Chương 1702: Một chút lãng mạn - có người!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 489 chữ
- 2022-02-10 09:12:38
Ánh mắt Nhiếp Nhiên bỗng trở nên dịu dàng hơn, gắp một cái sủi cảo trứng bỏ vào trong bát anh,
Khoảng thời gian này anh khổ hơn em nhiều.
Ho8ắc Hoành không ngờ cô sẽ chủ động gắp thức ăn cho mình, anh ngẩn ra mất mấy giây mới hoàn hồn lại,
Ừ.
Hành động hiếm có này khiến Hoắc Hoàn3h rất thỏa mãn.
Nhiếp Nhiên không giống những cô gái khác, thích làm nũng, thích dính người, không phải là nói cô lạnh lùng, ít nhất 9ở một thời khắc nào đó, sự nhiệt tình của cô cũng khiến mình không có cách nào chống đỡ được.
Khách quan mà nói, cô khống chế bản thâ6n cực kì tốt.
Cho dù là thân thể hay tình cảm, chưa đến lúc mất khống chế, cô tuyệt đối sẽ không lộ mặt chân thật nhất của mình ra. <5br>
Nhưng chính người có đầu óc và tình cảm vô cùng lý trí như vậy lại bắt đầu lo nghĩ cho mình nên cảm giác đó vô cùng tốt.
Bùm! Nhiếp Nhiên đang gặp khựng tay lại, cả người lập tức căng cứng.
Hoắc Hoành vội vàng nói:
Không sao, là người dưới chân núi đang bắn pháo hoa.
Quả nhiên, anh vừa dứt lời, một quả pháo hoa bình thường nở rộ trong màn đêm bên ngoài nhà ấm trồng hoa.
Bên trong nhà ẩm trồng hoa chỉ nghe thấy tiếng
lục bục
lục bục
của nồi lẩu, cùng với hơi nóng lượn lờ bay lên.
Đột nhiên bên ngoài nhà ẩm trồng hoa vang lên động cực lớn.
Em có biết cảm giác tưới hoa rất lâu cuối cùng hoa cũng nở không?
Hoắc Hoành đột nhiên nói một câu như vậy khiển Nhiếp Nhiên khẽ nhướng mày.
Cô còn chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy anh tiếp tục nói:
Đó chính là người anh thích cuối cùng cũng đáp lại anh.
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên hơi khựng lại, đáy mắt lóe lên rồi tan biến ngay, sau đó cô làm ra vẻ dửng dưng nói:
Muốn ăn nhiều sủi cảo trứng thì cứ nói thẳng, trong nồi còn nhiều lắm, em sẽ không ăn hết đâu.
Nói rồi, cô lại gắp mấy cái sủi cảo trứng cùng với một miếng sườn dê vừa nướng xong vẫn còn xèo xèo vào bát anh.
Hoắc Hoành biết cô nhất định là hiểu rồi, chỉ che giấu theo theo bản năng mà thôi.
Anh cũng không vạch trần, cúi đầu ăn hết đồ cô gắp cho.
Nhiếp Nhiên nhìn ra bên ngoài, ánh sáng phát ra từ pháo hoa lóe lên phản chiếu vào trong mắt cô, Hoắc Hoành hỏi,
Đợi lát nữa ăn xong rồi, em có muốn đi xem không?
Em đâu phải là trẻ con.
Nhiếp Nhiên thu hồi ánh mắt, lại cúi đầu ăn, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.