Chương 1862: Không nỡ xa nhau - gặp người quen ở sân bay!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 690 chữ
- 2022-02-10 09:29:30
Nhưng lúc này cô không tiện hỏi nhiều.
Phải đợi đến tận khi đến phòng chờ ở sân bay, Nhiếp Nhiên mới bảo hai vệ sĩ kia ra cánh cử8a, còn mình thì đóng chặt cửa lại, đi tới bên Hoắc Hoành hỏi:
Lần này anh chỉ dẫn theo hai người à?
Hoắc Hoành cởi Âu phục ra, ngồi ở 3trên sofa, phong thái nhanh nhẹn:
Em hy vọng anh dẫn theo bao nhiêu người? Toàn bộ công ty vệ sĩ à?
Nhiếp Nhiên cũng ngồi xuống, cau m9ày nói:
Cho dù không phải là cả công ty vệ sĩ, nhưng ít ra người bên cạnh Hoắc Khải Lãng cũng phải đi cùng anh chứ?
Hoắc Hoành thấy cô6 căng thẳng, cười véo mũi cô,
Không cần đâu, trước kia chú Trần đi theo anh là bởi vì Đạt Khôn không phải phạm vi bọn họ quen thuộc, bâ5y giờ là ngành nghề cũ, những người đó lại hợp tác với Hoắc Khải Lăng nhiều năm rồi, căn bản không cần ai để mặt Thật ra thì đây cũng tính là một loại khảo nghiệm.
Lại là khảo nghiệm? Nhiếp Nhiên bĩu môi, lạnh lùng cảm thán:
Anh thật là xui xẻo, sao khảo nghiệm mãi không hết thế?
Hoắc Hoành không để ý,
Nhiều khảo nghiệm hơn nữa cũng không bằng cửa ải của em.
Ý của anh là cô quá khó tán à? Nhiếp Nhiên khẽ trừng anh, sau đó giục:
Được rồi, đến giờ rồi, anh sửa soạn rồi đi thôi.
Gấp cái gì, em còn chưa hỗn tạm biệt anh.
Hoắc Hoành dịch đầu lại gần, chỉ vào má mình.
Nhiếp Nhiên cảnh giác nhìn cửa, sau đó đẩy anh,
Anh điên rồi à, ngộ nhỡ có người đi vào thì làm thế nào, đến lúc đó truyền tới tại Hoắc Khải Lãng sẽ không hay đâu.
Hoắc Hoành bị từ chối rất mất mát thở dài một hơi,
Em chẳng giống bạn gái của người khác chút nào.
Nhiếp Nhiên nhướng mày lên hỏi:
Ô, vậy bây giờ anh muốn bạn gái của người khác à?
Hoắc Hoành vừa nghe thấy thế, mặt biến sắc,
Không muốn, bạn gái người khác có tốt thế nào đi nữa, thì anh cũng chỉ muốn em.
Vậy ý anh chính là em không tốt rồi.
Nếu có thể hôn tạm biệt anh một cái thì em chính là người bạn gái tốt nhất trên thế giới này.
Anh cứ mở miệng là nhắc đến hôn tạm biệt, ngay cả lời khen ngợi cuối cùng cũng mang theo thỉnh cầu hôn.
Nhiếp Nhiên không lay chuyển được anh, lại cảm thấy một tháng không gặp, thời gian đúng là hơi dài, vì vậy kéo lấy cổ anh, nhẹ nhàng hôn một cái.
Hoắc Hoành vốn dĩ không ôm hy vọng, nhưng không ngờ cô lại hôn thật.
Đôi môi ẩm ướt mềm mại kia chỉ chạm nhẹ một chút đã khiến trong lòng anh tê dại.
Đi sớm về sớm, an toàn quay về, nghe chưa?
Nhiếp Nhiên hôn xong, giống như tất cả các cô gái khác dặn dò anh một hồi.
Trong lòng Hoắc Hoành vui sướng như muốn tan ra, cười gật đầu liên tục hứa:
Được, anh nhất định sẽ an toàn trở về, em đợi anh.
Cuối cùng Nhiếp Nhiên chỉnh sửa cổ áo cho anh, giục:
Mau đi đi.
Hoắc Hoành vắt Âu phục trên cánh tay, cuối cùng ôm eo cô, hôn một cái lên má cô rồi mở cửa dẫn hai vệ sĩ đến phòng check-in.
Nhiếp Nhiên đứng ở cửa, thấy anh qua cổng kiểm tra an ninh, bóng lưng hoàn toàn biến mất ở trong bóng người dày đặc, cô mới đi ra ngoài sân bay.
Cô Diệp, bây giờ chúng ta đi đâu?
Tài xế vừa rồi vẫn luôn đứng ở sau lưng Nhiếp Nhiên thấy cô muốn rời khỏi sân bay, vội vàng hỏi.
Tài xế này vốn là người chuyên lái xe cho Hoắc Hoành, nhưng trước khi rời đi Hoắc Hoành giao anh ta cho Nhiếp Nhiên dùng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.