Chương 1842: Cô theo dõi tôi? - người hoắc tổng tuyển
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 513 chữ
- 2022-02-10 09:23:47
Nhiếp Nhiên hoàn toàn phớt lờ sự khiêu khích của gã, hờ hững nói:
Trả điện thoại lại cho tao.
Lúc này tên lão đại mới đứng ra:
Thế này 8đi, nếu cô và chị em của cô có thể vui vẻ cùng mấy anh em chúng tôi, tôi sẽ trả lại điện thoại cho cô, thế nào?
Nói xong hắn phá lên cười.
<3br>Đám người sau lưng cũng cười ầm lên theo.
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên dửng dưng, không có thay đổi gì quá lớn.
Tên lão đại bị đánh cho mặt mũi bầm dập, chỉ một lát đã nằm bò.
Gã đàn ông cầm điện thoại của Nhiếp Nhiên ở bên cạnh thấy lão đại của mình bị đánh thành như vậy, bèn cầm cái ghế gỗ ở bên chân lên lao đến chỗ cô gái kia.
Kết quả đương nhiên là bị cô gái kia nhấc chân đạp thẳng vào mặt, bay thẳng ra ngoài, đập mạnh xuống đất.
Tên lão đại lập tức vung tay lên, tất cả lập tức xông tới.
Phải công nhận cô gái kia đánh đối kháng rất giỏi, chiêu nào cũng rất lưu loát, không bao lâu đã phá vòng vây ra được một lỗ hổng.
Những tên côn đồ kia bị đánh nằm rạp dưới đất.
lão đại...
Mặt tên lão đại lập tức sầm xuống,
Con ranh chết tiệt, nể mặt còn không biết điều! Đánh cho tao, đánh tới khi nó phục mới thôi.
Hắn vừa dứt lời, đám đàn ông xung quanh liền tức giận đi về phía cô gái kia.
Thấy vậy, Nhiếp Nhiên ở đầu ngõ đột nhiên hô lên:
Đợi đã!
Cả đám người kinh ngạc dừng bước, dồn mắt nhìn cô.
Nhiếp Nhiên thản nhiên đi tới trước mặt gã đàn ông cầm điện thoại của cô, nói:
Chúng mày muốn đánh cô ta cũng được, nhưng trả điện thoại lại cho tao trước đã.
Tên lão đại thấy Nhiếp Nhiên rất ngoan ngoãn, lại cười xấu với cô,
Đợi xử lý nó xong, chúng ta sẽ nói đến vấn đề điện thoại, cục cưng ạ.
Nhiếp Nhiên nhún vai một cái, lui về phía sau mấy bước, nhìn như thầm chấp nhận điều kiện của bọn chúng.
Còn cô gái bị chặn ở tro9ng ngõ thì không nhịn được, nhấc chân đạp thẳng vào ngực gã đàn ông sau lưng.
Ai ui!
Gã đàn ông kia đang chăm chú nhìn Nhiếp Nhiên, đột6 nhiên bị đạp không chút phòng bị, cả người xô vào tường, đau điếng, nổ đom đóm mắt.
Trong nháy mắt, tiếng cười trong ngõ đều tắt lịm.
Cẩu Tử, mũi mày...
Hả?
Tên đàn ông được gọi là Cẩu Tủ sở mũi mình rồi đưa lên nhìn, sau đó gã lập tức hô lên,
Máu, là máu...
Không may là điện thoại trong túi gã lại văng ra ngoài, vừa vặn rơi xuống cạnh chân Nhiếp Nhiên, màn hình vỡ vụ.
Nhiếp Nhiên nhặt điện thoại lên, ấn nút nguồn nhưng điện thoại đã đình công.
Mặt cô lập tức sầm lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.