Chương 1826: Quyến luyến - rời đi hai tuần
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 684 chữ
- 2022-02-10 09:23:47
Anh nhìn cửa phòng sách đã đóng chặt, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Bỏ đi, để cho cô nghỉ ngơi đã8, ngày mai dạy dỗ cô sau.
Hoắc Hoành đứng ở bên cạnh cô một lúc lâu, cuối cùng mới nói:
Em quyết định rồi à?
Vâng, em muốn dành thời gian huấn luyện tử tế, tranh thủ nâng cao thể năng.
Từ sau khi trùng sinh, việc huấn luyện của cô về cơ bản đều đứt quãng, chưa huấn luyện hoàn chỉnh bao giờ.
Bây giờ đến công ty vệ sĩ huấn luyện chính là một cơ hội tốt.
Không được, em muốn đi sớm.
Anh thấy là em muốn rời xa anh sớm đúng không?
Hoắc Hoành gãi đúng chỗ ngứa.
Nhiếp Nhiên vừa đánh răng vừa nói:
Đâu có, anh xem, em ở trong công ty chẳng có việc gì, buồn chán như vậy, còn không bằng đi huấn luyện.
Hoắc Hoành đi vào, quay người cô lại,
Không phải anh bảo em đi dạo phố, uống trà chiều, lên mạng sao? Nếu em cảm thấy không có hứng với những thứ này, vậy thì cùng anh đến công ty, anh phân cho em chút việc để làm.
Đó là công việc của anh, em không có hứng.
Nhiếp Nhiên nhẹ nhàng đẩy anh, nhổ bọt trong miệng ra, súc miệng.
Dáng vẻ lấy lòng này thật sự làm cho Hoắc Hoành không biết phải làm sao.
Anh chỉ còn biết ôm cô vào lòng, hôn sâu như thể phát tiết sự bất mãn trong lòng mình.
Nhưng anh hiểu tính cô, chuyện cô đã quyết định sẽ không dễ thay đổi.
Vì thế anh chỉ có thể gật đầu để cô đi.
Có thể huấn luyện tử tế, tương lai cho dù trở lại đơn vị cũng không đến nỗi bị tụt lại quá nhiều.
Nhưng chuyện này đối với Hoắc Hoành vừa mới ăn được một bữa thịt mà nói thật sự là một chuyện không đáng để vui.
Đến lúc đó nếu như em bị bố trí đến chỗ bình thường thì làm thế nào, cho nên em nhất định phải cố gắng một chút.
Hoắc Hoành hừ mũi,
Chỉ dựa vào thành tích mấy lần nhiệm vụ của em, em cũng sẽ không bị điều đến chỗ bình thường đâu.
Nhưng nhiệm vụ của em có xuất sắc thể nào đi nữa, thể năng không tốt thì vẫn sẽ bị đào thải.
Tất cả nền tảng của huấn luyện chính là thể năng, anh hiểu điều này hơn em, không phải sao?
Lời Nhiếp Nhiên nói khiến Hoắc Hoành im lặng.
Nhiếp Nhiên biết anh không vui nên cũng chủ động ôm lấy cổ anh, kiễng chân lên đáp lại anh.
Đến khi khó khăn lắm mới dùng nụ hôn dài mãnh liệt vỗ về được người đàn ông đang hờn dỗi này, Nhiếp Nhiên mới nói:
Còn một năm nữa em sẽ phải rời khỏi nơi đó rồi, nhưng thành tích thể năng không tốt một chút nào.
Em muốn làm gì thế?
Đến công ty báo cáo.
Nhiếp Nhiên để cái túi ở cửa, đi đ5ến phòng tắm.
Báo cáo? Em không định ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày à?
Lần này Hoắc Hoành không còn tâm trạng thắt cà vạt nữa, lập tức đi theo Nhiếp Nhiên tới cửa phòng tắm.
Hôm sau, đúng bảy giờ, Hoắc Hoành thức dậy.
Thấy cửa phòng sách vẫn đóng, còn tưởng3 là mấy ngày nay Nhiếp Nhiên quá mệt mỏi, vì vậy anh cố ý nhẹ nhàng, để phòng đánh thức cô.
Nhưng chỉ một lát, cửa ph9òng sách đã mở ra.
Hoắc Hoành đang thắt cà vạt, dùng tay lại, quay đầu nhìn về phía cô thì thấy Nhiếp Nhiên quần áo c6hỉnh tề, lưng đeo ba lô, anh ngây ra.
Nhiếp Nhiên rửa mặt xong, nhìn qua gương, thấy người đang dựa vào trên khung cửa không được vui lắm.
Em đi nửa tháng, sẽ nhanh về thôi.
Cô sửa soạn xong tất cả, quay lại chủ động thắt cà vạt cho anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.