Chương 1840: Lại gặp cô gái kia!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 557 chữ
- 2022-02-10 09:23:47
Lúc này Nhiếp Nhiên đã bỏ xa bọn họ một con phố.
Cô ra khỏi chỗ rẽ của con phố nhỏ đó, để phòng người phía sau đuổi theo nên cô lu8ôn chú ý phía sau, nào ngờ và phải một người phía đối diện.
Nhiếp Nhiên kịp thời dừng bước, nghiêng sang bên cạnh, nhưng người ki3a lại không kịp thời dừng lại, quệt nhẹ vào vai cô.
Nhiếp Nhiên cũng vội vàng gọi một chiếc xe, bảo bám theo chiếc trước mặt.
Hai chiếc xe một trước một sau đi trên đường, chỉ một lát xe đã dừng ở đầu một con phố.
Gã đàn ông kia trộm được điện thoại của Nhiếp Nhiên, đắc ý cho tài xế hai mươi tệ, xuống xe đi vào trong phổ.
Vừa rồi hắn đã va nhẹ vào cô...
Con người cô lập tức co lại, giơ tay sở túi mình, đúng như dự đoán, điện thoại trong túi cô đã biến mất! Nếu như là lúc khác thì cũng thôi đi, nhưng hôm nay vừa tròn một tuần lễ, cô đã hẹn buổi tối phải gọi điện thoại cho Hoắc Hoành! Cô lập tức quay người chạy theo hướng tên kia rời đi.
Vừa ra khỏi phố, cô đã thấy tên kia lên một chiếc xe taxi.
Người kia che vai mình, dựng mày lên mắng Nhiếp Nhiên:
Thằng nhóc này, đi kh9ông nhìn đường à!
Sau đó giống tức giận bỏ đi.
Nhiếp Nhiên khẽ cau mày, vừa ăn cướp vừa la làng à? Vừa rồi rõ ràng cô chưa va và6o.
Người bình thường đối với loại chuyện này cùng lắm chỉ cho là đối phương là một người nóng tính, nhưng Nhiếp Nhiên từ trước đế5n giờ rất cảnh giác với chuyện này.
Đi tới cuối phố, thấy có một đám người đang ở đó, gã tất tả chạy tới, hô to,
Lão đại!
Người được gọi là lão đại đó quay đầu lại nhìn, rút thuốc ra mời:
Sao bây giờ mày mới đến! Mau qua đây xem con nhóc giả trai này đi!
Nhóc giả trai?
Gã đàn ông kia đi vào nhìn kĩ người trong ngõ.
Vừa rồi con ranh này đứng ở đây một mình, đeo ba lô, nhìn qua còn tưởng là con trai, vốn muốn cướp túi là xong, ha! Ai ngờ nó không chỉ không buông tay mà còn tát Cẩu Tử một cái.
Bây giờ bị chúng ta chặn ở trong ngõ, tao muốn xem xem con ranh chết tiệt này còn ngang ngược thế nào!
Tên lão đại kia nhìn chằm chằm cô gái bị vây trong ngõ, cười lạnh nói.
Gã đàn ông đó thuận thế nịnh bợ:
Lão đại mà ra tay, con ranh này nhất định sẽ ngoan ngoãn chịu trói
Tên lão đại kia rõ ràng rất hài lòng với lời nịnh bợ này, sau đó hắn hỏi:
Đúng rồi, mày làm gì mà muộn thế này mới đến?
Lão đại, anh xem đây là cái gì?
Gã đàn ông kia giống như là dâng vật báu, lấy cái điện thoại vừa trộm được ra.
Nhưng ngay một giây tiếp theo, một giọng nói lạnh lùng đã vang lên ở đầu ngõ,
Trả lại điện thoại cho tao.
Đám người kia nghe thấy tiếng bèn quay đầu lại nhìn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.