Chương 1917: Sử dụng liên hoàn kế - chưa biết sống chết
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 560 chữ
- 2022-02-19 08:20:03
Nói thật, nhìn thể nào hắn cũng cảm thấy thật sự là cô đang nói đùa.
Không còn sớm nữa, cô Diệp, tôi xuống xe xử lý người nhé.
Sự im 8lặng kéo dài bên trong xe khiến gã đàn ông kia thật sự cảm thấy hơi áp lực, vì vậy hắn chỉ có thể phá vỡ bầu không khí quái dị này.
cô...
cô đang làm gì thế? Tôi...
Thể nào, bây giờ còn cảm thấy tao đang đùa với mày không?
Nhiếp Nhiên khẽ dùng thêm5 chút sức, con dao sắc bén đã đâm rách da hắn.
Sắc mặt gã đàn ông kia trắng nhợt, lập tức thẳng lưng lên.
Nhiếp Nhiên thấy động tác của hắn thì phì cười,
Mày biết không? Tao chưa bao giờ gặp người của Nhị thiểu, Nhị thiếu cũng chưa bao giờ để tao đi gặp bọn họ.
Cô mới nói xong, nụ cười ở khóe miệng trong nháy mắt đã biến mất, đồng thời đâm con dao sắc bén trên tay vào người hắn.
Gã đàn ông kia chỉ phát ra một âm tiết, sau đó nghiêng đầu ngã vào trong ghế lái.
Lú3c hắn định cởi dây an toàn ra xuống xe đi xử lý thi thể Cửu Miêu, thì nghe thấy Nhiếp Nhiên khẽ nói:
Xem ra, mày thật sự cho là tao đang nói 9đùa rồi.
Nhưng mà tao đang rất nghiêm túc nói chuyện với mày.
Cô vừa dứt lời, mặt gã kia lập tức biển sắc.
Sau đó, cô nhanh chóng xuống xe, vòng qua đuôi xe mở cửa xe kéo người từ bên trong ra.
Lúc kéo thi thể kia xuống xe, cô giả vờ như vô tình nhìn vào kính chiếu hậu một cái, khóe miệng lập tức cong lên thành một tia cười lạnh.
mới đến được mấy ngày...
Đợi trở về, Nhị thiếu nhất định sẽ giới thiệu...
Vậy sao?
Nhiếp Nhiên tỏ vẻ kinh ngạc hỏi.
Lần này Nhiếp Nhiên rút kinh nghiệm, để đề phòng hắn chỉ đau quá mà ngất đi, dứt khoát đâm một nhát nữa vào tim hắn.
Sau khi xác định gã đàn ông kia đã tắt thở, cô mới buông tay ra.
rốt cuộc tôi đã làm sai chỗ nào?
Làm sai ở đâu? Kỹ thuật diễn quá kém chính là sai lầm lớn nhất của mày.
Đáy mắt gã đàn ông kia lóe lên, ngay cả lúc nói chuyện cũng trở nên hơi lắp bắp,
Kỹ...
kỹ thuật diễn gì chứ?
Nhiếp Nhiên dịch đến gần, thì thầm bên tai hắn:
Tao đã gặp người của Nhị thiếu rồi.
Gã đàn ông kia vội vàng nói:
Tôi...
Gã đàn ông kia sợ dao đâm vào mình, chỉ có thể cứng đờ người im, gật nhẹ đầu,
Đúng...
đúng vậy...
Bên trong xe im lặng mấy giây, lúc gã đàn ông đó tưởng là chuyện sẽ kết thúc thì lại nghe thấy Nhiếp Nhiên nói,
Chú Trần rốt cuộc nghĩ như thế nào vậy, ông ta đúng là quá coi thường Diệp Nhiễm tao rồi.
Nhắc tới chú Trần, gã đàn ông kia theo bản năng nuốt nước miếng.
Cơ thể hắn căng lê6n.
Vì có một con dao đang dí vào eo hắn.
Cô...
cô Diệp...
tôi...
tôi là người mới tới...
Sau đó, cô trầy trật kéo cái gã đã chết kia đến bờ sông, rồi đạp xác hắn xuống nước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.