Chương 1752: Là anh? - tất cả đều là trò lừa bịp


Hoắc Hoành thấy hắn đã hoàn toàn tắt thở bèn giơ tay vuốt mắt hắn lại, sau đó khiêng hẳn lên, đi đến cái xe trên sườn dốc.8

Nhiếp Nhiên nhìn thấy thế, đẩy cửa xe ra bước xuống, chủ động mở cốp cho anh,
Sao thế, chẳng lẽ anh sợ cảnh sát3 tìm hiểu nguồn gốc tra đến Hoắc thị à?
Không đến mức vậy chứ, bên phía cảnh sát có Lý Tông Dũng dặn dò rồi, chắc chắn s9ẽ không toàn lực điều tra Hoắc thị.

Vả lại, bên Cục Cảnh sát ít nhiều cũng có một hai người mật báo tin tức cho H6oắc thị.
Luyện tập suốt ngày đêm hoàn toàn khiến cô có cảm giác lại trở về lúc anh làm chính trị viên.
Không thể không nói, Hoắc Hoành làm sĩ quan huấn luyện rất xuất sắc.
Trong lúc huấn luyện, anh hoàn toàn không có bất cứ chút tình cảm nào, coi cô là một người lính, một kẻ gà mờ, dùng cường độ thân thể lớn nhất huấn luyện cô.

Có chút nguyên nhân
Hoắc Hoành cười, sau đó đóng cốp lại, quay về ghế lái.
Chỉ một chút? Nhiếp5 Nhiên khẽ nhướng mày.
Rốt cuộc người này định làm gì? Sau đó cô cũng lên xe, động cơ xe được khởi động, Nhiếp Nhiên hỏi:
Tiếp theo làm thế nào? Về nhà họ Hoắc à?

Ừ, rời đi lâu như vậy, cũng nên về rồi.

Không cần em lái xe sao?
Nhiếp Nhiên nhìn chân anh, nếu đã muốn về thì nên đổi thành Nhị thiểu tàn phế kia mới đúng.
Nhưng Hoắc Hoành khởi động xe xong, xoay vô lăng lái ra thẳng bến tàu,
Không cần, để anh.
Em nghỉ ngơi đi.
Từ sau khi cùng Hoắc Hoành thành công biến mất ở trước mắt mọi người, về cơ bản cô đã ngăn cách với thế giới.
Bởi vì thân phận của Hoắc Hoành không thể lộ tẩy, cho nên ngay cả người bên chỗ cảnh sát cũng không thể liên lạc.
Khoảng thời gian đó, về cơ bản ngày nào cô cũng huấn luyện, huấn luyện, huấn luyện, Huấn luyện liên tục khiến cuộc sống của cô trở nên đơn điệu, nhưng cũng biến thành đơn giản rất nhiều, giống như trở lại đơn vị.
Cô có thể rất yên tâm làm bất cứ chuyện gì, không cần lo lắng, phòng bị.
Vô tình, cô lại bắt đầu dần dần hoài niệm thời gian trong quân đội.
Hai người chỉ có thể gửi tin tức cho Lý Tông Dũng, bảo ông lập tức liên lạc với người bên cảnh sát tiến hành theo dõi Hoắc Chử và Đạt Khôn 24/24 giờ.
Sau đó hai người bọn họ sống tại căn nhà nhỏ anh bố trí.
Lúc cô tưởng là có thể hưởng thụ một cuộc sống điền viên, Hoắc Hoành lại nhân khoảng thời gian đó huấn luyện thể năng cho cô theo kiểu ma quỷ.
Hoài niệm?

Trong lòng cô run lên, thân thể vốn buông lỏng lại căng cứng.

Cô lại hoài niệm cuộc sống trong quân đội? Hoắc Hoành ở bên cạnh lập tức phát hiện ra sự khác lạ của cô, nghiêng đầu nhìn cô,
Sao thế?
Nhiếp Nhiên lập tức hoàn hồn lại, miễn cưỡng cười lắc đầu.

Trên đường ngoại ô sáng sớm không có một bóng người, chỉ có xe của bọn họ đang lao nhanh.

Nhiếp Nhiên nhìn cảnh tượng ngoài cửa xe, một lúc sau, cô hỏi:
Chắc anh đã sớm biết Hoắc Chử sẽ giết anh đúng không?
Hoắc Chử cong khóe miệng lên cười khẽ,
Sao em lại có cảm giác như vậy?
?
Không phải cảm giác, mà là rất nhiều chỗ đều thể hiện ra.

Ví dụ như?
Hoắc Hoành cười nhìn người bên cạnh, hỏi ngược lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.