Chương 1833: Lại gặp cô gái kia!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 470 chữ
- 2022-02-10 09:23:47
Sau khi tiến vào căn phòng không có một bóng người, Nhiếp Nhiên thuần thục nhìn súng trên bàn đã được tháo rời hoàn toàn.
Chỉ cần 8nhìn qua linh kiện là cô đã nhận ra ngay đây là một khẩu súng M9, súng ngắn tiêu chuẩn của quân đội.
Nhiếp Nhiên rất quen thuộc v3ới súng, từ súng bắn tỉa hạng nặng đến súng ngắn, về cơ bản cô đều biết.
Từng hàng lướt qua trước mặt cô.
Công ty vệ sĩ của Hoắc thị chú trọng đào tạo vệ sĩ kỹ thuật bắn và đánh đối kháng, cho nên trên sân huấn luyện bắn của bọn họ được trang bị rất đa dạng, giúp Nhiếp Nhiên chưa bao giờ huấn luyện hoàn chỉnh ở quân đội đã huấn luyện đủ cả một buổi chiều.
Phản xạ của Nhiếp Nhiên từ trước đến giờ rất tốt, cái bia vừa di chuyển đến trước mặt cô, cô đã bóp cò.
Mọi người vừa nghe thấy tiếng động, lập tức đồng loạt nhìn qua phòng luyện bắn.
Mấy người ở gần cung kính gật đầu chào hỏi,
Cô Diệp.
Nhiếp Nhiên lạnh nhạt ừm một tiếng, không hề dừng lại mà đi vào trong sân huấn luyện.
Bởi vì đó là công cụ cô dùng để bắn chết mục tiêu từ xa,9 là công cụ kiếm cơm của cô.
Không có bọn chúng, cô sẽ chết.
Nhiếp Nhiên nhanh chóng lắp những bộ phận rời rạc quen thuộc6 kia vào, nhắm chuẩn vào cái bia phía xa bắn mấy phát.
Đoàng! Đoàng! Đoàng! Từng tiếng súng vang lên trong sân huấn luyện trống trải.
Đến khi hoàng hôn buông xuống, trong phòng huấn luyện tối đen nhưng Nhiếp Nhiên vẫn không buông súng ra.
Cô dựa vào thính giác và quỹ đạo bắn liên tiếp từng phát súng.
Ở trong tiếng súng, cô đã quên mất cả thời gian.
Người bên ngoài sân huấn luyện khó khăn lắm mới hoàn thành xong huấn luyện thể năng, lúc này mới được sĩ quan huấn luyện thả cho đi.
Lúc bọn họ kéo thân thể mệt mỏi chuẩn bị đi ra khỏi sân huấn luyện, cuối cùng cánh cửa kia cũng mở ra.
Những viên đạn đều trúng hồng tâm, không một viên nào ngoại lệ.
Là5m nóng người xong, cô ẩn cái nút bên cạnh, cái bia phía xa bắt đầu vận hành theo quỹ đạo.
Những cái bia treo ở giữa không trung chuyển động có quy tắc từ chậm đến nhanh dần.
Có người nghĩ chắc là cô đi ăn cơm cùng mọi người, vì vậy tốt bụng nhắc nhở:
Cô Diệp, nhà ăn ở bên kia.
Nhiếp Nhiên dừng bước, nói với anh ta:
Tạm thời tôi chưa đi ăn cơm.
Hả?
Đã sáu rưỡi rồi, quá giờ là nhà ăn sẽ đóng cửa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.