Chương 1758: Trở về nhà họ hoắc! - kinh hãi!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 641 chữ
- 2022-02-10 09:18:11
Một tay Hoắc Hoành điều khiển vô lăng, tay còn lại thì nắm chặt tay Nhiếp Nhiên.
Trên đường vô cùng trống trải, cả8 đường chỉ có mình xe của bọn họ đang lao nhanh.
Không lâu sau, nhà họ Hoắc lại xuất hiện trước mắt một lần nữa. 3
Cánh cổng lớn chạm hoa rỗng màu đen vừa mở ra, xe đã chậm rãi chạy vào.
Dương Đại Dũng ở bên cạnh kh5ông kiềm chế được hưng phấn, lập tức đứng lên,
Chắc là A Chử rồi! Sớm hơn dự tính một tiếng, xem ra khoản giao dịch này hoàn thành rất thuận lợi.
Tôi đi xem xem!
Dương Đại Dũng không ngăn được nội tâm kích động chạy ra ngoài trước.
A Hoành?
Đáy mắt Lý Đào lóe lên vẻ kinh ngạc.
Không thể nào, không phải Hoắc Chử nói Hoắc Hoành đã chết rồi sao? Sao có thể quay về được? Có phải vừa rồi tên này uống rượu quá nhiều, đầu óc hồ đồ rồi không?
Ha ha, chú uống nhiều trà như vậy mà vẫn chưa tỉnh à?
Đúng vậy, uống nhiều rượu quá nên bị ảo giác chăng?
Chú Sáu, tửu lượng của chú đúng là thụt lùi rồi.
Một đám người đều cho là ông ta uống quá nhiều rượu nên xuất hiện ảo giác.
Dương Đại Dũng có nỗi khổ mà khó nói, không ngừng xua tay,
Không, không phải vậy...
là thật, thật sự là...
Lý Đào thấy vẻ mặt ông ta như vậy, không nhịn được cau mày,
Có chuyện gì thế?
Quỷ, quỷ!
Dương Đại Dũng có thể nói là lảo đảo ngã vào trong nhà, ông ta túm lấy cánh tay Lý Đào, hoảng loạn kêu lên.
Lý Đào thấy ông ta điên điên khùng khùng như vậy thì quát mắng:
Quỷ cái gì, chú đang nói bậy bạ gì thế! Sắp đến Tết rồi, đừng có tìm xui xẻo cho mình!
Không, không phải vậy...
A...
A Hoành...
Đám chú bác bên trong nhà đã ăn t9ối xong, ngồi ở đó uống trà trò chuyện gần ba tiếng, nghe thấy bên ngoài có tiếng động cơ ô tô, ai cũng chấn phấn hẳn lên6.
Hình như tôi nghe thấy có tiếng xe đi vào sân
Lý Đào ngồi trên sofa nói.
A...!
Tất cả mọi người lập tức dừng chân lại, nụ cười tràn trề trên mặt cũng bị tiếng gào thét thê lương kia làm cứng lại.
Quỷ! Quỷ!
Tiếng kêu sợ hãi của Dương Đại Dũng vang lên ngoài cửa, sau đó thấy ông ta lảo đảo chạy vào.
Đại ca, chúng ta cũng đi ra xem sao, dù sao lần này đúng là A Chủ đã làm được một hạng mục không tệ.
Đúng vậy đại ca, chúng ta cũng đi đón công thần lớn của Hoắc thị đi.
Đã nói đến mức này rồi, đương nhiên Hoắc Khải Lãng cũng không tiện làm mất mặt bọn họ, ông ta gật đầu, đứng lên khỏi sofa.
Đám người đang chuẩn bị đi ra cửa nhìn, nhưng ai ngờ mới đi được mấy bước đã đột nhiên nghe thấy Dương Đại Dũng ngoài cửa kêu lên một tiếng thảm thiết.
Ông ta vốn cao hứng vội vàng chạy ra ngoài, gõ cửa kính ghế lái, đang đợi Hoắc Chử hạ cửa kính xe xuống để nói chuyện, kết quả không ngờ gương mặt lộ ra bên trong xe không phải là Hoắc Chử.
Mà là Hoắc Hoành! Bên trong sân không có ánh đèn, dưới bóng đêm, anh mang nụ cười dịu dàng nho nhã giống như mọi khi mà lại càng thêm dọa người.
A Hoành trở về...
trở về rồi!
Dương Đại Dũng há miệng run rẩy chỉ về phía cửa, sợ hãi nói.
là A Hoành...
Nhưng đám người kia vẫn nghĩ ông ta đùa, càng không để ý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.