Chương 1914: Người chịu tội thay? - người của nhị thiếu?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 656 chữ
- 2022-02-19 08:20:03
Hoắc tổng, thuộc hạ của cậu thật là lợi hại! Đây chính là người Hoắc thị dạy dỗ ra à, tôi coi như được mở mang tầm mắt r8ồi!
Hoắc Hoành giống như không nghe thấy lời Nghiêm lão đại, đôi mắt dưới tròng kính vô cùng thâm sâu,
Cửu Miếu, cô tự3 tiện hành động, còn giết người của Nghiêm lão đại, cô có biết sẽ có hậu quả gì không?
Cửu Miêu gật đầu rất dứt khoát, 9không có chút do dự nào,
Tôi biết.
Nhiếp Nhiên thấy cô ta bình tĩnh thì khẽ cau mày lại.
Cô vốn tưởng là Cửu M6iêu sẽ có chiêu gì có thể tháo gỡ cái cục diện bế tắc này.
Nhưng ngay cả một câu giải thích cô ta cũng không có,5 rất thản nhiên cũng rất sảng khoái gánh hết toàn bộ mọi chuyện.
Chẳng lẽ cô ta định chết thay mình à? Nhưng...
rốt cuộc là tại sao? Tại sao cô ta phải làm đến mức này?
Vậy thì...
cô làm chuyện này, Diệp Nhiễm biết không?
Chú Trần hỏi.
Nhắc đến Nhiếp Nhiên, Cửu Miêu đưa mắt qua nhìn cô.
Ánh mắt hai người giao nhau, Cửu Miêu lạnh lùng nói:
Không biết.
Chú Trần không tin, nhìn hai người bọn họ một lúc, sau đó hỏi:
Không biết? Cô chắc chắn chứ?
Nhiếp Nhiên đã thoát khỏi hoài nghi, đút hai tay trong túi, cong môi lên cười lạnh,
Xem ra hôm nay chú Trần không lôi tôi vào là sẽ không từ bỏ ý định rồi.
Chú Trần bị châm biếm như vậy, sắc mặt hơi khó chịu một chút,
Tôi chỉ cảm thấy Cửu Miêu là thuộc hạ của cô, cô phải nắm chắc hành tung của cô ta mọi lúc mọi nơi, cho nên không thể không biết chuyện này.
Nhiếp Nhiên phì cười,
Cô ta là thuộc hạ của tôi, cho nên tôi phải nắm giữ tin tức của cô ta 24/24 giờ à? Thật là nực cười.
Sự coi thường và khinh thị biểu lộ không sót một chút nào trên mặt cô, hoàn toàn không nể mặt chủ Trần.
Điều này làm cho chú Trần không nên được giận, lạnh giọng nói:
Nhưng chuyện lớn như vậy cô lại không biết một chút nào, theo lý mà nói là cô không làm tròn bổn phận.
Nhiếp Nhiên nhún vai, không để ý tìm một chỗ ngồi xuống,
Bây giờ chú một lòng muốn dồn tôi vào chỗ chết, dĩ nhiên có thể đưa ra đủ lý do rồi.
Cái gì gọi là tôi một lòng muốn dồn cô vào chỗ chết! Điều tôi nói chính là sự thật!
Sự thật? Được, Cửu Miêu sai, coi như là tôi không làm tròn bổn phận.
Vậy thì hồi đó chuyện A Báo là gian tể là do ai không làm tròn bổn phận?
A Hổ, A Báo đều là vệ sĩ hạng nhất, trực tiếp nghe lệnh của Hoắc Khải Lãng.
Nghiêm khắc mà nói nên tính cho Hoắc Khải Lãng.
Nhưng Hoắc Khải Lãng là người lớn nhất ở Hoắc thị, ai dám làm gì ông ta? Chú Trần bị cô nói như vậy, nhất thời thật sự không tìm được lời gì để phản bác.
Nhiếp Nhiên nhân cơ hội này tiếp tục nói:
Phải biết, chuyện của A Báo còn tồi tệ hơn chuyện này rất nhiều, tại sao tôi không thấy có ai đứng ra nhận sai?
Cô!
Chú Trần bị cô làm nghẹn họng đến đau phổi, nhưng cuối cùng vẫn nói:
Chuyện kia đã qua rồi, bây giờ phải thảo luận chuyện thuộc hạ của cô! Bây giờ người của cô giậu Hoắc thị làm ra chuyện này, cô muốn giải quyết như thế nào.
Đúng vậy, rốt cuộc muốn giải quyết như thế nào, bây giờ tôi cần một câu trả lời!
Nghiêm lão đại tức giận nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.