Chương 1584: Chắp tay nhường cho người khác, đau lòng không?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 543 chữ
- 2022-02-09 03:14:03
Các chú đây thế nào cũng là người từng đi qua con đường này, đến lúc đó phải gọi các chú trấn giữ cửa ải mới được.
Mấy ông chú đề8u nhao nhao tán thành.
Nếu cần, cháu nhất định sẽ nhờ các chú giúp đỡ.
Hoắc Hoành mỉm cười điềm đạm, nhưng lại không mấ3t đi sự quyết đoán của người dẫn đầu.
Nhưng đúng lúc đó, vẻ mặt anh nghiệm lại, đôi tay đặt ở trên bàn làm việc cũng từ t9ừ siết chặt.
Nhiếp Nhiên thở dài trong lòng, mở mắt, liếc thấy anh đang cau mày thì đành đứng lên, bê cốc nước nóng mới uống được hai ngụm đến.
Vậy thì uống nhiều nước đi.
Cô đặt cốc nước nóng trước mặt Hoắc Hoành rồi định trở về chỗ ngồi.
Hoắc Hoành vốn còn đang vui vẻ, thầy cô hời hợt như vậy thì càng thêm phiền muộn,
Chỉ thể này thôi à?
Nếu không thì sao, anh còn muốn thế nào nữa?
Nhiếp Nhiên lạnh lùng hỏi.
Lý Đào phát hiện ra anh không bình thường đầu tiên, lên tiếng hỏi,
Sao thế? Cháu không thoải mái à?
Vừa rồ6i trước khi ông ta vào đây, người của ông ta đã nói với ông ta là sáng nay Hoắc Hoành đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.
Bâ5y giờ thấy anh như vậy, trong lòng ông ta đã thoáng nghi ngờ.
Chẳng lẽ lần này đến thành phố W xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn à?
Không sao, chắc là hôm qua mới về nên cháu quá mệt.
Hoắc Hoành cổ nhịn, nói.
Người ngồi ở đây ai chẳng là cáo già, thấy anh ngấm ngầm chịu đựng như vậy cũng biết không thể nào chỉ là mệt mỏi, vì vậy bọn họ đều đứng lên, kiểm cớ,
Nếu cháu mệt thì nghỉ ngơi mấy ngày đi, dù sao chuyện của công ty cũng không nhiều, cháu làm nhanh rồi về đi, các chú cũng không ở lại nữa.
Bọn họ kiếm cớ y như nhau, nói xong đều rời đi.
Chờ đám người kia đi rồi, tiếng bước chân càng lúc càng xa, Hoắc Hoành ngồi ở sau bàn làm việc mới thấp giọng nói với Nhiếp Nhiên:
Anh không thoải mái.
Thì sao?
Nhiếp Nhiên vẫn không hề nhúc nhích.
Không phải em nói, anh không thoải mái phải nói cho em biết sao?
Hoắc Hoành thấy cô không có một chút phản ứng nào, trong giọng nói lộ ra sự ấm ức.
Hoắc Hoành nhìn cốc nước nóng, có vẻ mất mát như đứa trẻ không nhận được kẹo.
Anh nhất định phải chơi đến nghiện cái trò này à?
Nhiếp Nhiên đi vòng lại, ngồi xuống cái ghế đối diện anh.
Sao em lại hiểu anh như vậy nhỉ?
Hoắc Hoành lập tức dãn chân mày ra, thay đổi dáng vẻ cố gắng chịu đựng vừa rồi.
Nhiếp Nhiên rút một cái bút máy ra khỏi ống đựng bút của anh, tùy ý nghịch trong tay hỏi:
Anh có dự định gì khác à?
Thật thông minh.
Sắp tan làm rồi, hôm nay Nhị thiểu tan làm sớm hay là vẫn định về đúng giờ?
Nhiếp Nhiên cười hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.