Chương 1800: Người phụ nữ này, tôi muốn!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 557 chữ
- 2022-02-10 09:18:11
Lúc này vẻ mặt Nhiếp Nhiên vô cùng u ám, đôi mắt lạnh lùng giống như lưỡi dao sắc bén.
Trong hoàn cảnh huyên náo như vậy, Nhiếp Nhiên chỉ8 đứng im, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của cô gái trên kia.
Dưới ánh sáng của ngọn lửa, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái đó bị mồ hôi v3à bụi bặm làm cho đen sì, cùng với vẻ lạnh lùng nhưng quyết liệt ở đáy mắt, khiến Nhiếp Nhiên mơ hồ như nhìn thấy chính mình.
Lại bò.
Lại kéo.
Vết máu trên mặt đất bị kéo ra hết lần này đến lần khác, màu sắc càng lúc càng tươi đẹp chói mắt.
Đột nhiên cô gái bên trên dùng hết sức hét lên, kéo Nhiếp Nhiên hoàn hồn lại.
Lúc cô nhìn lên trên đã thấy Cao lão đại đè cô ta dưới người mình, hơn nữa cúi người muốn hôn cô ta.
Mà trên người cô gái kia trừ mấy chỗ quan trọng còn có quần áo miễn cưỡng che ra, những chỗ khác đã sớm lộ ra trong tầm mắt mọi người.
Cô nhớ cũn9g trong tình cảnh na ná như thế này, chỉ có điều khi đó cô chạy trốn khỏi căn cứ thất bại, bị đám cấp trên kia bắt tại chỗ đánh cho một trận.
Lúc ấy là ở cổng căn cứ, cô bị đánh hộc máu, cả người đau đến nỗi động một cái cũng không ngừng thở hổn hển.
Nhưng khi đó cấp trên5 nói:
Chỉ cần bây giờ cô có thể bò ra ngoài, tôi sẽ tha cho cô!
Chỉ một câu nói đó thôi, cô ôm lòng tin liều chết cũng phải bỏ ra ngoài.
Cô bấu vào gạch đá dưới đất bò từng chút một, dịch từng chút một.
Cứ giày vò như vậy đến khi cô hoàn toàn không còn sức, không bò nổi nữa, đám cấp trên kia mới cười lớn kéo cô về.
Lúc đó cô cũng giống như cô gái này, kiên định nhìn chằm chằm cánh cổng kia.
Cút!
Mấy cấp trên kia cũng giống như Cao lão, cô vừa đến gần cổng, cấp trên lại kéo cô về.
Cô lại bò.
Lại kéo.
Nhưng dù như vậy, cô ta vẫn gắng sức chống cự, chỉ cần có cơ hội là sẽ đạp người trên người mình.
Cảnh tượng giãy chết như vậy kích thích đám cướp biển bên dưới, bọn chúng càng hô hăng hơn.
Tên nào cũng đỏ mắt nhìn chằm chằm bên trên, hận không thể thay thế.
Nhiếp Nhiên nhìn cô ta, trước mắt thỉnh thoảng lại hiện lên hình ảnh chồng chéo của những gì mình đã trải qua với cảnh trước mắt.
Giống như cô có thể cảm nhận được cô gái bên trên tuyệt vọng nhưng vẫn không cúi đầu, không chịu thua.
Tiếng ồn ào bên tai càng lúc càng vang, sự lạnh lùng ác liệt ở đáy mắt cô cũng càng lúc càng mạnh.
Cô siết chặt nắm tay, muốn kiềm chế, nhưng sự khác thường nhất thời cuộn trào mãnh liệt trong lòng cô khiến cô cuối cùng vẫn không nhịn được, quát lên một tiếng,
Đợi đã!
Trong đám người huyên náo, giọng cô không lớn, thậm chí gần như nhanh chóng bị nuốt mất.
Trừ Hoắc Hoành ra thì không có ai nghe thấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.