Chương 1487: Những kẻ lạ mặt
-
Công Tước
- Yến Tử Hồi Thời
- 849 chữ
- 2022-02-10 09:42:13
Mặc dù Lam Anh tin tưởng anh có thể xử lý tốt, nhưng mỗi lần thấy anh nhận được điện thoại của Cung Truyền Thể, cô vẫn suy ng8hĩ linh tinh
Hôm nay anh nói với cô những lời này khiến trái tim bất an của cô dần dần bình tĩnh lại.
Mấy năm này cô tích được không ít tiền, mà thu nhập của Cung Ngôn Đình cao hơn có rất nhiều, hai người sống cùng nhau cũng tiết kiệm được chi phí, bây giờ cho dù cô không làm hướng dẫn viên du lịch nữa cũng hoàn toàn lo được cuộc sống của mình
Lúc đi đến chỗ rẽ vườn hoa, tự dưng bên cạnh có nhiều người hơn, sự cảnh giác đã tan biến nhiều ngày đột nhiên dâng lên, cô cau mày, bắt đầu quan sát người xung quanh.
Cung Ngôn Đình cúi xuống hôn cô, hôn đến nỗi Lam Anh không còn giận được nữa.
Gần đây Lam Anh chuẩn bị làm luận văn tốt nghiệp, Cung Ngũ về rồi, cô sắp xếp lại ghi chép mình làm trước đây, định đợi Cung Ngũ có thời gian đưa cho cô ấy xem
Bây giờ có quá nhiều thứ khiến cô mong muốn và quan tâm, cho nên cô cũng đắn đo nhiều hơn
Cô phát hiện mình sợ chết, sợ tổn thương hơn trước kia, bởi vì người cô muốn bảo vệ và được bảo vệ vẫn đang đợi cô.
Trên đường về, Lam Anh nghĩ đến Cung Ngôn Đình rồi không nhịn được cười một tiếng.
Đèn đường khá sáng, trên đường có người đi qua đi lại, đường phố cũng không ngớt xe cộ, Lam Anh ngẩng đầu nhìn trời, thứ cô đã từng hy vọng, mong muốn, bây giờ đều đang ở trước mắt.
Cô gật đầu rất trịnh trọng, Cung Ngôn Đình lại cười lớn hơn, giơ tay véo má cô,
Anh vẫn luôn nghĩ vợ anh là người đẹp lạnh lùng, hôm nay mới phát hiện là một cô ngốc.
Lam Anh trợn mắt, giơ tay xoa mặt, phản bác:
Em ngốc chỗ nào?
Lúc ở thư viện cô nhận được điện thoại của Cung Ngôn Đình, nói ngày mai hẹn gặp Cung Ngũ, Cung Ngũ sẽ đưa cả Cải Trắng Nhỏ theo cho cô chơi
Lam Anh cảm thấy tâm trạng mình tốt hơn nhiều
Sắp tốt nghiệp nghiên cứu sinh rồi, cô bắt đầu suy nghĩ dự định bước tiếp theo
Cô phải bỏ nghề hướng dẫn du lịch, dù sao cô cũng không định làm hướng dẫn viên du lịch mãi
Cáp điện thoại, cô định hôm nay chăm chỉ một chút, viết hết phần ngày mai ra, vậy thì ngày mai có thể chơi với Cải Trắng Nhỏ rồi
Rất nhanh đã đến lúc thư viện đóng cửa, Lam Anh nhanh chóng thu dọn đồ đạc, xếp hàng trả sách, sau đó rời khỏi thư viện.
Cho nên cô nghe theo lời người kia, dưới sự che chắn của người xung quanh, tiếp tục đi về phía trước.
Vẻ mặt cô bình tĩnh giống như đang thân mật đi dạo phố với bạn trai.
Lam Anh gật đầu, vành mắt đỏ lên,
Dù sao cũng không có mấy người phụ nữ có thể đánh th5ắng em, nếu ai cướp anh với em, em sẽ đánh người đó...
Cung Ngôn Đình cười lớn thành tiếng:
Đây là em nói đó nhé, sau này ai dám cướp anh với em, em sẽ đánh người đó.
Cô gật đầu:
Vâng.
Cô đứng lại, đột nhiên có thứ gì chọc vào lưng cô,
Không được dừng lại, tiếp tục đi!
Lam Anh không xác định được thứ đó có phải là súng không, nhưng cô không dám mạo hiểm
Bên ngoài trời đã tối rồi, Cung Ngôn Đình lại gọi điện thoại cho cô:
Vợ, hôm nay em lại về muộn à?
Lam Anh cười nói:
Được rồi, em vừa bị nhân viên quản lý thư viện đuổi ra rồi, em đang trên đường về nhà đây.
Được, anh nấu xong bữa tối rồi, đợi em về ăn cơm.
Lam Anh mỉm cười cất điện thoại đi, đi ra cổng trường.
Từ trường học đến chỗ ở không xa lắm, lần nào cô cũng đi bộ về
Sau kh3i dựa vào vai Cung Ngôn Đình rất lâu, cô mới chậm rãi ngẩng đầu lên:
Ngôn tình, sau này chắc chắn em sẽ không gặp được ngườ9i nào tốt như anh nữa...
Cung Ngôn Đình cười nói:
Cho nên em mau bắt lấy anh đi, tuyệt đối không thể để người phụ 6nữ khác cướp đi, biết chưa?
Bây giờ cô không cần lên lớp, có điều phần lớn thời gian phải đến thư viện trường tra đủ loại tài liệu, dĩ nhiên, thời gian về nhà cũng không cố định, có lúc sớm, có lúc muộn, nếu như hôm nào cảm thấy tài liệu phong phú, cô sẽ ở thư viện đến tận lúc đóng cửa.
Biết gần đây có bận làm luận văn, Cung Ngôn Đình cũng không làm phiền cô.
Từ đầu đến cuối, không có ai nói gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.