:
Chủ yếu là bây giờ cháu phải nuôi vợ, cô ấy chăm sóc 6cháu hơn nửa tháng, vừa phải đi học vừa phải đi làm, vô cùng vất vả
Nếu trong thời kỳ dưỡng bệnh cháu vẫn có thể có tiền, 5vậy thì cháu sẽ bớt áy náy với cô ấy rất nhiều.

Dù sao ban đầu lúc đi học tôi chưa từng nghĩ sẽ làm nghề này, thứ phụ nữ theo đuổi là cuộc sống yên ổn, cuộc sống quá mạo hiểm sợ là anh nhà tôi sẽ không đồng ý.

Người đàn ông trung niên cười gật đầu:
Tôi cảm thấy với thân thủ của cô Lam, kiếm tiền như vậy không có vấn đề gì cả, huống hồ thu nhập trong một đêm bằng thu nhập cô đi làm cả một năm, sao không thử một chút? Bên võ đài quyền anh đang chiêu mộ tay đầm nữ, tôi cảm thấy vô cùng hứng thú với cô Lam, thật lòng hy vọng cổ Lam có thể đến võ đài nhỏ của tôi thử mấy trận.

Cảm ơn ông Miếu yêu thích, chỉ là tôi không có hứng thú với đề nghị của ông Miêu
Gân xanh nổi đầy trên trán Cung Cửu Dương, Đồ không có tiền đồ!

Cung Ngôn Đình:
Có vợ là vẻ vang rồi.
Lam Anh cũng không nói chuyện, đương nhiên cô hy vọng Cung Ngôn Đình không đi làm cũng có lương rồi, cho nên cô không tham gia vào câu chuyện của bọn họ
Lam Anh nhanh chóng hiểu ra, người này đang nói cái nơi đánh đấm kia
Cô cười trả lời:
Chắc ông Miêu đã nhìn ra, tôi có nghề nghiệp chính quy, có chút bài xích với cái nghề nguy hiểm có thu nhập cao đó
Sau khi có thể đi lại, Cung Ngôn Đình cũng bắt đầu đi làm
Cung Cửu Dương sợ anh không lái được xe nên bố trí người đưa đón anh.
Nói chính xác là tôi từng được thưởng thức phong thái của cô Lam ở võ đài quyền anh, tôi rất khâm phục
Không biết cô Lam có hứng thỉnh thoảng đấu một hai trận không, giá cả thì dễ thương lượng.

Cung Cửu Dương cũng không vội bắt Cung Ngôn Đình đi làm, còn bảo anh ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe hẳn rồi hẵng đi.
Cung Ngôn Đình ngồi trên sofa trong phòng khách, hỏi:
Ông chủ, cháu không đi, công ty vẫn trả lương chứ?

Cung Cửu D9ương lườm anh:
Trong mắt cháu chỉ có tiền thôi à?

Nói xong, cô cung kính gật đầu với người đàn ông trung niên một cái, quay người rời đi
Người đàn ông đứng ở phía xa sau lưng nhìn cô, mỉm cười,
Lúc nào cũng hoan nghênh cổ Lam hạ cổ đến thăm.
Đợi Lam Anh đi xa rồi, người đàn ông cao lớn đứng sau lưng người trung niên kia mở miệng:
ông chủ, hình như cô ta không muốn thật.

Lam Anh cúp điện thoại, ngẩng đầu lên phát hiện vừa có một chiếc xe dừng lại ở bên đường
Cô nghi ngờ đi hai bước, cửa xe mở ra, một đàn ông trung niên ăn mặc như thương nhân bước từ trên xe xuống, mở miệng:
Cô Lam Anh.

Cung Ngôn Đình:
Đúng là cháu chưa từng gặp người phụ nữ nào xinh đẹp như vậy.
Cuối cùng Cung Cửu Dương tức giận bỏ đi, Cung Ngôn Đình đắc ý cười với Lam Anh
Sau khi Cung Ngôn Đình có thể chậm rãi đi lại, công việc của Lam Anh đã khôi phục về như cũ

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Tước.