Chương 808
-
Công Tước
- Yến Tử Hồi Thời
- 1335 chữ
- 2022-02-08 08:23:43
Phủ Công tước Edward ở Gaddles vì gần đây phát hiện ra gián nên được quét dọn toàn bộ.
Toàn bộ người làm của phủ Công tước đều dọn khỏi phủ, một tấm màn che màu đen cực lớn phủ kín nơi đó, liên tục mấy ngày tổ diệt trừ sâu bệnh lái rất nhiều toa xe máy móc tiên tiến ra vào, xung quanh toàn là mùi thuốc. Rất may xung quanh phủ Công tước đều được trồng cây xanh, những gia đình khác ở thị trấn Enjoy cũng ở cách đó khá xa nên không hề bị kinh động.
Trong số tất cả mọi người thì người đau lòng nhất vẫn là Eugene. Ông ta đã phục vụ cho gia tộc Edward của phủ Công tước nhiều năm như vậy, từ đời tổ tiên cho đến đời con trai ông ta. Khi ông ta nghỉ hưu rồi đưa con trai đến quản lý phủ Công tước thì lại phát hiện ra gián. Đây chính là đạo lý sắp đạt tới thành công thì lại bị thất bại.
Tiểu Eugene đã khuyên ông ta mấy ngày, Eugene lúc này mới dần dần bình ổn lại.
Lần hoạt động trừ gian này do Tiểu Eugene trẻ tuổi toàn quyền phụ trách. Công tước đại nhân đặc biệt gọi riêng anh ta ra, giao cho anh ta nhiệm vụ quan trọng này.
Nghe nói đội diệt côn trùng phát hiện ra trong nhà bếp của phủ Công tước có rất nhiều ổ gián to, vì chuyện này mà phải thay đổi một số nguyên liệu kiến trúc.
Cung Ngũ đã liên tục mấy ngày trừng mắt với Công tước đại nhân,
Không phải chỉ có một con gián thôi sao? Cũng đâu cướp đồ ăn của chúng ta, tại sao nhất định phải dọn ra ngoài ở? Anh Tiểu Bảo, chúng ta ra ngoài khách sạn ở sẽ rất tốn tiền
Gián có vi khuẩn, để bảo vệ sức khỏe, chúng ta phải nhẫn nhịn, đợi gian bị diệt trừ rồi thì chúng ta sẽ trở về
Lần nào Công tước đại nhân cũng dùng vi khuẩn để đánh bại Cung Ngũ.
Cung Ngũ thở dài, cằm để trên bàn,
Em không muốn đi kiểm tra sức khỏe, em ghét lấy máu lắm...
Công tước đại nhân mỉm cười:
Nhắm mắt lại, con kiến cắn một cái, sẽ nhanh chóng qua thôi, em đừng sợ
Cung Ngũ phồng má, lẩm bẩm:
Tóm lại là em rất ghét, cơ thể của em khỏe mạnh, tại sao phải đi khám sức khỏe chứ!
Công tước đại nhân:
Chúng ta phải đề phòng trước
Cung Ngũ trợn mắt,
Đã nói là khỏe rồi.
Cô lại nghiêng đầu nhìn anh nói:
Nhưng mà anh Tiểu Bảo muốn em đi thì em sẽ đi!
Công tước đại nhân gật đầu:
Ừ, anh sẽ đi cùng với Tiểu Ngũ nên em đừng sợ gì cả?
Cung Ngũ đồng ý, nhoài người lên bàn viết luận văn.
Cung Ngũ viết một lúc, đột nhiên ngẩng đầu, như vừa nhớ lại chuyện gì đó, nói:
Anh Tiểu Bảo! Em nhớ ra rồi. Tuy phủ Công tước không thể ở, nhưng mà bên lâu đài có thể ở mà. Chúng ta có thể dọn sang lâu đài, như vậy thì không cần phải ở ngoài khách sạn nữa
Công tước đại nhân:
Anh nghi ngờ bên lâu đài cũng có gián, nên đã cho người quét dọn trên dưới cả rồi
Cung Ngũ:
.
Một người đàn ông trưởng thành mà lại đi sợ gián, thật kỳ lạ.
Không còn hi vọng trao đổi với Công tước đại nhân về vấn đề chỗ ở, ngày hôm sau cổ ngoan ngoãn đi kiểm tra sức khỏe cùng anh. Trên đường đi, Cung Ngũ nói:
Anh Tiểu Bảo, thật ra gián rất thường gặp, tuy có vi khuẩn, nhưng không đến nỗi khiến em bị bệnh đâu nhỉ? Từ nhỏ đến lớn sức khỏe của em rất tốt, không hề yếu đuối chút nào.
Anh biết.
