Chương 1940: Lại có chiêu sau? - cho em một lý do
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 595 chữ
- 2022-02-19 08:20:03
Có điều căn phòng này thật sự quá nhỏ hẹp, Nhiếp Nhiên lui lại mấy bước đã phát hiện mình không còn đường để lùi nữa rồi, thậm8 chí sẽ bị hắn ép vào trong góc.
Rất rõ ràng, người đàn ông kia muốn ép cô tiền vào góc chết, không thể nào nhúc nhíc3h.
Nhiếp Nhiên khẽ cau mày một cái, động tác lùi lại càng nhanh hơn, Người đàn ông kia tưởng là cô biết mục đích của 9mình rồi sẽ lập tức dừng lại, hoặc là tiến lên đánh nhau với mình, ai ngờ cô lại làm ngược lại, càng lùi ra sau.
Nhân lúc Nhiếp Nhiên muốn bứt ra, hắn giữ lấy khuỷu tay cô.
Nhiếp Nhiên cau mày lại, cô vốn không có ý muốn dây dưa với hắn, nhưng hình như đối phương không chịu dừng tay.
Vì thế, cô không thể không quay người lại nghênh đón.
Vậy sao?
Nhiếp Nhiên bị hắn giữ lấy tay, không chỉ không sốt ruột mà còn không hoảng không vội nói:
Nhưng từ trước đến giờ tôi luôn rất tham lam.
Dứt lời, vẻ mặt cô thay đổi, lợi dụng bàn tay chống vào vai hắn, đạp mạnh chân vào tường, nhanh nhẹn lộn một cái, trốn ra khỏi không gian nhỏ hẹp kia,xoay chuyển chiến cuộc không có lợi cho mình.
Cô rất rõ tình hình của mình, nếu muốn thuận thế quật ngã hắn, tỷ lệ thành công sẽ không quá lớn, vì vậy cô nhanh chóng rút lui ra ngoài.
Đáng tiếc, hình như đối phương không hề muốn bỏ qua cho cô.
Rốt 6cuộc cô ta muốn làm gì? Hắn không ngừng nghi ngờ trong lòng, nhưng chân vẫn không ngừng đẩy cô vào trong góc tường.
C5uối cùng, lúc sắp ép cô vào góc tường, Nhiếp Nhiên đột nhiên phanh lại, lao lên giữ lấy bả vai người đàn ông kia.
Thật ra với thân hình nhỏ nhắn của cô mà nói, giữ lấy bả vai của người đàn ông kia thật sự không dễ dàng lắm.
Ngay cả người đàn ông kia cũng cảm thấy cô làm như vậy căn bản là đang tự tìm cái chết.
Cô như vậy đúng là quá tham lam rồi.
Hắn cười nói xong, ấn lấy tay cô.
Muốn đánh ngã được hắn chỉ trong một lần, không phải là cô gái này cảm thấy vết thương của hắn còn chưa khỏi hẳn nên xem thường hắn đấy chứ? Nếu là như vậy, thể thì cô phải thất vọng rồi.
Người đàn ông kia thấy cô bị mình quấn lấy, lập tức cong môi lên cười, nhưng sau đó đã đứng cứng đờ tại chỗ, nụ cười giống như bị khắc lên mặt.
Đại ca!
Người xung quanh kinh hãi, muốn tiến lên.
Hóa ra lúc Nhiếp Nhiên quay lại, đầu tiên giả vờ muốn cạy cái tay đang chụp lấy tay mình của hắn ra, nhưng một giây tiếp theo, cô lại lợi dụng khuỷu tay mình húc vào ngực hắn.
Cô nhớ khi đó hắn ngồi ở trên giường, ngực bị quấn mấy tầng băng gạc, thậm chí chỉ ho khẽ thôi cũng sẽ làm vết thương rách ra, rỉ máu.
Cho nên, vết thương ở ngực chính là điểm yếu của hắn.
Người đàn ông kia khựng lại, cau mày, nhưng vẫn không chịu buông tay, đồng thời còn giữ lấy tay cô.
Đương nhiên Nhiếp Nhiên sẽ không khoanh tay chịu trói đơn giản như vậy, ngay sau đó cô cũng giơ chân quấn lấy gót chân hắn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.