Chương 1739: Kết cục của kẻ mật báo - nhanh chóng giao dịch
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 627 chữ
- 2022-02-10 09:12:39
Đã là tháng một, gió Bắc vẫn gào thét ở thành phố A, thậm chí hai ngày trước còn có tuyết rơi.
Trong phòng VIP, trên bàn đặ8t đẩy cao lương mỹ vị nóng hổi, nhưng hai người kia không ai động vào.
Ai cũng cầm ly rượu của mình, một người hớn hở đắc 3ý, một người thì lạnh mặt.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Đ5ạt Khôn cũng lên tiếng,
Được, tôi đồng ý giảm ba phần.
Hoắc Chử ngồi đối diện từ khi bước vào không nói một câu lập tức phá lên cười,
Ha ha ha, Khôn lão đại đúng là sảng khoái! Tốt! Nếu Khôn lão đại đã thể hiện thành ý như vậy, tôi cũng không lãng phí thời gian nữa, anh cảm thấy lúc nào giao hàng được?
.
Trên thực tế, từ khi hắn nhận được cuộc điện thoại kia, hắn đã có thể chắc chắn Đạt Khôn chịu thua rồi.
Cho nên hắn mới không lo ngại gì ngồi ở đây lãng phí thời gian với Đạt Khôn như vậy.
Hơn nữa, hắn rất có lòng tin với lô hàng này.
Ít nhất chưa đến mấy năm, không có ai có thể vượt qua độ tinh luyện Lâu Á nghiên cứu chế tạo ra.
Hoắc Chử nghe thấy thế, bật cười sảng khoái,
Ha ha ha, Khôn lão đại đúng là không chịu chút thua thiệt nào.
Tam thiểu nói sai rồi, không phải tôi không thể chịu chút thua thiệt nào, mà là muốn có cục diện hai bên đều có thể cùng thắng.
Trên mặt Đạt Khôn không hề có ý cười,
Thế nào, Tam thiểu có thể đồng ý với điều kiện của tôi không?
Lần này hắn có thể nói là chịu thiệt từ chỗ Hoắc Chử, thật sự là không cười nổi.
Đạt Khôn vẫn nhìn chằm chằm Hoắc Chử, hận không thể dùng ánh mắt chém người đối diện ra làm tră9m nghìn mảnh.
Bởi vìmột khi hắn mở miệng, hắn sẽ tổn thất mất ba phần.
Ba phần! Hắn luôn cảm thấy Hoắc Chử kém hơn6 Hoắc Hoành, không đủ đáng sợ, thật không ngờ cuối cùng lại thua trên tay Hoắc Chử.
Nhưng lúc Hoắc Chử đã lấy được sự chấp nhận của Đạt Khôn, đang định tiến hành giao dịch, Đạt Khôn lại lắc đầu,
Không, mặc dù tôi đồng ý giảm ba phần, nhưng tôi có điều kiện.
Nụ cười của Hoắc Chử dần nhạt đi, dường như rất kinh ngạc khi lúc này Đạt Khôn còn dám nói điều kiện với mình.
Điều kiện gì?
Đạt Khôn uống một ngụm rượu vang, đè nén sự không cam lòng cuối cùng trong lòng mình xuống, sau đó mới nói:
Sau này hàng ở thành phố A và thành phố Z chỉ có thể đặt từ chỗ tôi, được chứ?
Đây là kế hoạch hắn đã suy nghĩ rất lâu.
Hoắc Chử ép giá thấp như vậy, nếu như giao dịch trong thời gian ngắn nhất định sẽ thua thiệt, nhưng nếu lâu dài, là đường dây duy nhất, hắn chiếm lĩnh thị trường nơi này trước, sau này lợi nhuận cũng sẽ không ít.
Hắn thấy Hoắc Chử giống như đang suy tính thì trầm giọng hỏi:
Tam thiểu, thành ý của tôi rất đủ, bây giờ phải xem anh rồi.
Câu nói này lúc đầu là Hoắc Chử nói ở trong điện thoại với Đạt Khôn, bây giờ Đạt Khôn trả lại, rõ ràng là đang nhắc nhở lần cuối cùng.
Hoắc Chử cảm thấy mình không nên làm quá tuyệt tình, ngộ nhỡ thật sự chọc giận Đạt Khôn, đến lúc đó vụ hợp tác này thất bại, sẽ được một mất mười.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.