Công tước đại nhân trả lời:
Chỉ là thời gian kiểm tra sức khỏe của Tiểu Ngũ đến rồi
Cung Ngũ:
...
Cô làm sao biết được kiểm tra sức khỏe cũng có quy định thời gian?
Nhưng cũng đã trên đường đi tới đó, Cung Ngũ đành phải cố gắng mạnh mẽ hoàn thành quá trình kiểm tra, mãi cho đến khi bị chích một mũi xong thì không còn mạnh mẽ được nữa.
Dựa vào cái gì mà em phải bị tiêm một mũi trong khi sức khỏe đang tốt? Thật là không công bằng mà!
Cô lẩm bẩm, cúi mặt xuống, vẻ mặt không được vui.
Công tước đại nhân nhìn cô mỉm cười:
Tiêm cũng tiêm xong rồi, còn giận nữa sao? Được rồi, ít nhất thì chúng ta cũng biết được sức khỏe của Tiểu Ngũ rất tốt, có đúng không?
Cung Ngũ chu mối, gật đầu:
Ô. Nói cũng đúng!
Cô lại có chút hào hứng, nói:
Anh Tiểu Bảo có cần kiểm tra không? Nào nào, anh Tiểu Bảo cũng tiêm một mũi đi!
Công tước đại nhân mỉm cười:
Tuần trước anh vừa tiêm xong, Tiểu Ngũ xác định muốn anh tiêm thêm một mũi nữa?
Cung Ngũ vừa nghe, lập tức thất vọng:
Vậy thì thôi đi
Tiệm xong, Cổng tước đại nhân đưa cô trở về. Tuy vẫn ở trong khách sạn nhưng không hề ảnh hưởng đến việc Cung Ngũ lên lớp, mỗi ngày đều trở về đúng giờ, mọi chuyện vẫn rất bình thường.
Sau khi Cung Ngũ trở về thì Eugene sắp xếp cho cô đi luyện đàn, Tiểu Eugene nhân cơ hội này đến tìm Công tước đại nhân báo cáo:
Ngài Edward
.
Công tước đại nhân ngẩng đầu:
Có chuyện gì?
Phu nhân... là cô Triển lúc nãy vừa gọi điện thoại cho ba tôi, yêu cầu cung cấp tất cả các báo cáo kiểm tra sức khỏe của các gia tộc làm thuê cho phủ Công tước!
Công tước đại nhân ngẩn ra, rồi cũng lập tức hiểu ra, anh gật đầu:
Cứ đưa cho phu nhân... Từ từ đã!
Anh nhìn Tiểu Eugene một cái, nói:
Tôi đích thân đưa cho bà ấy, cậu không cần lo nữa
Cuối cùng anh cũng biết được, trang giấy bị mất đi trong quyển sách cổ kia là do ai xé đi.
Mười lăm phút sau, Triển Tiểu Liên đang ở trong phòng thí nghiệm của Layla ở Thanh Thành xa xôi đã nhận được mail do Công tước đại nhân gửi tới. Bà ấn mở ra xem, lập tức mắt rưng rưng lệ mà nở nụ cười.
Thật không hổ danh là con trai thông minh nhất của bà!
Mail mà Công tước đại nhân gửi đến cho Triển Tiểu Liên là một bản đồ thị giá trị mà anh đã dựa trên đơn vị chính xác để điều chỉnh ra, nguồn gốc là số liệu báo cáo xét nghiệm máu của các gia tộc làm thuê cho phủ Công tước.
Bà giơ tay che miệng lại, nước mắt lưng tròng, hít thật sâu một hơi.
Bà ngẩng đầu nhìn Layla,
Thông báo cho tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm, mang theo tất cả tài liệu thực tế và số liệu thí nghiệm, cùng với tất cả nghiên cứu các năm qua đến thị trấn Enjoy ở Gaddles, lập tức hành động!
Layla kinh ngạc:
Cô Triển!
Tầm nhìn của bà lướt qua biểu đồ trên màn hình máy tính:
Ngài Edward biết rồi!
Triển Tiểu Liên gật đầu:
Đúng vậy, nó biết rồi nên chúng ta không cần phải giấu nó nữa. Tôi muốn mọi người phải lập tức đến Gaddles, đến bên cạnh nó, bảo vệ nó, tìm hiểu tất cả tình hình của nó, để nó tiếp tục sống. Sau đó tôi sẽ thông báo cho Hòa Húc, mời ông ta đi cùng mọi người tới đó.
Layla thở dài:
Ông ta chỉ biết có tiền thối
Triển Tiểu Liên:
Ông ta muốn bao nhiêu tiền tôi cũng trả
Layla gật đầu:
Vâng cô Triển, bây giờ tôi sẽ đi bố trí!
Triển Tiểu Liên giơ tay che miệng, nhắm mắt, thở một hơi thật dài.