Chương 1894: Nói đi, cô muốn cái gì?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 578 chữ
- 2022-02-10 09:29:30
muốn quản thằng nhóc ngỗ ngược đó thêm nữa, cứ để cho nó ở trong trường học tự sinh tự diệt đi!
Nhiếp Thành Thắng vừa nhắc tới Nhiếp Dập là vô cù8ng lửa giận.
Trong lời nói tràn đầy sự thất vọng đối với đứa con trai này.
Nhiếp Nhiên nghe thấy thế, biết Nhiếp Dập đã ngoan ngo3ãn làm theo lời mình nói rồi.
Nhiếp Thành Thắng ở đầu kia điện thoại do dự mười mấy giây, sau đó không hiểu hỏi:
Nhưng ban đầu...
là con nói để nó đến trường quân đội thụ huấn, tương lai giúp nhà họ Nhiếp mở mày mở mặt.
Nhưng bây giờ không phải là nó không thích và không muốn sao? Con là chị, cũng phải suy nghĩ đến cảm nhận của nó.
Có câu nói dưa cổ hái thì không ngọt.
Nhiếp Nhiên bày ra hình tượng chị gái tốt, nhưng Nhiếp Thành Thắng lại nói:
Con cái nhà họ Nhiếp không có gì không thích không muốn cả, chỉ cần là vì nhà họ Nhiếp, nó nhất định phải làm.
Nhiếp Nhiên bị sự ngoan cố của Nhiếp Thành Thắng làm cho tức giận nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng lạnh giọng hỏi:
Cho dù ba sẽ phải kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh?
Đúng thế, Nhiếp Dập là đứa con trai đến tuổi trung niên ông ta mới có, chính là bảo bối.
Mặc dù hơi nghịch ngợm và ngang bướng, nhưng nói cho cùng vẫn rất thương yêu.
Nói mặc kệ cũng chỉ là ông ta nhất thời tức giận mà thôi.
Nhiếp Thành Thẳng lại im lặng một lần nữa.
Lần này Nhiếp Nhiên không cho ông ta cơ hội nữa, tiếp tục nói với giọng mềm mỏng đi mấy phần:
Giành được sự vẻ vang cho nhà họ Nhiếp rồi thì sao? Có thể đổi một đứa con trai không? Nhà họ Nhiếp chúng ta chỉ có một đứa con trai như vậy thôi.
Nhiếp Nhiên bản tiếng đe dọa khiến tinh thần vì nhà họ Nhiếp mà hy sinh tất cả của Nhiếp Thành Thắng vừa rồi không còn chút nào, tim đập mạnh, bắt đầu lộ vẻ do dự.
Càng nghĩ trong lòng ông ta càng hốt hoảng,
Vậy để ba...
Nếu vở kịch đã mở màn thì đương nhiên cô phải diễn cho xong,
Thế thì nghỉ đi.
.
Cái gì? Như vậy s9ao được! Nếu như ngay cả trường quân đội cũng không thể quản nó, thì ai có thể quản nó!
Có thể nó không thích học cái này.
Dù sao ở nhà6 có con đi con đường này là đủ rồi, nó là bảo bối trong lòng ba, nếu như ngày nào đó thật sự lên chiến trường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chắc5 chắn ba sẽ không chịu nổi đả kích này, cứ để nó đi con đường của người bình thường đi.
Không được, con trai của Nhiếp Thành Thắng làm sao có thể đi con đường của người bình thường được!
Nhà họ Nhiếp vẫn cần Nhiếp Dập thừa kế, nếu nó không đi con đường này, vậy nhà họ Nhiếp phải làm thế nào!
Lúc làm nhiệm vụ nguy hiểm trùng trùng, trên chiến trường lại thay đổi trong chớp mắt, ba chắc chắn sẽ chịu được đau khổ mất con à?
Câu hỏi này của Nhiếp Nhiên làm ông ta nghẹn họng.
suy nghĩ thêm xem...
sao...
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.